Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 56

Cập nhật lúc: 2024-08-12 08:10:19
Lượt xem: 325

Cô cầm ly trà, trừng mắt nhìn anh, trong lòng như bị lửa thiêu đốt, quay cuồng hận ý.

 

___

Sau khi rửa mặt, cô nằm xuống giường chuẩn bị ngủ.

 

Hiện tại trong đầu lộn xộn một mảnh, Hạ Nam Phương biết rõ tử huyệt của cô nằm ở đâu.

 

Trước kia cô luôn thuận theo Hạ Nam Phương, hiện tại cô không thích anh nữa nên không hề nghe lời anh nói, vì thế Hạ Nam Phương tìm một người khiến Lý Nhiễm có thể nghe lời.

 

Lý Nhiễm ngủ không được, nằm trên giường của Hạ Nam Phương, xung quanh có mùi hương của anh, làm cô phiền lòng hít thở không thông.

 

Hạ Nam Phương rửa mặt xong lên giường, tắt đèn ngủ trên đầu giường, theo thói quen định kéo Lý Nhiễm vào trong ngực.

 

Cô không thoải mái động động, tránh thoát vài cái, đại khái là bị làm cho phiền chán: "Đừng động vào tôi."

 

Hạ Nam Phương kiêu căng, như không quan tâm đến sự phản kháng của Lý Nhiễm, bàn tay to gắt gao ôm chặt cô: "Em muốn làm loạn để ba em nghe thấy sao?"

 

Lý Nhiễm cắn chặt răng, cô trừng mắt nhìn tường nhà bên cạnh, cận lực không chú ý đến Hạ Nam Phương đang đụng vào mình.

 

Một đêm này, Lý Nhiễm gặp vô số ác mộng, trong mơ tay chân của cô luôn bị trói, bất luận đi đến đâu đều không thể nhấc chân lân nổi.

 

Sáng sớm, Hạ Nam Phương dậy rất sớm. Xuống lầu thấy cha Lý đang ở phòng bếp nói chuyện với người làm, ngày thường anh cũng không quan tâm việc vặt ngày thường này, hôm nay đi ngang vừa đúng lúc nghe được một chút.

 

Thì ra là cha Lý muốn làm đồ ăn sáng cho Lý Nhiễm, làm vài món đặc sản quê hương, mà dì đầu bếp kiên trì không muốn ông đụng vào phòng bếp, nói cái gì mà không đúng quy củ.

 

Trong lòng của cha Lý chỉ muốn làm cho con gái nhà mình một bữa cơm, nào nghĩ đến quy củ gì đó, hai người bên nào cũng cho là đúng, không chịu thỏa hiệp.

 

Khi Hạ Nam Phương đi ngang qua phòng bếp, anh nhìn lướt qua, nói một câu giải quyết vấn đề: "Chú Lý, có việc gì cứ giao cho người làm là được."

 

Cha Lý lầm bầm lầu bầu: "Nhiễm Nhiễm thích nhất là hương vị quê nhà."

 

Nhưng ông không kiên trì nữa, từ trong bao lấy ra nguyên liệu nấu ăn, giao cho người giúp việc xử lý.

 

Khi Lý Nhiễm đi xuống, hửi được một mùi thơm quen thuộc.

 

Khi cô đi ngang phòng bếp lại không thấy cha Lý đâu, ra ngoài sân tìm được ông, cùng đứng chung một chỗ với ông còn có Hạ Nam Phương.

 

Hai người vây quanh bồn hoa trong sân, không biết đang nói cái gì.

 

Lý Nhiễm đi về phía trước vài bước mới nghe rõ hai người nói chuyện.

 

"Các cây này còn có thể cứu không ạ?" Hạ Nam Phương hỏi.

 

Cha Lý nhìn kỹ vài lần, thấy cành hoa khô kia như đã bị người ta dẫm qua, gãy đứt đoạn chồng chất.

 

"Chắc cứu không sống, con xem lá cây này đã không còn sức sống nào nữa." Vừa nói vừa nâng nâng lá cây cho anh xem, mềm oặt như bông.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-56.html.]

