Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 170

Cập nhật lúc: 2024-09-01 13:22:24
Lượt xem: 65

Kẻ có tiền theo đuổi cô, kết quả xe của Ôn Trường Ninh lái còn xịn hơn người ta.

 

Người có nhan sắc theo đuổi cô, kết quả ngũ quan kia của Ôn Trường Ninh hạ gục người đó.

 

Sau ba tháng, tính cách hai người nói chung cũng hợp nhau, chủ yếu là do tính tình của Lý Nhiễm dễ gần, với ai cũng có thể hợp nhau.

 

Tiếp xúc được ba tháng, Lý Nhiễm cảm thấy gia cảnh của Ôn Trường Ninh có lẽ vô cùng tốt, tuy hiện tại Lý Nhiễm rất nghèo, nhưng tốt xấu gì trước kia cũng biết được mấy mặt hàng xa xỉ đó. Chi phí ăn mặc của Ôn Trường Ninh, đều trả bằng những thẻ mà cô chỉ mới nhìn thấy ở chỗ của Hạ Nam Phương kia.

 

Không biết tại sao đột nhiên lại nghĩ đến người này, Lý Nhiễm kịp thời đánh gãy hồi ức trong đầu.

 

"Vì sao không mua một chiếc xe đi?" Ôn Trường Ninh đang ăn sandwich mà Lý Nhiễm mới mang đến, đột ngột hỏi một câu.

 

Nơi Lý Nhiễm cách trường không xa lắm, đi bộ khoảng 40 phút, đi xe đạp chắc hơn mười phút là đến.

 

Nhưng từ lúc đi học đến giờ cô đã bị trộm bốn chiếc xe đạp!

 

Lý Nhiễm cắn xong miếng bánh cuối cùng: "Nghèo đó!"

 

Mỗi lần cô vừa nói từ "nghèo", Ôn Trường Ninh lập tức khinh thường, dùng một loại ánh mắt vô cùng không tin tưởng mà đánh giá cô từ trên xuống dưới.

 

Mỗi lần như thế Lý Nhiễm đều thẳng thắng thành khẩn mà nhận lấy ánh mắt của cô: "Cậu nhìn thoải mái đi!"

 

Ôn Trường Ninh muốn nói lại thôi, sau đó chuyên tâm ăn bữa sáng.

 

Ôn Trường Ninh luôn như thế, thường xuyên có chuyện muốn nói nhưng đến cuối cùng không nói gì, Lý Nhiễm đã từng hỏi đến, nhưng Ôn Trường Ninh như thế nào cũng đều không nói.

 

Thời gian trôi nhanh đến cuối học kỳ, rất nhanh đã đến lễ Giáng Sinh, trường học bắt đầu nghỉ đông, tâm trạng của mọi người đều đang kích động.

 

Lúc đang giải lao giữa tiết, giảng viên đang chuẩn bị bài giảng, Lý Nhiễm nhân lúc giảng viên ra đề, nhanh chóng vẽ bản thảo phần tiếp theo của [Thượng Tà].

 

Ánh mắt Ôn Trường Ninh liếc đến, nhìn lướt qua, sau đó không có hứng thú dời đi.

 

Lý Nhiễm đang trầm mê vào trong cốt truyện không có cách nào kiềm chế được, linh cảm dư thừa khiến người khác đố kỵ.

 

Thông thường suy nghĩ đến một điểm nào đó, nhanh chóng vẽ lên vở để nhớ kỹ, hoặc là dùng phương thức phác họa đơn giản, vẽ một ít tình tiết của cốt truyện, cô vẽ tranh rất nhanh, thậm chí như không cần suy nghĩ trước, tay não đồng bộ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-170.html.]

 

Ôn Trường Ninh mỗi lần nhìn thấy đều sẽ nói: "Không làm việc đàng hoàng."

 

Lý Nhiễm vừa vẽ vừa lẩm bẩm: "Đại tiểu thư, cuộc sống của người nghèo khó như tớ thì không vẽ tranh sẽ không có tiền ăn cơm!"

 

Ôn Trường Ninh vẫn luôn không tin Lý Nhiễm nghèo, cô là vị hôn thê của người kia, làm sao mà người kia bỏ mặc cô ở bên ngoài ăn đói mặc rách.

 

Thời gian rất nhanh đã vào tiết, Lý Nhiễm thu lại bản vẽ bỏ vào trong ba lô, chuẩn bị nghe giảng bài.

 

Học ở đâu cũng sẽ giống nhau, đều cần phải có thành tích, lớp của bọn họ có hơn hai mươi người, đến từ các quốc gia khác nhau, mọi người ngoại trừ gật đầu chào hỏi ra, thì cũng chỉ là quan hệ xã giao.

 

Khi Lý Nhiễm nhìn thấy Ôn Trường Ninh vẽ tranh, là tranh sơn dầu chính thống Tây Dương, không nói trình độ vẽ thế nào chỉ nói vật liệu vẽ kia, giá cả của nó đủ khiến cô cứng lưỡi.

 

Cho nên trong mắt Lý Nhiễm, chỉ bằng vật liệu vẽ quý giá như vậy, trình độ nhất định rất giỏi!

 

Giảng viên ôm một xấp bài thi... không phải, phác thảo tiến vào, lực chú ý của mọi người đều bị hấp dẫn, có cảm giác kích thích khi phát thành tích.

 

Lên lấy thành tích xếp theo thứ tự của chữ cái đầu trong tên của bọn họ, tên tiếng Anh của Lý Nhiễm là Ran.

 

Giảng viên xếp tiêu chuẩn cấp bậc vô cùng khắc nghiệt, từ nãy đến giờ mọi người cũng chỉ ở mức C và D, thậm chí không có ai được hạng B.

 

Nhưng cũng không kỳ lạ, bọn họ mới nhập học được ba tháng, cách mong muốn của giảng viên còn rất xa.

 

Tên của Ôn Trường Ninh đứng trước Lý Nhiễm, tên tiếng Anh của Ôn Trường Ninh mang theo phong cách phương Tây hơn nhiều, tên là Elizabeth.

 

Cái tên này vừa nghe là biết nó thuộc về cái loại này: Trẫm đây rất cao quý, các ngươi không xứng!

 

Ôn Trường Ninh được hạng vô cùng hiếm thấy: B+, mọi người bắt đầu vỗ tay.

 

Giá trị nhan sắc của Ôn Trường Ninh xuất chúng, năng lực chuyên môn lại rất mạnh, ngay cả giảng viên cũng không tiếc khen một câu: good!

 

Ôn Trường Ninh cao ngạo như một nàng công chúa, cằm nhẹ nâng, mắt nhìn thẳng, ngồi ngay ngắn vào vị trí.

 

Lý Nhiễm ở phía dưới giơ một ngón cái lên với Ôn Trường Ninh: Ngầu!

 

Trước tên của Lý Nhiễm còn có mấy người nữa, chờ đến khi đọc hạng của cô, giảng viên hơi hơi dừng lại, đẩy đẩy mắt kính.

Loading...