Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Không Làm Thế Thân - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-10-16 12:02:56
Lượt xem: 172

Ngoài ra, tôi còn dạy bà ấy chơi mạt chược, dạy bà ấy vẽ tranh, đưa bà ấy đi xem sách tranh mà thời thơ ấu chưa từng xem qua, đưa bà ấy đi tắm cho chó, cùng dạy chó bắt tay.

Chữ trong sách tranh quá nhỏ, vì thế bà nội còn đặc biệt mua một cái kính lúp, mỗi sáng rời giường liền tới tìm tôi cùng nhau "đọc sách".

 

Càng về sau, bà nội càng đối với tôi vô cùng quyến luyến, bà bắt đầu trở nên tùy hứng, cũng chỉ có một câu doạ của tôi: "Hôm nay nếu bà không mặc áo khoác tử tế lần sau cháu sẽ không chơi cùng bà nữa." Mới có thể khiến bà ngoan ngoãn mặc thêm quần áo.

 

Gần đây, nghe nói sau khi Ôn Thần Tự trở về, Thẩm Kiều sợ cô ta và bà nội ghét nhau, chọc bà nội tức giận, nên liền nhanh chóng dọn ra ngoài.

 

Nhưng hắn không biết như vậy mới thật sự làm tổn thương trái tim bà nội, hiện tại trong biệt thự chỉ có một mình bà nội ở, tuy rằng bảo mẫu làm vườn rất nhiều, nhưng bà nội nhất định cũng rất cô độc.

 

Bà nội kéo tôi và Thầm Mộng Trạch qua một bên, đẩy anh đi, đau lòng kéo tay tôi:

 

"Đứa trẻ ngoan ngoãn, để cho con chịu ủy khuất rồi. Ta trước kia không biết A Kiều trong lòng lại có người khác, thằng nhóc này, thật không phải người tốt."

 

Người khác nghe thấy giao dịch tiền bạc của chúng tôi, đều là cười nhạo châm chọc trong lòng tôi chỉ nhìn thấy tiền.

 

Chỉ có bà nội, sẽ đau lòng vì tôi làm thế thân của người khác.

 

Hốc mắt tôi có chút nóng lên, nắm lấy tay bà nội.

 

"Bà nội, cháu không sao đâu."

 

Nói xong tôi hạ giọng, "Con không chịu thiệt, con nhận tiền của Thẩm Kiều."

 

Bà nội bị tôi chọc cười, không nói gì nữa.

 

Năm ngoái khi còn ở cùng một chỗ với Thẩm Kiều, chúng tôi chuẩn bị tiệc sinh nhật của bà, tôi là chủ kế hoạch, bận rộn đến chân không chạm đất.

 

Năm nay thì tôi không có chuyện gì phải làm, trước bữa cơm tôi nhàn rỗi đến mức cảm thấy nhàm chán, đi tới hoa viên giải sầu, nhìn thấy cây nguyệt quý ngày đó cùng bà nội cấy ghép kia đã phát triển rất tốt.

 

Tôi đang nhìn cây nguyệt quý ngẩn người, đột nhiên cổ tay truyền đến một cảm giác đau nhức.

Quay đầu nhìn lại, thì ra là bị Thẩm Kiều hung hăng bóp chặt.

 

"Cô có ý gì, vì tức giận tôi mà mắt đi mày lại với em họ tôi?"

 

Tôi có chút không biết nói gì.

 

Thẩm Kiều người này thật sự là có bệnh nặng ở trên người.

 

Hiện tại không có tiền, ta thật sự nhịn không nổi hắn.

 

"Anh có vấn đề gì không? Có liên quan gì đến anh sao?"

 

Hắn kéo cổ tay tôi ra sau, theo quán tính tôi ngã vào trong n.g.ự.c hắn, rồi hắn ôm lấy tôi:

 

"Em muốn thu hút sự chú ý của tôi bằng cách này phải không?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-khong-lam-the-than/chuong-9.html.]

Tôi dùng sức giãy dụa, muốn mắng hắn, nhưng lại sợ kích thích hắn càng thêm quá phận.

 

"Em có thể tiếp tục ở bên cạnh anh, nhưng đừng để Thần Tự biết."

 

Thật điên rồ.

 

Tôi hung hăng đập đầu về phía sau, đập vào cằm hắn, mạnh đến nỗi đầu của chính mình cũng đập đầu ong ong.

 

Nhưng tốt xấu gì cũng đã thoát ra được, tôi vội vàng dịch sang bên cạnh vài bước, giữ khoảng cách với hắn.

 

Hắn đau đớn, đứng tại chỗ, nhìn tôi thật sâu:

 

"Nếu là vấn đề tiền bạc, tôi có thể tiếp tục đưa tiền cho em."

 

"Không cần."

 

Tôi không nói ra nửa câu sau là, tôi đánh cược Saudi, hiện tại đã có nhiều tiền hơn hắn.

 

Hắn khẽ cắn môi:

 

"Cô đối với tôi không có một chút tình cảm nào?"

 

Tôi có chút tức giận, lúc mới ở bên nhau, không phải tôi không thoáng nghĩ tới một chút, cho đến khi hắn bắt đầu nhục mạ tôi.

 

Thái độ của Thẩm Kiều rõ ràng nói cho tôi biết, hắn chính là chướng mắt tôi, chính là thân phận làm thế thân của tôi.

 

Chúng tôi cũng nói rõ ràng, hắn ta trả tiền tôi làm việc.

 

Vì thế tôi đã nhịn rất nhiều lần.

 

Nếu không phải là nghĩ công việc nào không bị khinh bỉ, tôi đã sớm không muốn làm.

 

Bây giờ lại nói chuyện tình cảm gì nữa.

 

Tôi cứ nói như vậy đi, cho dù không có Ôn Thần Tự, tôi không phải thế thân.

 

Dựa vào hiểu biết của tôi đối với Thẩm Kiều hai năm nay, chúng tôi cũng không có khả năng ở bên nhau.

 

Tôi biết ơn hắn, nhưng biết ơn và yêu thương là hai chuyện khác nhau.

 

Tôi biết rõ hắn ta không phải là người tốt trong tình yêu.

 

Hiện tại hắn lại tồi tệ tới như vậy, tôi tức giận đến mức tôi dùng lời hắn nói lúc trước trả lời hắn:

 

"Không phải anh nói sao, tôi chính là thế thân, không cho phép nhung nhớ tình yêu của anh, nói tiền, không cần nói tình cảm."

 

Loading...