Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 25

Cập nhật lúc: 2024-08-02 19:52:00
Lượt xem: 670

Từ trong ngăn kéo giáo sư Văn lấy ra một lá thư: "Đây là thư đề cử, trường học bên kia cô cũng đã liên hệ, nếu thông qua cuộc thi khảo nghiệm thì mùa thu năm nay có thể nhập học."

 

Lý Nhiễm nhận lấy thư đề cử, trong lòng cảm kích: "Cảm ơn cô."

 

"Nhiễm Nhiễm, con là học sinh có thiên phú nổi trội nhất, nhưng thành tựu cơ hồ không có. Nếu bây giờ con hạ quyết tâm ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu, phải thật quý trọng cơ hội lần này đấy."

 

"Vâng ạ."

 

"Cô nghe nói con dọn ra khỏi Hạ gia rồi?"

 

"Đúng ạ."

 

"Nghĩ kỹ chưa?"

 

"Vâng. Con... Muốn chia tay với Hạ Nam Phương."

 

Giáo sư Văn thở dài: "Cha của Nam Phương là bạn cũ của cô với lão Quý, Nam Phương cũng là đứa nhỏ cô nhìn nó lớn lên, tuy rằng cô cũng mong hai đứa sớm gạo nấu thành cơm, nhưng mà... Thế giới này còn có nhiều thứ còn quan trọng hơn cả tình yêu, con ở Hạ gia lãng phí bao nhiêu năm..."

 

"Cô, con hiểu mà." Cô vội vàng ngăn chặn lại lời nói của giáo sư Văn, bởi vì cảm thấy thẹn, mặt trở nên đỏ bừng.

 

"Con sẽ đi ra nước ngoài du học, về sau sẽ nghiêm túc vẽ tranh ạ."

 

_____

 

Sau buổi tiệc trưa, Lý Nhiễm và Hạ Nam Phương vẫn chưa rời đi, giáo sư Văn và Quý tiên sinh không có con cái, dựa theo phong tục của thành phố N, buổi tối còn có một lần chúc thọ trước khi qua ngày sinh nhật.

 

Cho nên, những người ở lại đều là những học sinh mà lão sư Văn và Quý tiên sinh tâm đắc.

 

Hạ Nam Phương vẫn không thể phân thân như cũ, ngoại trừ giữa trưa có ăn cơm một lát, Lý Nhiễm cũng chưa từng gặp lại anh.

 

Sau khi tiệc rượu được dọn dẹp, chuẩn bị mang đồ ngọt lên để mọi người trán miệng. Giữa trưa cô bị bạn bè và đàn em vây quanh kính rượu, nên cũng không có ăn được mấy món chính.

 

Bây giờ có chút đói, nên xuống lầu tìm đồ ăn.

 

Dưới lầu so với trên lầu còn muốn náo nhiệt hơn, cách một bàn tiệc, bên cạnh là phòng karaoke mà hôm nay Quý tiên sinh làm riêng cho những người trẻ tuổi, bên cạnh còn có mấy cái bàn.

 

Vì muốn làm cho những người trẻ tuổi chơi càng vui vẻ, những người lớn tuổi trên lầu đều không xuống dưới.

 

Lắc lư đi đến dưới lầu, ăn mấy cái bánh kem nhỏ, uống thêm một chút rượu trái cây.

 

Xoay người chuẩn bị lên lầu, chính diện đụng cả trai lẫn gái, mắt Lý Nhiễm giật giật, là chân chó của Hạ gia xem Hạ Nam Phương như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.

 

Không có hứng thú phản ứng, chuẩn bị sải bước lên cầu thang.

 

Nhưng hiển nhiên cô không phản ứng không có nghĩa những người này muốn bỏ qua cho cô.

 

"Lý Nhiễm, nghe nói mày đã dọn ra khỏi Hạ gia rồi hả?"

 

Cô xoay người: "Có việc gì?"

 

"Bọn tao đánh cược với nhau, lần này trong bao lâu thì mày lăn trở về."

 

Vài người bọn họ nói những lời dẫm đạp người khác, lại có thể nhẹ nhàng cười nói ra những lời như đang vui đùa điều gì đó vậy.

 

Lần đầu tiên Lý Nhiễm nghe thấy cuộc đánh cược như thế này: "Mấy người đánh cược mấy ngày?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-25.html.]

"Ba ngày."

 

"Không phải, Hứa Minh Lãng cá là đêm nay."

 

Lý Nhiễm cười cười: "Cái đó... khiến cho mấy người thất vọng rồi."

 

Cô nhợt nhạt cong môi, âm thanh mát lạnh: "Tôi đánh cuộc cả đời."

