Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-09-08 19:42:12
Lượt xem: 19

“Cậu còn nói đỡ giúp cậu ta sao? Cậu bị trúng độc quá sâu rồi… Cậu ta cũng chẳng phải là một cái túi da tốt, làm gì đến nỗi khiến cậu phải như thế chứ.”

 

“Cậu thì biết cái gì.” Thịnh Văn Ngôn uống đến chóng mặt, mặc kệ Dương Thánh, chỉ nói với Lâu Ngưng, “Tớ cảm thấy cậu ấy có hiểu lầm quá lớn với tớ, cậu nói xem, tớ không đáng tin như vậy hay sao? Tớ nói tớ thích cậu ấy, muốn yêu đương với cậu ấy, sao cậu ấy lại tưởng tớ đang trêu đùa cậu ấy chứ?”

 

Lâu Ngưng buông tay: “Vậy thì cũng không thể trách cậu ta, ai bảo cậu có nhiều tiếng xấu, đã vậy còn có một bộ mặt không mấy chân thành nữa chứ.”

 

“…”

 

Mẹ nó.

 

Lâu Ngưng: “Thẩm Thụ Diệc là người có nề nếp, còn cậu thì sao, hay ăn chơi rồi ngập trong vàng son, như vậy thì chắc chắn không phải là gu của cậu ta rồi.”

 

Thịnh Văn Ngôn hết chỗ nói: “Vậy cậu cảm thấy dạng người như thế nào mới hợp gu của cậu ấy chứ?”

 

“Thì chắc chắn là một cô gái mà kính già mến trẻ, sống luôn hướng mình về phía trước, xuống bếp cũng giỏi mà lại ngoan ngoãn nữa.”

 

Thịnh Văn Ngôn muốn trợn trắng mắt.

 

Lâu Ngưng: “Mà thôi bỏ đi, có nhiều người như vậy việc gì cậu cứ phải đ.â.m đầu vào một khúc gỗ như cậu ta chứ, chắc chắn là cậu không theo đuổi được cậu ta rồi, chúng ta đổi người đi.”

 

“Ai nói vậy!” Có cồn vào nên Thịnh Văn Ngôn lập tức bị đả kích, cô bật dậy đứng thẳng tắp, “Sao tớ lại không theo đuổi được Thẩm Thụ Diệc chứ, tớ nói với cậu này, cậu ấy, sớm hay muộn gì cũng là người của tớ!”

 

Nói to như vậy nên mọi người đang huyên náo bên cạnh đều nhìn lại đây.

 

Về chuyện Thịnh Văn Ngôn thích Thẩm Thụ Diệc, nhóm bọn họ đều từng nghe qua, chỉ là bọn họ cũng biết, mặc kệ dù là tính tình hay tác phong thì hai người này cũng không hợp với nhau, cơ hội có thể ở bên nhau dường như là bằng không.

 

Thấy Thịnh Văn Ngôn kiên quyết như vậy nên mọi người bắt đầu ầm ĩ.

 

“Ai nha công chúa Thịnh, chân trời thiếu gì cỏ thơm chứ, cậu ta có cái gì tốt chứ, cậu nhìn tôi xem, tôi cũng không tồi nè.”

 

“Thẩm Thụ Diệc thích kiểu con gái thanh thuần ngoan ngoãn cơ.”

 

“Ha ha ha vậy sao, thế nào, muốn chính thức theo đuổi hả? Có được không đấy?”

 

“Không được đâu, cũng đã hơn hai năm rồi còn gì, nếu theo đuổi được thì đã theo đuổi được rồi.”

 

“Một đám các cậu muốn chọc tôi tức c.h.ế.t luôn hả?” Thịnh Văn Ngôn nổi giận, “Mọi người đều chắc chắn là tôi không thể làm được sao?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-5.html.]

“Cậu ấy như một món đồ cổ nhỏ nghiêm trang vậy, cậu thật sự không làm được đâu.”

 

“Cậu —— Được, vậy tôi có điều này muốn cá! Tôi nhất định phải theo đuổi được Thẩm Thụ Diệc!” Thịnh Văn Ngôn lung lay mà vươn tay, “Nửa năm…… À không, ba tháng! Trong ba tháng tôi nhất định phải theo đuổi được cậu ta.”

 

“Ha ha ha cứng thế? Vậy nếu không theo đuổi được thì sao?”

 

“Không theo đuổi được? Không theo đuổi được thì tôi bao các cậu một năm tiền uống rượu!”

 

“Mẹ nó! Chơi lớn như vậy sao, tiền một năm này tôi đều muốn uống loại tốt nhất đấy.”

 

Thịnh Văn Ngôn âm trầm mà nhìn chằm chằm người nọ một cái: “Yên tâm, cậu không uống được tiền rượu này đâu.”

 

**

 

Người uống say luôn thích dựng cờ đòi lập chiến tích, Thịnh Văn Ngôn cũng vậy.

 

Ngày hôm sau khi tỉnh lại, cô ngồi trên giường với cái đầu bù và làn tóc rối, có chút hối hận. Rốt cuộc thì cũng đã nói ở trước mặt nhiều người như vậy, nếu cuối cùng thật sự không theo đuổi được thì mặt mũi cô cũng ném đi cho rồi.

 

Nhưng mà cô cũng chỉ có một chút hối hận mà thôi, cô cảm thấy vẫn rất có hy vọng.

 

Bởi vì lần đầu tiên cô tỏ tình, Thẩm Thụ Diệc nói lúc học đại học cậu ta rất bận, chưa tính đến chuyện yêu đương.

 

Người khác nói lời này thì cô không tin, nhưng Thẩm Thụ Diệc nói thì cô tin. Cho nên sau một lần tỏ tình đó, cô liền thật sự không đi quấy rối anh nữa, càng không nghiêm túc mà theo đuổi, phần lớn thời điểm chỉ chào hỏi một hai câu để cho có cảm giác tồn tại.

 

Hiện tại đại học sắp kết thúc rồi, cô muốn nghiêm túc theo đuổi nam thần trong lòng cũng không sai đúng không?!

 

Không phải chỉ là giả vờ làm một người thanh thuần ngoan ngoãn mỗi ngày sao, có cái gì khó chứ, Thịnh Văn Ngôn cô làm được.

 

Nghĩ thông suốt xong, cô nhàn nhã bò dậy từ trên giường, mặc áo ngủ lắc lư xuống dưới lầu.

 

“Văn Ngôn, con tỉnh rồi sao.” Một người phụ nữ trang điểm tinh xảo đang ngồi trong phòng khách, thấy cô thì liền đứng dậy, bà ấy lớn lên rất xinh đẹp, thực tế đã 34 tuổi rồi, nhưng vì dưỡng da kỹ cũng như giữ dáng vô cùng tốt, nên nhìn chẳng khác mấy cô gái trẻ hai mươi mấy tuổi là bao.

 

“Ba con đâu ạ.”

 

“Đang ở trong phòng tiếp khách rồi, hôm nay trong nhà có khách tới.”

 

“À.”

 

“Con đi thay quần áo đi, mặc áo ngủ không hay lắm… Đợi lát nữa có khi khách khứa còn ở lại đây đấy.”

Loading...