Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-07-29 19:31:05
Lượt xem: 705

Trong phòng khách vốn dĩ có treo một bức ảnh cỡ lớn của hai người chụp chung, móc treo tường ngày thường cô treo chìa khóa lên đó, tranh cô vẽ, ghế bố mềm mà cô thích ngồi ăn cơm, còn có mấy cái gối sofa cô thích nằm. Tất cả đều không thấy.

 

Hạ Nam Phương nhìn một vòng rồi thu hồi tầm mắt. Giọng nói không hề có cảm xúc hỏi một câu: "Tại sao Lý Nhiễm lại đột nhiên dọn ra ngoài ở?"

 

Hạ phu nhân sửng sốt một chút, nhưng rất nhanh lấy lại vẻ mặt lại dịu dàng trả lời: "Chỉ là nó giận dỗi chút ấy mà"

 

Nói như thể làm cho Hạ Nam Phương không nhìn ra được là bà ta không hề khắc nghiệt: "Chờ con đi dỗ nó, thì tự nhiên nó sẽ quay về thôi."

 

Tâm tư của Hạ Nam Phương bây giờ lại đang ở chỗ khác: "Con đi lên thay quần áo đây."

 

Chân trước của anh vừa mới lên lầu, Vương Ổn chân sau đã nối gót theo sau.

 

Trong thư phòng trên lầu hai, Hạ Nam Phương ngồi trên ghế, nhìn sợi dây chuyền mà anh vất vả tranh giành mua riêng cho cô. Hiện tại còn nguyên như thế mà quay lại.

 

"Sao lại thế này?"

 

Vương Ổn lấp ba lắp bắp: "Lý tiểu thư nói... đưa sợi dây chuyền này trở về nói Ngài tặng cho người Ngài thích."

 

Hạ Nam Phương nhíu mày: "Trẻ con."

 

Vương Ổn muốn nói lại thôi, anh ta cảm thấy lần này Lý Nhiễm nói chuyện là lạ, không giống như chỉ giận dỗi bình thường.

 

Trong quá khứ mỗi lần cô bỏ nhà đi thì chỉ cần một cuộc gọi điện thoại của Hạ Nam Phương là có thể dỗ trở về, mà lần này lại còn mang theo quà, có cả trợ lý bên người qua đón, thế nhưng không thể dẫn người về được.

 

"Bây giờ cô ấy ở đâu?"

 

"Trong một căn hộ nhỏ ở chung cư."

 

Hạ Nam Phương nhăn mày càng sâu, hồi đó mỗi lần cô ra ngoài đều ở khách sạn ít nhất cũng phải có năm sao.

 

Thế mà lần này phòng trọ cũng đã thuê luôn rồi?

 

Nhiều năm như vậy, dường như anh không cần phí tâm tư lên người Lý Nhiễm quá nhiều, ngoại trừ những lúc đi công tác bận rộn, lúc nào Lý Nhiễm cũng luôn thuận theo ở bên anh, có những lúc ngẫu nhiên nổi giận, cô cũng dịu dàng mà dỗ dành anh.

 

"Đưa điện thoại cho tôi."

 

Vương Ổn đưa điện thoại qua, Hạ Nam Phương gọi một cuộc điện thoại. Nhưng trong điện thoại là âm thanh của hệ thống, đối phương đang ở trạng thái tắt máy.

 

Anh nhìn chằm chằm điện thoại sửng sốt một lát, vì thế gọi lại thêm một lần nữa, vẫn như cũ tắt máy.

 

Vương Ổn trấn an: "Có khả năng là đã đổi số di động rồi ạ?"

 

Hạ Nam Phương đang muốn gọi điện thoại lại một lần, nhưng không biết suy nghĩ đến cái gì, mở WeChat ra định gọi đến.

 

Phát hiện Lý Nhiễm đã xóa kết bạn với anh.