 

Xoay người lên lầu, đụng phải Hạ Nam Phương từ trên lầu bước xuống. Người đàn ông không biết đứng phía sau cô bao lâu, cũng không biết nghe cuộc trò chuyện đến đâu.

 

Tóm lại, sắc mặt của anh không tốt bước từng bước chậm chạp đi đến.

 

Theo sau, cánh tay bị nắm lấy, trên mặt của Hạ Nam Phương đen thui, Lý Nhiễm chạy không thoát, bị Hạ Nam Phương mạnh mẽ cường ngạnh kéo vào phòng nghỉ bên cạnh.

 

Những người trong phòng nghỉ thấy thế, lập tức tản ra, cửa phòng rất nhanh được đóng lại, chỉ để lại hai người ở đó.

 

Cổ tay cô còn đang bị người đàn ông nắm chặt, nhẹ nhàng lôi kéo, đã thấy bóng người đàn ông mặc vest đến gần, chất liệu đồ vest xa hoa cọ xát làn da của cô, ngưa ngứa.

 

"Cả đời không đi tìm tôi? Hửm?"

 

Trong lòng Lý Nhiễm cũng rất bất đắc dĩ, xưa nay cô không có tính cách làm ầm ĩ ngoài đại sảnh như thế, vốn tưởng chuyện chia tay dùng lời nói nhỏ nhẹ ôn tồn là có thể đem nó giải quyết một cách êm đẹp.

 

Nhưng thấy tư thế của Hạ Nam Phương bây giờ, hình như không thể nào giải quyết trong hòa bình rồi.

 

Thấy Lý Nhiễm rũ mi, Hạ Nam Phương nâng cằm cô lên: "Trong lòng em suy nghĩ kỹ rồi đúng không?"

 

Lý Nhiễm không muốn nói chuyện, vừa rồi anh ở trước mặt nhiều người không bận tâm đến mặt mũi của cô, khiến cô không có mảnh đất phản kháng lôi vào phòng nghỉ, cô liền biết... chuyện chia tay này, bất luận Hạ Nam Phương đồng ý hay không đồng ý, đó chỉ là vấn đề thời gian.

 

Người đàn ông này cao ngạo như thế, sao cô lại thích một người không hề yêu cô, thường xuyên dùng lời nói lạnh nhạt đối với cô gái bên người anh thế này.

 

"Mới có ra ngoài mấy ngày, tim cũng thay đổi luôn rồi hả?"

 

Lý Nhiễm tránh bàn tay của anh: "Không biết anh đang nói gì, tôi đi trước."

 

Hiển nhiên Hạ Nam Phương không để cô rời đi dễ dàng như vậy: "Ba ngày sau tôi đi đón em, em mau thu dọn hành lý ngoan ngoãn dọn về. Còn có, tôi sẽ đến căn hộ nhỏ của em."

 

Lý Nhiễm chỉ có thể nghĩ lý do duy nhất Hạ Nam Phương phải cho cô thời gian ba ngày, là vì công việc của anh bận rộn, nên sau ba ngày mới có thời gian rảnh.

 

Trong lòng có chút may mắn, may mắn anh lấy công việc lên hàng đầu, nên mới có thể có thời gian là ba ngày.

 

_____

 

Buổi tối, sau khi tiệc chúc thọ kết thúc, xe của Hạ gia đưa cô trở về chung cư.

 

Hạ Nam Phương cũng có loại ý nghĩ khác bên trong, Lý Nhiễm không muốn sống bên một người như vậy. Lý Nhiễm muốn sống tự do nhưng sự tự do này chỉ là ảo ảnh. Miễn là anh muốn, anh tùy thời tùy lúc đều có thể đóng lại cánh cửa tự do của cô.

 

"Em có thể trải nghiệm cuộc sống như thế này, nhưng đừng quên vị trí ban đầu của em."

 

"Hạ Nam Phương, tôi nên ở vị trí như thế nào? Thế giới rộng lớn như vậy, vì sao tôi phải nhất định ở bên cạnh anh?"

 

Cô biết tại thời điểm hiện tại nói ra lời loại lời nói này, rất dễ dàng khiến ba ngày tự do sẽ biến mất: "Dựa vào cái gì anh muốn rời đi là có thể rời đi, mà tôi muốn chia tay thì lại không được?"

 

"Trên thế giới này không phải chuyện gì cũng có thể ngang nhau, một số việc tôi có thể, nhưng em thì không được."

 

Ngọn lửa trong lòng Lý Nhiễm dần dần bình ổn, tứ chi lạnh lẽo.

 

Giờ khắc này, cô phát hiện ở trong lòng Hạ Nam Phương, địa vị của bọn họ vẫn luôn không bình đẳng.

Loading...