Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 66

Cập nhật lúc: 2024-08-13 23:46:55
Lượt xem: 263

Màu hổ phách trong ánh mắt hàng năm che dấu một tầng nhàn nhạt băng sương, chỉ có khi ngẫu nhiên, đôi mắt kia sẽ trở nên thâm thúy... giống như bị quăng vào trong lò lửa, trở nên nóng bỏng.

 

Môi mỏng khẽ mở: "Nói cho em biết, đêm nay tôi đã nói chuyện chúng ta kết hôn với chú Lý rồi."

 

Trong nháy mắt Lý Nhiễm cho rằng cô nghe lầm, không thể tin mà nhìn Hạ Nam Phương, buột miệng thốt ra: "Anh điên rồi sao?"

 

Nói xong những lời này, liền thấy Hạ Nam Phương nhấp môi, mặt mày thậm chí dãn ra vài phần ý cười, nhìn qua thậm chí có vài phần "sởn tóc gáy".

 

Anh đứng lên, áo ngủ tơ tằm màu đen rời rạc mà khóa trên thân hình cường tráng của anh, u tối yêu dã như là quỷ Satan.

 

"Tôi tưởng khi nghe thấy tin này, em nhất định sẽ thật vui vẻ, hửm... Ít nhất, so với tôi nghe tin em đi gặp Vu Hồng Tiêu vui hơn nhiều."

 

Những lời này hiển nhiên ý tứ ghen tuông muốn cao hơn tức giận, thậm chí còn có vài phần... ai oán.

 

Lý Nhiễm đứng ở ánh đèn chiếu xuống mãnh liệt, dỉnh đầu bị một vòng lại một vòng vầng sáng bao phủ, choáng váng lợi hại. Cô lạnh nhạt mà nghĩ, có phải do mình từng thích anh, cho nên Hạ Nam Phương mới có thể muốn làm gì cô thì làm.

 

Trước kia cô yêu anh, thậm chí hèn mọn đến một loại đơn phương trả giá không cần hồi đáp. Cô cũng từng đơn thuần mà muốn cùng anh "vui vẻ" ở bên nhau.

 

Chẳng sợ cái "vui vẻ" đó đều là biểu tượng, đều là kết quả Lý Nhiễm khổ tâm đánh đổi, nhưng cô cũng say mê trong đó, tự mình lừa người dối mình.

 

Dã tâm của con người, luôn là tham lam lại yếu ớt.

 

Ngần ấy năm, Hạ Nam Phương không cho cô được bất cứ thứ gì ngoài danh hiệu hào nhoáng giả dối "Hạ thiếu phu nhân". Không cho cô như được một người bạn, không cho cô một người chồng yêu thương, thậm chí không cho cô gia đình ấm ấp mỹ mãn.

 

Khi tim Lý Nhiễm dần trở nên lạnh lẽo, tình yêu trong nó không còn nữa, thì những lời thề ngày xưa biến thành lời nói dối, lời âu yếm cũng biến thành vọng ngôn.

 

Sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, cô mới thấy rõ Hạ Nam Phương chỉ có dục vọng khống chế cô, mà không hề có tình yêu.

 

Lý Nhiễm trở nên đặc biệt kiên quyết.

 

Mỗi một chữ một câu cô nói ra, đều là thái độ tuyệt đối không quay đầu lại: "Hiện tại tôi không thích anh, tôi cũng không muốn kết hôn với anh."

 

Dứt lời, lại như muốn Hạ Nam Phương hết hy vọng, cô cắn răng nói thêm một câu: "Hôm nay không đồng ý kết hôn cùng anh, đời này cũng sẽ không."

 

Cô dùng lời nói tàn nhẫn nhất, chọc phá sự kiêu ngạo của anh, phá hủy cái anh cho là đúng đó.

 

Áp khí quanh thân Hạ Nam Phương trong nháy mắt tăng vọt, thật sự rất phẫn nộ.

 

Anh nhìn Lý Nhiễm, đôi mắt đều đỏ bừng, nhịn hồi lâu, anh mới hung tợn mà tuyên bố: "Đó không phải là chuyện mà em có thể quyết định, em chỉ có thể gả cho tôi."

 

Lý Nhiễm mở to hai mắt nhìn Hạ Nam Phương, tràn ngập không thể tưởng tượng được.

