Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 29

Cập nhật lúc: 2024-08-03 22:09:50
Lượt xem: 511

Chuyện phát sinh giữa cô và Hạ Nam Phương nên để cho người trong cuộc tự giải quyết là tốt nhất. Không nên để người ngoài tham dự vào thì hơn.

 

Vu Hiểu Hiểu nghe Lý Nhiễm thuyết phục, cô kiên quyết chỉ muốn bỏ đi một mình, rốt cuộc cũng d.a.o động.

 

"Vậy một mình cậu đi... nhất định phải chú ý an toàn, có chuyện gì nhất định phải gọi điện thoại nói với tớ, còn có tớ có anh hai có ba tớ, bọn tớ vẫn có thể bảo vệ cậu."

 

Lý Nhiễm gật đầu, một lần nữa ôm chầm lấy Vu Hiểu Hiểu: "Tớ chỉ ra ngoài tránh đi một chút, trong khoảng thời gian này tớ không thể liên lạc với cậu được. Chờ tớ ổn định rồi, tớ sẽ gọi điện cho cậu."

 

Vu Hiểu Hiểu ôm cô khóc thành tiếng: "Cậu nhất định phải gọi điện cho tớ đấy!"

 

Lý Nhiễm vỗ vỗ Vu Hiểu Hiểu: "Đừng khóc, cũng không phải không còn gặp lại."

 

Vu Hiểu Hiểu khóc xong rồi bắt đầu mắng to Hạ Nam Phương: "Cái tên khốn nạn Hạ Nam Phương kia, anh ta bức cậu như vậy làm cứt gì chứ! Nếu lần sau gặp lại tớ muốn đánh anh ta thành đầu chó."

 

Lý Nhiễm cười hỏi: "Cậu có thể đánh thắng được anh ta sao?"

 

Vu Hiểu Hiểu nói như đúng tình hợp lý: "Tớ và anh hai cùng đánh anh ta!"

 

Lý Nhiễm có chút lo lắng, không muốn dẫn Vu Hiểu Hiểu theo cũng là vì nguyên nhân này, cô thật sự không muốn chỉ vì chuyện này mà làm liên lụy đến Vu gia, cô sẽ cảm thấy vô cùng áy náy.

 

"Cậu đừng nói chuyện này cho nhà cậu biết."

 

Vu Hiểu Hiểu không gật đầu, cô nháy mắt, quật cường mà nhìn Lý Nhiễm: "Tớ là bạn tốt nhất của cậu, sao có thể thấy c.h.ế.t mà không cứu!"

 

Lý Nhiễm sợ nhất là Vu Hiểu Hiểu xúc động, Vu Hiểu Hiểu thật sự sẽ bảo anh mình đến gặp Hạ Nam Phương.

 

"Tớ nghe nói gần đây anh cậu muốn thăng chức lên làm đội trưởng!?"

 

Lực chú ý của Vu Hiểu Hiểu bị dời đi: "Thật sao? Sao tớ không biết?"

 

Lý Nhiễm gật đầu: "Cho nên, cậu nhất định không được lấy chuyện này làm phiền đến anh ấy, biết không?"

 

Chuyện anh cô muốn thăng chức này, lão ba của cô đã lải nhải vài tháng, xác thật là chuyện rất quan trọng. Vu Hiểu Hiểu bất đắc dĩ, gật gật đầu.

 

Vu Hiểu Hiểu ở sân bay tiễn Lý Nhiễm, cho đến khi Lý Nhiễm gần làm thủ tục check-in, Vu Hiểu Hiểu mới lưu luyến rời đi.

 

Ngay sau khi Vu Hiểu Hiểu rời khỏi, Lý Nhiễm rời khỏi sân bay, bắt xe đến bến xe bên cạnh.

 

Bến xe bên cạnh có không ít xe đen, có rất nhiều đường dài, chúng có rất nhiều khoảng cách ngắn. Mua vé không cần dùng đến chứng minh nhân dân, chỉ cần đưa tiền là có thể lên xe.

 

Lý Nhiễm di chuyển liên tục, không có mục đích rõ ràng, sau khi xác định không ai đi theo phía sau mình mới chọn một chiếc xe đen tương đối sạch sẽ leo lên rời đi.

 

Cô cũng không có đi chơi vòng tròn hoàng kim các tỉnh Vân Nam ấy, cũng không hề ngồi máy bay, thậm chí cô còn tính mình sẽ không rời khỏi thành phố.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-29.html.]