 

Hạ Nam Phương đen mặt: "Gọi quản gia Mạnh đến."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-11.html.]

Quản gia Mạnh thấy Vương Ổn đến tìm hắn, đại khái cũng đoán được có chuyện gì.

 

Trước khi lên lầu ánh mắt liếc nhìn Hạ phu nhân một cái, trong lòng hai người đang tính kế thống nhất cùng câu trả lời.

 

Trong thư phòng, Hạ Nam Phương còn đang tìm phương thức liên lạc với Lý Nhiễm, quanh đi quẩn lại, phát hiện ra bản thân mình cái gì cũng đều không biết.

 

Anh không biết bạn bè của cô, không biết cô sẽ đi đâu, không biết cách thức liên lạc với cha Lý, ngoại trừ số điện thoại và WeChat cô luôn gọi cho anh này ra, thì anh chẳng biết thứ gì về Lý Nhiễm cả.

 

Quản gia đứng ở một bên: "Thiếu gia."

 

Hạ Nam Phương còn đang bấm bấm di động, thấp giọng hỏi: "Lý Nhiễm dọn đi đâu rồi?"

 

Quản gia Mạnh sớm đã cùng Hạ phu nhân thống nhất câu trả lời, lý do thoái thác kia cũng không để cho bất cứ ai biết.

 

"Gần Lang Khê ạ."

 

Trong lòng Hạ Nam Phương đại khái cũng hiểu biết: "Số điện thoại mới của cô ấy là bao nhiêu?"

 

Trong mắt quản gia có tia mê mang, ngay sau đó nhanh chóng trả lời: "Tôi lập tức đi tra."

 

Hạ Nam Phương gật đầu, trợ lý cũng theo đó đi ra ngoài.

 

Anh ngồi lẻ loi trong thư phòng trong chốc lát, cảm thấy như có gì đó khó chịu vô cùng.

 

Nhớ đến vừa rồi trong điện thoại tắt máy, Hạ Nam Phương híp híp mắt, nhìn chằm chằm điện thoại không nói một lời.

 

Tám năm, chỉ cần Hạ Nam Phương ở bên ngoài quay về, Lý Nhiễm đều sẽ như hình với bóng mà quấn lấy anh.

 

Anh nghiêm túc suy nghĩ một lát, trong lòng vô cùng xác định, giờ này khắc này anh muốn gặp cô.

 

Từ trước đến nay Hạ Nam Phương luôn là người thuộc phái hành động, khi anh khẳng định bản thân mình muốn gặp Lý Nhiễm thì đứng dậy ngay.

 

Trước khi rời khỏi thư phòng, tầm mắt anh đột nhiên dừng lại ở một tảng lớn màu trắng trên tường, phát hiện thư phòng hình như thiếu mất cái gì đó.

 

"Có người động đến thư phòng của tôi?"

 

Người phụ trách dọn dẹp phòng A Di bị gọi đến, sợ sệt trả lời: "Là... Lý tiểu thư động qua ạ. Ngày hôm đó cô ấy đột nhiên tiến vào, chờ trong chốc lát, cầm đi không ít đồ vật ạ."

 

"Thứ gì?"

 

A Di nghĩ nghĩ: "Hình như là tranh vẽ ạ."

 

Bây giờ rốt cuộc Hạ Nam Phương cũng nhớ ra, thư phòng của anh, tất cả những tranh vẽ Lý Nhiễm vẽ cho anh toàn bộ đều không thấy đâu cả.

 

Anh nhìn chằm chằm chỗ trống rỗng trên vách tường, trong lòng đột nhiên sinh ra bực bội.

 

Vương Ổn nãy giờ đều đi theo anh, nội tâm vẫn luôn lo sợ bất an, anh ta có một suy đoán lớn mật...

 

Có lẽ trong lòng Boss nhà mình có Lý Nhiễm, không phải là có thể có cũng có thể không như vậy.

Loading...