Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi có khả năng giúp người khác đọc suy nghĩ - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-10-04 00:49:33
Lượt xem: 5

Khi anh cả nhà họ Tô gọi cho tôi, tôi đang cầm ô đi về phía một con hẻm hẻo lánh.

 

Trong điện thoại, giọng anh ta đầy vẻ khinh thường:

 

"Tô Lan Chi, cha đã đồng ý không quan tâm mày làm gì, mày trở lại quỳ lại tổ tiên mấy ngày. Sau đó hướng Giao Giao xin lỗi. Cho dù chuyện này có sao đi nữa thì mày vẫn là đại tiểu thư của Tô gia."

 

Tôi sửng sốt một lúc, suýt nữa tưởng mình nghe nhầm.

 

Tôi cười khẩy:

 

"Sao trước đây tôi không nhận ra các người thật vô liêm sỉ nhỉ?”

 

"Tần Giao Giao đã làm sai chuyện gì, không cho cô ta xin lỗi tôi, ngược lại còn yêu cầu tôi, người bị hại, xin lỗi cô ta?”

 

“Sau đó thì sao? Để cô ta cho tôi danh tính của tiểu thư Tô mà tôi chủ động vứt bỏ à?”

 

"Tôi thực sự muốn mở não của các người ra xem liệu chúng có phải chứa toàn là nước hay không?”

 

"A, không, tôi nhìn lầm rồi, hẳn là chứa Tần Giao Giao mới đúng.”

 

Anh cả rất tức giận:

 

"Tô Lan Chi, mày bây giờ thật bướng bỉnh, không có Tô gia làm sao mày có thể sống tốt? Lần này nếu thật sự huỷ hoại bước đi này của cha, đừng trách Tô gia không cho mày cơ hội quay về!"

 

Cảm ơn trời đất, tôi không chỉ muốn dỡ bỏ cái nền móng mà còn muốn phá tan cả Tô.

 

"Biến đi, đồ ng*, nói chuyện với mày tao còn sợ bị lây bệnh điên."

 

Tôi cúp điện thoại, bỗng dừng lại.

 

Cuối con hẻm, có một người đàn ông người đầy thư..ơng t#ích đang ngồi.

 

Đó là đối thủ không đội trời chung của tôi ở kiếp trước.

 

Trà Sữa Tiên Sinh

Lúc này, anh ta đang buông cánh tay gãy, bị mấy người đàn ông giẫm lên ngực: "Giang Bạc, cha mày đã gi..ết người. Gia đình nạn nhân đã quá nhân từ khi chỉ đòi bồi thường 10 triệu, mày không định chối bỏ cả khoản bồi thường đó chứ?”

 

"Cho mày 3 ngày, nếu không đưa ra được 10 triệu, tao sẽ đậ..p g*ãy cánh tay còn lại của mày và bá))n mày sang Myanmar.”

 

"Mày biết chỗ đó làm gì rồi đấy."

 

Cha của Giang Bạc là một tài xế xe tải. 

 

Vài ngày trước vì mệt mỏi đã gây ra tai nạn, khiến một thiếu gia đi xe thể thao thiệt mạng, bản thân cũng ch..ết trong vụ tai nạn đó.

 

Dĩ nhiên, đó chỉ là bề nổi.

 

Sự thật là, nhóm thiếu gia đó đang đ..ua x/e ngược chiều trên đường đèo. Cha của anh ta không kịp tránh, đâ))m vào vách núi, khiến chiếc xe tải khổng lồ văng sang bên, va chạm vào chiếc xe thể thao đang chạy tốc độ cao, đẩy nó xuống núi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-co-kha-nang-giup-nguoi-khac-doc-suy-nghi/chuong-9.html.]

Cả hai đều ch—ết.

 

Nhiều người có mặt tại hiện trường nhưng vì muốn cha mẹ của thiếu gia đó được an ủi, họ đã đồng lòng giữ kín bí mật.

 

Trong số đó có Lỗ Thịnh.

 

Tôi đưa cho anh ta một cái thẻ: "10 triệu này, tôi sẽ lo liệu."

 

Ngón tay thon thả kẹp chặt thẻ đen, xé toạc màn mưa.

 

Giang Bạc mặc áo sát nách, ngẩng đầu nhìn tôi một cái, cười khẩy: "Cô nhóc tốt bụng từ đâu ra vậy, cút đi, tôi không cần!"

 

Mấy gã đàn ông không quan tâm, thấy có tiền rơi xuống như bánh bao trên trời, không lấy thì thật kỳ lạ. Họ lập tức cầm thẻ chạy đi.

 

Giang Bạc loạng choạng đứng dậy định đuổi theo, bị tôi giữ lại: "Nếu tôi nói, tôi biết sự thật về vụ án của cha mày, có thể giúp ông ấy minh oan thì sao?"

 

Anh ta dừng lại, quay đầu lại nhìn tôi.

 

Giang Bạc và cha rất gắn bó, tình cảm tốt. 

 

Trong kiếp trước, anh ta thậm chí còn tìm kiếm sự thật suốt 20 năm, để tìm bằng chứng minh oan cho cha.

 

Tuy nhiên, sau 20 năm, nhiều dấu vết đã bị xóa sạch, rất khó tìm ra, vì vậy anh ta mới điên cuồng tấn công tất cả những ai có mặt tại hiện trường và các doanh nghiệp đứng sau, ảnh hưởng đến Tô và Lỗ gia.

 

Giang Bạc ngẩng đầu.

 

Mưa hòa với m..áu lướt qua gương mặt điển trai nhưng đầy u ám của anh.

 

Giọng anh khàn khàn: "Cô muốn gì?"

 

Tôi mỉm cười.

 

Để đối phó với Tô gia và Lỗ gia.

 

Tôi không thể chỉ dựa vào việc họ nhận ra bản chất thật sự của Tần Giao Giao và hối hận.

 

Tôi không cần loại giác ngộ cao cao tại thượng hay bồi thường gì đó.

 

Cái tôi muốn, là nghiền nát họ.

 

Và Giang Bạc sẽ là thanh kiếm sắc bén nhất trong tay tôi.

 

"Phục vụ tôi, 10 năm.”

 

"Làm những gì tôi bảo, không được hỏi, không được nhiều lời, không được nhìn nhiều.”

 

"Gần đây có việc cần anh làm."

 

Anh ta nhìn thẳng vào mắt tôi.

Loading...