Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi Có Hệ Thống Giả Thanh Cao, Cả Nhà Đều Nghe Được Tiếng Lòng - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-08-22 01:56:03
Lượt xem: 1,133

Sáng hôm sau, tôi xin nghỉ phép.

Dung Tu Viễn rụt rè hỏi: "Có phải... hôm qua tôi làm gì khiến em khó chịu không?"

Tớ Cuối Đầu Trước Bát Cơm, nhớ fl cho tớ nhaaa

Tôi: "Không, tôi đi ăn lẩu mừng sinh nhật."

Nội tâm: Tạm biệt mọi phiền muộn!

Gặp Vân Từ, cô ấy chỉ tay về phía người đứng sau:

"Anh đến làm gì? Buổi tối sinh nhật không đủ cho anh ăn sao?"

Tôi và Vân Từ là thiên kim thật giả, sinh nhật của chúng tôi tất nhiên là cùng ngày.

Dung Tu Viễn: "Đi ăn lẩu."

Người luôn được gọi là cuồng công việc hôm nay nghỉ làm để đi ăn lẩu.

Nội tâm: Có vẻ anh ta thực sự rất muốn ăn lẩu.

Dung Tu Viễn: ...

Dung Tu Viễn từng giúp Vân Từ, nên cô ấy không thể từ chối.

"Anh ta còn không biết xấu hổ nói người ta như ma quỷ." Cô ấy lẩm bẩm.

"Cảm ơn em, tối qua tôi ngủ rất ngon."

Nhìn ánh mắt của Vân Từ bỗng trở nên không thoải mái, tôi nghĩ:

Nội tâm: Hệ thống ngôn ngữ của anh ta thật là lộ liễu, nghe như giữa mình và anh ta có gì đó.

Nội tâm: Mình biết, tiếp theo là Vân Từ sẽ hiểu lầm và đến đối chất với mình. Mình: Cô bôi nhọ tôi, tôi không biết phải nói gì.

Nội tâm: Thanh cao kiểu gì thế này?

Tôi nói: "Không có gì, tư vấn tâm lý trung bình một giờ là tám trăm, tôi đọc nửa giờ, thôi thì bốn trăm tám."

Tôi đưa mã QR thanh toán: "Sếp, phí bạn bè hôm qua, mời thanh toán."

Anh ta không do dự, quét mã, chuyển năm mươi nghìn: "Coi như cho một trăm ngày trước, thừa thiếu tính sau."

Nội tâm: Thanh cao rồi.

Thấy tôi mang theo bánh kem, cô gái đứng trước cửa quán lẩu ngay lập tức báo động:

"Chú ý, chú ý, có khách mang bánh kem đến."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-co-he-thong-gia-thanh-cao-ca-nha-deu-nghe-duoc-tieng-long/chuong-7.html.]

Cô ấy chạy đến bên tôi, nở nụ cười rạng rỡ: "Chào cô, hôm nay cô đến dùng bữa phải không? Ai là nhân vật chính hôm nay ạ?"

Tôi chỉ tay: "Là chúng tôi."

"Vâng, vâng, không vấn đề gì!"

Thế là khi chúng tôi đang vui vẻ nhúng đồ ăn, nhân viên phục vụ bước tới.

Nội tâm: Ơ? Sao khác với lời đồn thế nhỉ? Không phải họ sẽ mở bài 'Tạm biệt mọi phiền muộn' à? Hay đây là phần dạo đầu?

Trong nền nhạc "Muốn đưa em đến Thổ Nhĩ Kỳ lãng mạn", tôi và Vân Từ nhận được lời chúc từ mọi người:

"Chúc mừng hai người." Vỗ tay vỗ tay.

"Hai người chắc chắn sẽ hạnh phúc." Tiếng vỗ tay, tiếng vỗ tay, tiếng vỗ tay.

Tôi:

Nội tâm: Ồ, chúc mừng chân thành thật.

Nội tâm: Không, chân thành đến mức hơi nặng nề rồi.

Nội tâm: Thôi kệ, Lưu Đức Hoa chúc mình phát tài bao năm rồi mà mình có phát đâu, thêm một lời chúc cũng chẳng sao.

Nội tâm: Ôi, mấy đứa trẻ đỏ mặt cả rồi, biết ngay là trước giờ chưa từng có sinh nhật tử tế, hôm nay thật là náo nhiệt.

Dung Tu Viễn: "...Mọi người chờ chút."

Chỉ là một sự cố nhỏ, tất cả chỉ là một sự cố nhỏ.

Buổi tối, tiệc sinh nhật tổ chức lớn, ai cũng trang phục chỉnh tề, không ai biết rằng trưa nay chúng tôi đã lén tụ tập ở quán lẩu.

Mọi người đều tin rằng Dung Tu Viễn sẽ thực hiện hôn ước, và với việc tôi bị đuổi khỏi nhà, không còn nghi ngờ gì nữa, đối tượng kết hôn sẽ là ai.

Thậm chí, họ còn ngầm đoán rằng tối nay có thể là để thông báo về hôn ước, vì vậy buổi tiệc sinh nhật này náo nhiệt chưa từng thấy.

Thế là, xung quanh Vân Từ tụ tập rất nhiều người, đa phần là muốn thông qua cô ấy để lấy lòng Dung Tu Viễn.

"Cô ta đã bị đuổi khỏi nhà họ Vân rồi, còn mặt mũi nào trở lại đây nữa?"

"Nghe nói cô ta sắp đi làm shiper rồi, thật là, không thấy xấu hổ sao?"

"Đúng thế, nghe nói cô ta còn từ chối lời tỏ tình của Nhị thiếu gia nhà họ Lâm, không hiểu cô ta giả vờ thanh cao để làm gì."

Nhị thiếu gia nhà họ Lâm, nổi tiếng là tay chơi trong giới, thay người yêu như thay áo. Anh ta từng hỏi tôi có muốn theo anh ta không, anh ta sẽ đảm bảo cho tôi một cuộc sống sung túc, miễn là tôi ngoan ngoãn.

Tôi liền bảo anh ta cút đi.

Loading...