 

"Anh là nghe không hiểu tiếng người sao? Hạ Nam Phương, tôi đã nói rồi tôi không muốn kết hôn với anh."

 

Một loạt hành động của cô, không khiến Hạ Nam Phương hiểu cho cô, ngược lại còn kích thích bản năng bá đạo của anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-66.html.]

 

Những chuyện mà anh làm, đại khái đều là vì ngăn cản... ngăn cản Lý Nhiễm rời đi...

 

Tựa như cô đã từng nói như vậy, nếu có thể lựa chọn, cô sẽ cách anh rất xa.

 

Nhìn thấy cô tức giận như muốn hộc m.á.u đến nơi, Hạ Nam Phương như một quốc vương đánh thắng trận, anh nhếch nhẹ khóe môi.

 

Chậm rãi đến gần, đi về phía Lý Nhiễm đã mất khống chế.

 

"Không muốn kết hôn với tôi, vậy em muốn kết hôn với ai?"

 

"Vu Hồng Tiêu?"

 

Nói xong câu đó, cằm không kịp phòng bị mà bị người ta đột nhiên nâng lên, Hạ Nam Phương hung hăn mà hôn. Môi mỏng bị nghiền áp tàn nhẫn, Lý Nhiễm giãy giụa trong n.g.ự.c anh, dùng sức mạnh toàn thân đẩy người đàn ông trước mắt ra.

 

Cánh môi của cô cơ hồ như bị phá nát, lộ ra màu m.á.u đỏ bừng, ở dưới ánh đèn đặc biệt rực rỡ chói mắt.

 

Bàn tay to mạnh mẽ nâng khuôn mặt của cô lên, trong không khí tràn ngập mùi m.á.u tươi, Hạ Nam Phương bị cô cắn một cái.

 

Giọng nói lạnh lùng, chậm rãi nói: "Lý Nhiễm, từ ngày đầu tiên em tiến vào Hạ gia, em không hề biết cái gì với cái gì sao? Em ngủ trên giường của tôi tám năm, không gả cho tôi, hỏi một chút người của thành phố N này ai dám lấy em!"

 

Cằm Lý Nhiễm bị anh nhéo đau, nhưng ngoài miệng vẫn không thuận theo không buông tha: "Tôi sẽ ra nước ngoài, tôi nhất định sẽ đi thật xa, đi đến một nơi mà anh mãi mãi không tìm thấy tôi. Hạ Nam Phương, anh không có khả năng một tay che trời." Lý Nhiễm oán hận nói ra lời đó.

 

Hạ Nam Phương cúi đầu tới gần, khóe miệng ẩn ẩn ý cười tàn nhẫn, từ từ hỏi: "Vậy ba của em thì sao?"

 

"Chát!"

 

Một tiếng "chát" thanh thúy vang lên, người đàn ông trước mắt hùng hổ dọa người quay đầu đi, tay Lý Nhiễm cũng từ từ buông xuống, lòng bàn tay nóng rát đau đớn.

 

Không khí như bị bỏ vào trong tủ đông, mỗi một ngụm hô hấp đều tỏa ra hàn khí.

 

Mặt Hạ Nam Phương chậm rãi quay lại, làn da anh rất trắng, cơ hồ không có tì vết, làm hổi bật bóng dáng hình bàn tay màu hồng hồng đặc biệt rõ ràng.

 

Cô hít thở không thông, thân thể cũng không ngừng run rẩy. Như là cánh bướm sau khi bão táp quét qua, mỏng manh, lại quật cường chống cự đến cuối cùng.

 

Cô cố gắng hít hở: "Anh... mãi mãi đều không được..."

 

Hạ Nam Phương nhìn chằm chằm cô không nói chuyện, bàn tay to của anh giơ lên. Lý Nhiễm cho rằng anh muốn đánh cô, gắt gao nhắm chặt hai mắt lại, theo bản năng mà né tránh.

 

Khi cô cũng chưa phát giác, một giây kia, cô sợ hãi muốn lui về sau.

 

Bàn tay giơ lên của người đàn ông nhẹ nhàng rơi xuống, đặt ở sau lưng Lý Nhiễm, từng chút từng chút nhẹ nhàng vỗ vỗ.

 

Lý Nhiễm như là chim sợ cành cong, căng chặt thân thể.

 

Giây tiếp theo, Lý Nhiễm bị anh ôm vào trong ngực, gắt gao mà ôm.

Loading...