Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 192

Cập nhật lúc: 2024-10-17 10:47:51
Lượt xem: 27

Bao cao su à, vậy thì không làm ~

 

Thịnh Văn Ngôn nhích sang bên chừa một khoảng trống.

 

“Tối nay chúng ta ngoan ngoãn, chỉ đắp chăn tán gẫu thôi.” Thịnh Văn Ngôn vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh, “Mau, anh lại nằm đi.”

 

Thẩm Tại bất đắc dĩ nhìn cô một hồi, cuối cùng đành phải nằm xuống bên cạnh: “Chỉ đơn thuần trò chuyện, em nói không ngượng miệng nhỉ?”

 

“Sao lại ngượng, em chỉ muốn ngủ với anh thôi mà. Ngủ bên phòng kia một mình em sợ lắm.”

 

“Sao thế, sợ ma hả?”

 

Thẩm Tại quên mất lần trước lúc anh bảo cô ngủ một mình trong phòng, cô bảo mình sợ, muốn anh ở lại. Thịnh Văn Ngôn cũng nhớ lại, cười hì hì đan tay mình vào tay anh: “Em nhát gan, anh thông cảm chút nha.”

 

Bàn tay được nắm lấy nhỏ bé mềm mại, dễ dàng bị cả tay anh bao phủ. Thẩm Tại nhịn nhưng cuối cùng vẫn kéo cô vào lòng mình. Thịnh Văn Ngôn không khách sáo, vòng tay ôm eo, gác cả chân lên người anh.

 

Thẩm Tại: “Chân em định làm gì đó, chỉ tán gẫu thôi của em đấy hả?”

 

“Tại anh kéo em trước mà.” Thịnh Văn Ngôn nói, “Thế này cũng nói chuyện được mà, kịp thời chặn miệng anh lại.”

 

“À, vậy mình nói chuyện gì?”

 

“Để em nghĩ xem.” Tuy nói vậy nhưng trong lúc nghiêm túc suy nghĩ, mũi cô lại hít hà xung quanh cổ anh, một lát sau hưởng thụ nói: “Thẩm Tại, người anh thơm quá ~ ”

 

Cô cứ cọ qua cọ lại ai mà chịu được.

 

Lửa nóng trong người anh cứ thế bị khơi lên, Thẩm Tại đưa tay phủ lên mặt cô: “Em cứ như vậy thì không trò chuyện được đâu đấy.”

 

Đôi mắt cô chớp chớp, tỏ vẻ vô tội dưới lòng bàn tay anh: “Người anh thơm thật mà, hình như là… mùi hoa. Ừm hình như không phải, em không biết là cái gì nữa, nói chung là thơm lắm.”

 

Thẩm Tại híp mắt, bỗng nhiên xoay người, đặt cô dưới thân mình. Anh đưa mũi vào cổ cô hít một hơi thật sâu, nhỏ giọng nói: “Vậy em có biết trên người mình có mùi gì không?”

 

Thịnh Văn Ngôn: “Mùi gì?”

 

Thẩm Tại bóp cằm cô, trả lời bằng tông giọng trầm thấp: “Mùi quyến rũ người.”

 

Thịnh Văn Ngôn sửng sốt, ngay sau đó nở nụ cười rực rỡ. Cô đưa tay choàng qua cổ anh, thâm sâu nói: “Ờm ~ mùi đó là mùi gì nhỉ, sao em không ngửi thấy ta ~ ”

 

Thẩm Tại chỉ đùa thôi, anh không thể xác định được mùi hương trên người cô, ở gần là nghe thấy, mùi thơm kia có thể dễ dàng khơi dậy ham muốn trong anh.

 

Nghe nói, lúc yêu nhau, đôi trai gái sẽ tự toát lên một mùi hương, là tác dụng của hoocmon. Anh không biết chuyện này có thật không, nhưng chắc chắn là nó đúng với cô.

 

“Mùi quyến rũ người là mùi gì nhỉ, ưm, có phải là cái mùi trên người anh không?” Thịnh Văn Ngôn cong chân gác lên người Thẩm Tại, “Thì ra sếp Thẩm cũng biết quyến rũ người ta nhờ.”

 

Ánh mắt anh dần tối đi, dục niệm (suy nghĩ về dục vọng) kéo tới. Bây giờ Thẩm Tại không rảnh đâu mà quan tâm nhiều chuyện nữa, anh cúi người thả nụ hôn xuống. Khóe môi cô cong cong, rất nhiệt tình hưởng ứng.