 

Chờ Hạ Nam Phương phát hiện cô không có trong căn hộ, khẳng định sẽ điều tra cô đi đâu, đến lúc đó khẳng định sẽ tra được chuyến bay ở sân bay.

 

Bất kể cô có đi chỗ nào đi chăng nữa, tất cả đều không thể giấu được.

 

Sau khi lên xe, Lý Nhiễm uống nước trong tay cùng viên thuốc trị cảm, sau đó mơ mơ màng màng chuẩn bị ngủ.

 

______

 

Sang ngày thứ ba Hạ Nam Phương mới phát hiện Lý Nhiễm biến mất.

 

Sáng sớm ngày thứ ba, Hạ Nam Phương thức dậy theo lịch trình chính xác mỗi ngày.

 

Sinh hoạt của anh cực kỳ theo quy luật, cuộc sống không có gì phong phú đáng nói, ngoại trừ công việc, điều tiêu khiển duy nhất đó chính là đi công tác.

 

Nếu thêm sở thích cá nhân khác đại khái là khi không cần phải làm việc hoặc đi công tác, anh sẽ đè Lý Nhiễm ra làm chuyện đó.

 

Đáng tiếc mấy ngày nay Lý Nhiễm không ở nhà, nhu cầu của anh không được thoả mãn, thiếu chút nữa đã bị nghẹn đến xanh mặt. Cho nên hôm nay đặc biệt thức sớm hơn bình thường.

 

Nhóm người trợ lý làm việc theo thời gian của Boss lớn, nên khi Hạ Nam Phương thức dậy sớm hơn bình thường thì bọn phải chịu đựng một ngày mới bị tra tấn dài thêm một chút. Vương Ổn đứng gãi gãi cái đầu không có mấy cọng tóc của mình, chào hỏi với người trước mắt đến báo lịch trình.

 

"Chào buổi sáng chị Ngải."

 

Lý Ngải mặc trang phục công sở, khéo léo xinh đẹp đoan trang, tinh thần phấn chấn, một chút cũng không nhận ra cô ta đã gần 40 tuổi.

 

Cô ta nhìn thoáng trên lầu: "Sếp đâu?"

 

Mí mắt Vương Ổn giật giật một chút, chỉ chỉ bên ngoài, đang tưới hoa kìa!

 

Vẻ mặt của Lý Ngải cũng không thể nào tin được, tầm mắt chuyển ra ngoài vườn hoa, quả thật thấy Hạ Nam Phương đang đứng dưới ánh nắng mặt trời, một tay cho vào túi quần một tay đang tưới nước cho bồn hoa ngoài đó.

 

Lý Ngải lấy lại tinh thần nhìn trong chốc lát, mơ hồ nhớ lại hình như hoa kia là do mình đưa cho Lý Nhiễm.

 

Đó là chuyện của rất nhiều năm trước rồi, lúc ấy Lý Nhiễm muốn lấy lòng bọn họ nên thường xuyên mua quà tặng họ, lần đó Lý Nhiễm tặng cho cô ta vòng tay, Lý Ngải thuận tay đáp lễ tặng cô mấy chậu hoa.

 

Không nghĩ đến qua nhiều năm như vậy nhưng hoa kia còn chưa chết, hơn nữa còn được chăm sóc tốt như thế.

 

Tròng lòng Lý Ngải có loại cảm giác không giải thích được, mấy chậu hoa này là do cô ta tiện tay đưa cho Lý Nhiễm, cũng không phải loại hoa quý báu gì. Kỳ thật lúc đó cô ta cũng tin lời đồn bên ngoài, nói Lý Nhiễm ở nhà không lo làm việc gì đàng hoàng, chơi bời lêu lổng nên mua mấy chậu hoa cho cô, có ý tứ châm chọc.

 

Hạ Nam Phương mặc bộ đồ màu xám nhạt, buổi sáng đầu mùa xuân còn có chút se lạnh, bên trong anh mặc áo hoodie mỏng có mũ, nhìn có vẻ không được nghiêm trang chính chắn như ngày thường.

 

Lý Ngải đi từ phòng khách ra ngoài vườn hoa, đi đến hành lang dài ngoài kia.

 

Tuy tay Hạ Nam Phương đang tưới hoa, nhưng suy nghĩ đang bay ở phương xa.

Loading...