Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 80

Cập nhật lúc: 2024-08-16 11:57:17
Lượt xem: 208

Trên thư phòng trên lầu, lúc 11 giờ, Hạ Nam Phương gọi một cuộc điện thoại ra ngoài.

 

Viện điều dưỡng Nam Sơn, hộ lý bên cạnh ông nội Hạ nhận điện thoại, thấy là Hạ Nam Phương lập tức nói: "Lão gia hôm nay đi ngủ sớm, còn chưa tỉnh lại. Chờ Ngài ấy tỉnh lại, tôi sẽ nói lại với Ngài ấy tiên sinh đã gọi điện đến."

 

Ở trong màn đêm tĩnh mịch thế này vốn là lúc hai người ôm nhau mà ngủ, nhưng mà một mình Hạ Nam Phương ngồi ở trong thư phòng ngây người.

 

Lại nói tiếp chính anh cũng không muốn thừa nhận, anh đối với Lý Nhiễm... xác thật không có kiêng nể gì giống trước kia nữa.

 

Ngày đó cha Lý đánh anh như vậy, Lý Nhiễm lại ngay từ đầu đến cuối đều không liếc mắt một cái đến anh, càng không cần nói đến cô có quan tâm thương thế của anh hay không. Trong lòng Hạ Nam Phương không thể hình dung được nữa.

 

Một khắc kia, thế giới của anh đều hỗn loạn, thân thể mỏi mệt thống khổ, xung quanh ồn ào, chỉ duy nhất có Lý Nhiễm trầm tĩnh đến lạ, cách anh càng ngày càng xa.

 

Anh không biết vấn đề xuất hiện ở đâu, khi cha Lý ngã xuống ấy, trong mắt Lý Nhiễm hiện lên tia hận ý.

 

Mỗi lần anh nghĩ đến, đều cảm thấy như bị người lột gân tróc xương vậy.

 

Bắt đầu từ ngày đó, trên phương diện "tình cảm" hình như anh "thông minh" được một ít. Nhưng việc thông minh đó ở trong mắt Lý Nhiễm lại biến thành "ấu trĩ".

 

Quan minh chính đại cướp lấy là hạ sách của Hạ gia, hiển nhiên anh biết biện pháp đó chỉ có thể đẩy Lý Nhiễm càng ngày càng xa.

 

Được một người thì có rất nhiều cách, nhưng mà trước kia anh không hiểu nên mới có thể dùng biện pháp này.

 

Thẳng đến rạng sáng hai giờ đêm, điện thoại của ông nội Hạ mới gọi đến.

 

Hạ Nam Phương nhanh chóng mở ra đôi mắt thanh tỉnh, bắt máy.

 

Cách lần trước gọi điện còn chưa đến một tuần, liên tiếp mà đêm khuya gọi đến, ông nội Hạ cũng ý thức được có chỗ không đúng.

 

"Nam Phương, sao vậy?"

 

Chung quy anh có thể đúng tình hợp lý mà nói hiện tại Lý Nhiễm không thích anh, thay lòng đổi dạ gì đó nhưng anh cũng không nói vậy.

 

"Gần đây Lý Nhiễm không vui vẻ."

 

Ông nội Hạ vừa nghe đã cười: "Vậy con làm một chút chuyện để con bé vui là được."

 

Hạ Nam Phương mấp máy khóe môi, không biết nên mở miệng thế nào, anh không biết anh làm chuyện gì mới có thể làm cô vui vẻ.

 

Cô muốn ba cô đến nhà Vu gia ở tạm, anh cũng đã đồng ý rồi.

 

Cô muốn trợ thủ đắc lực bên người anh đi bảo vệ ba cô, anh cũng đã đồng ý rồi.

 

Nhưng mà điều đó cũng không làm cô vui vẻ.

 

Đầu dây bên này im lặng, ông nội Hạ liền biết lời nói lúc trước Hạ Nam Phương không có nghe lọt tai.

 

"Ông bảo con đối xử tốt với Nhiễm Nhiễm một chút, con có nghe không?"

 

"Có nghe ạ. Nhưng mà cô ấy... cô ấy giống như không quan tâm những cái đó."

 

Hạ Nam Phương hiểu sai lời nói của ông nội Hạ, Hạ Nam Phương hiểu lời ông nói là đưa cho cô thứ tốt nhất, hôn lễ hoàn mỹ nhất, nhẫn kim cương xa hoa nhất.