Hạ Nam Phương gật đầu: "Chiết cây thì có thể sống không? Chiết một chút bộ phận còn sống đi?"

 

Kỹ thuật chiết cây phức tạp, tốn thời gian hao lực, chi phí rất cao, Lý Xương Minh đánh giá: "Hoa này cũng không phải quý giá gì, mua là được, không cần chiết cây."

 

Hạ Nam Phương lại nói: "Nhưng có người rất quý."

 

Ánh mắt cha Lý hoài nghi, ông đẩy đẩy mắt kính, có kinh nghiệm vài thập niên trồng hoa cỏ, chẳng lẽ là do ông nhìn nhầm?

 

"Hoa này là do Lý Nhiễm trồng."

 

Lý Nhiễm đứng cách đó không xa, nghe câu nói kia cũng nhìn thật kỹ hoa kia, phát hiện đúng là hoa của cô trồng.

 

Nhưng sao lại bị chặt thành thế kia?

 

Cha Lý cũng hỏi Hạ Nam Phương vấn đề cô đang thắc mắc: "Đang chăm sóc tốt đẹp như thế, sao lại chặt đi?"

 

Hạ Nam Phương trầm mặc trong chốc lát, giải thích: "Là do con làm."

 

Bây giờ cha Lý mới lý giải được mọi chuyện, thì ra là do Hạ Nam Phương làm hỏng hoa của Lý Nhiễm, tìm ông đến giúp xem có cách cứu chữa hay không, thậm chí kỹ thuật chiết cây cũng đã nghĩ đến, làm ông cảm thấy ngoài ý muốn.

 

Đối với Hạ Nam Phương ẩn ẩn sinh ra hảo cảm: "Biết sai có thể sửa là được, hoa này không quý báu, chỉ cần con nói xin lỗi với Nhiễm Nhiễm, mua một chậu hoa mới là được."

 

Thái độ của Hạ Nam Phương rất tốt: "Vâng."

 

Lý Nhiễm đứng phía sau anh, lẳng lặng mà nhìn bóng dáng anh.

 

Bữa sáng làm từ nguyên liệu nấu ăn của cha Lý mang đến, đều là hương vị quê nhà Lý Nhiễm thích ăn, cay cay vừa ăn.

 

Người giúp việc đi đến nói Hạ phu nhân thân thể không thoải mái nên không ra ngoài ăn sáng.

 

Hạ Nam Phương gật gật đầu, bảo bà chú ý nghỉ ngơi.

 

Cha Lý nhìn thoáng qua Lý Nhiễm, thấy cô thờ ơ, âm thầm kỳ quái.

 

Nhớ lại bản thân mình đến Hạ gia đến giờ, trừ Hạ Nam Phương ra còn chưa gặp được người nào khác của Hạ gia, cha Lý hơi cảm thấy không khỏe.

 

Ăn sáng xong, Hạ Nam Phương theo lẽ thường đến công ty. Lý Nhiễm chuẩn bị đưa cha Lý đến công ty làm việc của cô nhìn xem.

 

Khi cô thay quần áo từ trên lầu đi xuống, thấy người giúp việc mang bao tay, cầm lấy bọc túi nilon màu đen từ phòng bếp đi ra ngoài.

 

Lý Nhiễm gọi bà ta lại: "Dì Văn, trong tay dì là gì vậy?"

 

Dì Văn lộ ra vẻ mặt khó xử: "Phu nhân nói, đem tất cả đồ dùng trong nhà bếp bị người ngoài đụng vào vứt hết."

 

Lý Nhiễm thay đổi sắc mặt, "bị người ngoài đụng vào", còn không phải là cô và cha Lý sao?

 

Trên mặt Lý Nhiễm không hề tức giận, ngược lại cười nói: "Dì nói lại với phu nhân nhà dì, bà ta dám ném một bộ, tôi sẽ mua lại mười bộ." Nói xong dừng một chút: "Đương nhiên, tiền là từ Hạ gia bỏ ra."

Loading...