Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 89

Cập nhật lúc: 2024-09-27 17:14:51
Lượt xem: 13

Cô đang suy nghĩ lung tung, đột nhiên cậu lại nói một câu như vậy, cô chưa kịp phản ứng: “Cái gì?”

 

“Thịnh Văn Ngôn, chú út … Chú út của tôi, sẽ không thích cậu đâu.”

 

Thịnh Văn Ngôn đang vui vẻ, đây là câu cô không thích nghe nhất lúc này, tức khắc lạnh mặt: “Cậu có ý gì?”

 

“Chú út và chúng ta là người của hai thế giới…” Thẩm Thụ Diệc nhỏ giọng, cũng không biết là đang thuyết phục cô hay tự an ủi chính mình: “Cậu và tôi là bạn học, nhỏ hơn chú út một thế hệ. Đối với chú ấy, cậu không hơn gì một đứa trẻ đâu.”

 

“Không sai, tôi và cậu là bạn học thì sao? Nhỏ hơn vài tuổi thì sao? Tôi là người trưởng thành, chú ấy cũng vậy, chúng tôi ở bên không hề phạm pháp.”

 

“Tại sao lại là chú ấy?” Thẩm Thụ Diệc nói: “Tôi không muốn chọc giận cậu, tôi chỉ muốn biết tại sao nhất định phải là chú út? Bởi vì chú ấy đẹp trai? Vậy có nhiều người đẹp hơn, cậu…”

 

Thịnh Văn Ngôn: “Chú ấy đối xử với tôi rất tốt.”

 

“…”

 

“Là người tốt nhất mà tôi từng gặp.” Ánh mắt cô hơi âm trầm: “Cho nên phải là chú ấy.”

 

Thật ra, cô đã từng tự hỏi bản thân câu này.

 

Một hai cứ phải là Thẩm Tại? Mẫu người lý tưởng của cô là hotboy vườn trường, sạch sẽ trong sáng, có hơi thở của học sinh. Ngay cả khi không phải là Thẩm Thụ Diệc, cô cũng có tìm được những anh chàng đẹp trai ở xung quanh, ngoan ngoãn và mạnh mẽ, chứ không phải người phúc hắc trong công sở như Thẩm Tại…

 

Sao lại là Thẩm Tại…

 

Cô nghĩ chắc là vì anh đối xử tốt với cô.

 

Tất cả mọi thứ khiến cô không muốn buông tay.

 

——

 

Sau lần chọc giận Thẩm Tại, cô ngoan ngoãn một khoảng thời gian, làm hết việc trong phận sự của mình.

 

Vào giữa tuần, bên Tài Thánh gửi thông báo đến. Biệt thự nước nóng đã được xây dựng xong, tuần sau sẽ bắt đầu đưa vào hoạt động thử, vì thế mời Thẩm Tại đến kiểm tra lần cuối.

 

Lần trước đến, khu suối nước nóng chưa mở nên cô cũng chưa cảm nhận qua. Biết được lại đến đó công tác ba ngày, Thịnh Văn Ngôn phản ứng rất tích cực, lập tức về nhà thu dọn hành lý.

 

Suối nước nóng đó nha… Đây không phải đi công tác, mà là tuần trăng mật.

 

Ba giờ chiều là bay, Thịnh Văn Ngôn xuất phát từ nhà nên đến sân bay sớm nhất. Nửa tiếng sau, Thẩm Tại mới đến. Thấy anh tiến vào từ phòng chờ VIP, cô đứng dậy vẫy tay với anh.

 

Thẩm Tại đang nghe điện thoại, nhìn thấy có người vẫy tay với mình cách đó không xa, anh dừng lại hai giây.

 

“Sếp Thẩm, ở đây ở đây.” Thịnh Văn Ngôn chỉ vị trí cho anh.

 

Thẩm Tại nhíu mày, nói với người bên đầu dây: “… Không sao, chờ tôi về rồi nói sau… Được, chuyện khác thì cậu tự quyết định đi. Ừ, cúp máy đây.”

 

Cô thấy anh đã cúp điện thoại, nhiệt tình nói: “Anh muốn uống gì không? Tôi lấy cho.”

 

Anh nhướng mắt nhìn cô, vẻ mặt lãnh đạm: “Cô đang mặc cái gì đó?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-89.html.]

“Đầm.”

 

Hôm nay cô mặc một chiếc đầm màu trắng bằng lụa mỏng.

 

Chiếc đầm hai dây, khoe ra cánh tay và xương quai xanh mảnh mai tinh xảo, trắng noãn mịn màng. Điểm nhấn của chiếc đầm là ở phần chân váy, xẻ tà cao, không hề lỗi mốt, lấp ló đôi chân dài miên man, vô cùng gợi cảm.

 

Ngoại hình của cô thế này, tầm mắt của những người đàn ông ngồi xung quanh cứ đổ dồn về phía cô, nhưng cô lại hồn nhiên không biết, hoặc có thể nói cô không hề quan tâm, đung đưa qua lại, giống như một chú bướm bay khắp nơi.

 

Thẩm Tại ném áo khoác ở bên cạnh cho cô: “Bảo cô đi công tác, cô mặc như này làm gì?”

 

Công ty không bao giờ hạn chế chuyện ăn mặc, cô mặc đầm thì có sao đâu?

 

“Đẹp không?” Thịnh Văn Ngôn giơ vạt váy lên, thờ ơ hỏi.

 

Thẩm Tại: “Trời hôm nay mười sáu độ, cô muốn lạnh c.h.ế.t rồi kiếm ít chi phí tai nạn lao động của công ty à?”

 

Cô ôm chiếc áo khoác trong tay, nói: “Lúc ở bên ngoài tôi có mặc áo khoác, vào đây có lò sưởi nên mới cởi ra.”

 

“Sân bay là sàn diễn chắc?”

 

Sân bay không phải sàn diễn của tôi, anh mới đúng là sàn diễn.

 

Chiếc đầm này cô lựa chọn rất kỹ lưỡng, không hề sexy. Vì sở thích của anh, tôi có sung sướng gì!

 

Thịnh Văn Ngôn nói: “Không phải đi biệt thự suối nước nóng sao? Lâu lắm rồi tôi chưa đến đó, tôi muốn thật đẹp trong kỳ nghỉ phép.”

 

“Ai cho cô nghỉ?” Thẩm Tại lạnh lùng nói: “Mấy ngày ở đó, cô phải viết một bản báo cáo trải nghiệm.”

 

“…”

 

“Còn ngây ngẩn gì nữa?”

 

Cô lập tức xụ mặt: “Ồ, xin hỏi ông chủ muốn uống gì? Để tôi đi lấy cho ông.”

 

Thẩm Tại: “Cà phê.”

 

“Được.”

 

“…”

 

Cô xoay người đi đến quầy đồ uống, ánh mắt của những người xung quanh cũng di chuyển theo cô. Anh khẽ nhíu mày, có chút tức giận không giải thích được: “Thịnh Văn Ngôn.”

 

Cô đứng lại, xoay người nhìn anh. Chỉ thấy Thẩm Tại đứng dậy, đôi chân dài đi vài bước đã đến chỗ cô.

 

“Anh muốn đổi cái khác à?” Cô hỏi.

 

“Về ngồi đi, tôi tự lấy.”

 

Thịnh Văn Ngôn bị anh làm cho khó hiểu: “Hả?”

 

Thẩm Tại nhìn cô, mặt không cảm xúc nói: “Về chỗ ngồi, mặc áo khoác vào.”

Loading...