 

Nhưng những chuyện sau đó càng ngày càng nghiêm trọng, dường như không thể kiểm soát được, cô lập tức nghiêng qua bên kia, “Được rồi được rồi, đừng vượt qua… Chúng ta nên đắp chăn nói chuyện trời đất thôi.”

 

Lửa nóng trong người Thẩm Tại lúc này lớn vô cùng, anh đã biết ngủ chung thì sẽ như vậy mà.

 

Anh hít sâu một hơi, “Em trả lời đi, sao mà còn có thể chỉ tán gẫu thôi được hả?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-192.html.]

“Éc… Để em suy nghĩ đã…”

 

Thẩm Tại đâu cho cô thời gian suy nghĩ, anh lập tức kéo tay cô đưa lên người mình. Tay Thịnh Văn Ngôn nhanh chóng chạm trúng thứ gì đó, “Anh có thể nào yên tĩnh chút được không…”

 

“Ai bảo anh nói em về phòng ngủ nhưng em không nghe.”

 

“Ừm… Là tại em.”

 

“Là tại em đấy, vậy nên mời em giải quyết vấn đề nào.”

 

Thịnh Văn Ngôn rũ đầu, biết còn hỏi: “Vậy giải quyết thế nào giờ?”

 

Thẩm Tại: “Cho em chọn đó.”

 

Thịnh Văn Ngôn suy nghĩ: “Tay? Chân?”

 

Thẩm Tại dùng ánh mắt sâu thẳm nhìn cô. Thịnh Văn Ngôn há miệng: “Hay là… miệng?”

 

Thẩm Tại: “…”

 

Cuối cùng, sau một hồi trời đất, trong chăn nóng như lò nướng, hai người mồ hôi nhễ nhại.

 

Tới khi giải quyết được cái vấn đề này rồi, Thịnh Văn Ngôn cảm thấy quai hàm mình đã tê rần.

 

Thật sự, đáng lẽ lúc nãy cô không nên qua đây, cũng không nên chọc anh. Đúng là tự mình chuốc lấy cực khổ!!!

 

Kế hoạch đắp chăn tám chuyện tuyên bố thất bại, vì đề phòng người sau lưng lại muốn làm gì đó, Thịnh Văn Ngôn quay người lại, bắt mình đi ngủ.

 

Bảy giờ sáng hôm sau, Thịnh Văn Ngôn mới bật dậy, bởi vì một sự kiện nào đó hôm qua mà cô quên mất chuyện đặt đồng hồ báo thức. Bây giờ cô thức giấc xem giờ, vội vàng ngồi dậy. Kết quả là bên hông có thêm một cánh tay quàng qua, lôi người vào trong chăn.

 

“Chưa tới giờ đi làm đâu, ngủ một lát nữa.”

 

“Không phải đi làm… Em phải về phòng.”

 

Thẩm Tại mở mắt: “Bây giờ?”

 

“Ngay bây giờ, nếu không bị mọi người phát hiện nửa đêm em còn chạy qua phòng anh thì mất hết mặt mũi luôn đó.” Thịnh Văn Ngôn kéo tay anh ra, xuống giường mang dép.

 

Thẩm Tại nhổm nửa người dậy, cười cười nhìn cô, đột nhiên nói: “Em bỏ đi nhanh vậy là do sợ bị chồng phát hiện à?”

 

Thịnh Văn Ngôn hơi khựng lại, quay đầu nhìn anh. Thẩm Tại: “Mấy giờ chồng em về? Để anh canh giờ giúp em cho, lát nữa rồi hẵng về.”

 

Giỏi nhỉ, còn học theo cô nữa chứ!

 

Ra đa diễn xuất mode on, Thịnh Văn Ngôn bước lại mép giường, vỗ vào bờ m.ô.n.g Thẩm Tại ở dưới lớp chăn: “Để lần sau đi, đợi chồng em đi công tác em sẽ tới nữa.”

 

Thẩm Tại hơi nhíu mày: “À, vậy anh chờ tin em nhé.”

 

“Được thôi, bờ m.ô.n.g của anh vểnh như thế ~ em thích c.h.ế.t đi được. Cái m.ô.n.g anh thế này, chắc chắn em sẽ gọi anh mà.”

 

Thẩm Tại: “…”

 

Giỏi, mấy chuyện này đúng thật không nói lại cô.

Loading...