 

Ông nội Hạ tám phần cũng đoán được điểm đó: "Con bé có từng nói chưa? Vì sao con bé không vui?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-80.html.]

 

Hạ Nam Phương nhớ lại, lần đầu tiên hai người cãi nhau, Lý Nhiễm đã nói một câu.

 

"Cô ấy nói con không tôn trọng cô ấy."

 

Ông nội Hạ nhìn trời bên ngoài cửa sổ, đen nhánh một mảnh, cực kỳ giống với con đường tình yêu của thằng nhãi trong điện thoại này vậy.

 

Con đường chậm chạp~

 

"Nam Phương, ông nội đã sớm nói với con rồi. Bây giờ Nhiễm Nhiễm đã trưởng thành, không còn là một đứa bé mới mười mấy tuổi cái gì cũng không hiểu đến nhà chúng ta nữa. Con bé là vợ làm bạn cả đời bên cạnh con, nếu con bé cảm nhận được con không tôn trọng con bé thì nhất định vấn đề là của con. Con suy nghĩ cẩn thận lại xem con làm sai ở đâu." Nói xong câu cuối cùng, giọng nói của ông nội Hạ có chút nghiêm khắc.

 

Hạ Nam Phương trầm mặc không nói, sau một lúc lâu mới đáp: "Con biết rồi."

 

Ông nội Hạ lại hận sắt không thành thép: "Lấy cái tính tình này của con, sợ sau này con không lấy được vợ nên ông mới mời Nhiễm Nhiễm vào nhà của chúng ta trước, từ từ bồi dưỡng tình cảm với con đấy. Kết quả là bồi dưỡng tám năm cũng gần sắp kết hôn, mà con còn không học được cách tôn trọng con bé?"

 

Hạ Nam Phương bị trách mắng một trận nhưng một câu cũng không cãi lại.

 

Ông nội Hạ mắng đến mệt mỏi: "Thôi thôi, chỉ cần nguyện ý gả cho con, sau này con nhớ từ từ mà sửa lại."

 

Hạ Nam Phương chưa nói câu kia, Lý Nhiễm không muốn gả cho anh.

 

Anh sợ sau khi anh nói thì những lời đó biến thành sự thật. Ngay cả ông nội luôn luôn yêu thương anh cũng sẽ kêu anh buông tay.

 

Hạ Nam Phương đem những lời này thật sâu mà chôn ở trong lòng, không muốn để bản thân tin tưởng, cũng kiên quyết không cho người khác nói đến.

____

 

Sáng sớm hôm sau, Lý Nhiễm thức dậy Hạ Nam Phương còn chưa đi.

 

Khi cô bước xuống lầu, nhìn thấy quản gia đang chỉ huy những người ở bên ngoài lót thảm.

 

Biệt thự của Hạ gia trong ngoài có hơn một ngàn mét vuông, phòng khách trong nhà có lót thảm, ban công ngoài trời còn có bàn đá cẩm thạch bên ngoài sân, như vậy tính lên, lượng công việc cũng thật không nhỏ.

 

Lý Nhiễm liếc mắt một cái liền đi vào phòng ăn, nhìn thấy Hạ Nam Phương nhưng không lắm miệng hỏi anh sao hôm nay anh không đi làm.

 

Hạ Nam Phương tương đối thích ăn cơm kiểu Tây, anh học trung học ở nước ngoài, sau đó thân thể của ông nội Hạ không khỏe nên mới trở về Trung Quốc.

 

Cho nên quanh năm mặc vest, thích uống cà phê mà không phải là trà, thích cơm Tây hơn đồ ăn Trung Quốc.

 

Những thói quen đó, Lý Nhiễm trước kia cảm thấy thật không giống người thường!

 

Hiện tại nghĩ lại mới cảm thấy chẳng có gì cổ quái!

 

Cô nhận lấy mâm cơm trong tay dì Văn, cách Hạ Nam Phương ở vị trí xa nhất.

 

Ở giữa hai người phảng phất cách một dải ngân hà, dáng vẻ tôn trọng nhau như khách hàng, không phải như Ngưu Lang Chức Nữ.

 

"Sáng nay dẫn em ra ngoài."

 

Lý Nhiễm lắc đầu: "Không được, sáng nay tôi muốn đến công ty."

 

Hạ Nam Phương bỏ d.a.o nĩa trong tay xuống: "Buổi chiều."

 

"Buổi chiều cũng không được, tôi đi thăm ba tôi."

Loading...