Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-09-09 20:24:55
Lượt xem: 23

Nhiệt độ điều hoà ở khu văn phòng rất vừa phải, nhưng Thịnh Văn Ngôn lại cảm giác có sự lạnh lẽo nhè nhẹ dâng từ bàn chân lên, sau đó đánh thẳng vào não cô khiến cả người lạnh toát.

 

Cô nhìn soái ca kia chậm rãi đến gần, đầu đang đóng băng hiện ra vô số dấu chấm hỏi.

 

Thẩm tổng?

 

Đây là Thẩm Tại sao?

 

Không phải...... Thẩm Tại chú của Thẩm Thụ Diệc chứ?

 

Mẹ nó người đó không phải là một ông chú trung niên sao?

 

Vậy người đàn ông lớn lên có thể trực tiếp đưa đi debut này là chuyện như thế nào chứ?

 

Trong thời gian cô bị sốc thì Thẩm Tại đã đi tới gần cô, sau đó đi qua luôn.

 

Thịnh Văn Ngôn thấy anh muốn đẩy cửa phòng họp, hoảng loạn nên buột miệng thốt lên: "Chú, chú nhỏ!"

 

Thẩm Tại tạm dừng động tác, quay đầu lại.

 

Thịnh Văn Ngôn nhìn người đàn ông trước mắt hơi hơi nhíu mày, dưới sự lạnh nhạt đó hẳn là có chút...... Mê hoặc.

 

Được rồi, là mê hoặc, cô cũng cảm thấy còn quá sớm để gọi chú nhỏ của Thẩm Thụ Diệc là chú.

 

"Tôi muốn hỏi Thẩm tổng...... Cái đó, anh thật sự là Thẩm tổng sao?"

 

Thịnh Văn Ngôn rất thành ý mà đặt câu hỏi, cho nên cũng không để ý tới Trần Siêu giờ phút này đang nhìn cô hỏi bằng một ánh mắt như nhìn người thiểu năng trí tuệ.

 

Hơn nữa, Thẩm Tại dường như cũng cảm thấy cô giống thiểu năng trí tuệ, cho nên cũng không trả lời, quay đầu liền đi vào phòng họp.

 

Thịnh Văn Ngôn: "......"

 

Không phải, đừng đi mà anh trai, anh thật sự là chú nhỏ sao?!

 

Rốt cuộc có phải chú nhỏ hay không thì sau khi anh ta đi vào cửa, Thịnh Văn Ngôn cũng đã thấy rõ ràng.

 

Thân chỉ là một trợ lý thực tập nhỏ nên cô xếp cà phê mình đã mua xong rồi ngồi ở cuối bàn họp, trơ mắt mà nhìn người đàn ông cực kỳ đẹp trai kia ngồi ở vị trí chính, dù nhận báo cáo và bàn luận vấn đề với các giám đốc điều hành khác mà mặt anh lại không đổi sắc, chỉ ra từng điểm về dự án của mọi người mà không làm thay đổi đi màu sắc của chúng.

 

Người ngồi ở phía trên thật sự trẻ tuổi, nhưng trên người lại có một loại khí chất bình tĩnh mà những người có giàu có tự phụ và những cậu trai trẻ ấu trĩ ngồi quanh không có.

 

Người khác không dám tới gần, càng không dám xem nhẹ.

 

Được, thật sự đó là Thẩm Tại, Thẩm Tại hàng thật giá thật.

 

Nhưng tại sao lại như vậy chứ......

 

Ông trời còn ngại cô theo đuổi Thẩm Thụ Diệc chưa đủ gian nan hay sao?

 

Cô đang muốn xây dựng hình tượng với trưởng bối rằng mình là một người thanh thuần đáng yêu vô hại mà.

 

Chuyện vừa rồi xảy ra ở bên ngoài sao lại có thể... Càn rỡ như thế chứ.

 

——

 

Một tiếng sau, cuộc họp kết thúc.

 

Thịnh Văn Ngôn trở lại làm chỗ làm việc, đầu óc là một mảnh hỗn loạn, cô nhìn cửa văn phòng làm việc đang đóng chặt của Thẩm Tại, nhanh chóng gửi tin nhắn cho Lâu Ngưng: 【 Thẩm Tại là chú ruột của Thẩm Thụ Diệc sao? 】

 

Lâu Ngưng trả lời rất nhanh: 【 Đương nhiên. 】

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-10.html.]

Thịnh Văn Ngôn: 【 Mẹ nó thật sự là chú sao? Tớ thấy giống anh hơn đấy? Người chú này bao nhiêu tuổi rồi? 】

 

Lâu Ngưng: 【 À...... Hình như năm nay Thẩm Tại khoảng 31 tuổi rồi. 】

 

Thịnh Văn Ngôn hít sâu một hơi: 【 Lâu Ngưng, cậu nói thật đi, có phải cậu chưa từng thấy Thẩm Tại bao giờ không? 】

 

Lâu Ngưng: 【 Tớ và người đó còn chả liên quan đến nhau nên đương nhiên là chưa thấy bao giờ rồi, hơn nữa nghe nói Thẩm Tại cũng rất ít khi tham gia mấy kiểu tiệc rượu, cậu xem không phải cậu cũng chưa từng thấy qua sao. 】

 

【 Được rồi...... 】

 

【 Rốt cuộc làm sao vậy? 】

 

Thịnh Văn Ngôn: 【 Cũng không sao, đột nhiên tớ có một suy nghĩ. 】

 

【 ? 】

 

【 Tớ cảm thấy kết hôn cùng Thẩm Thụ Diệc thật sự không tồi. 】

 

Lâu Ngưng: 【 ??? 】

 

Thịnh Văn Ngôn: 【 Mẹ nó, gen của nhà họ Thẩm chỉ có một chữ thôi, tuyệt! 】

 

"Trợ lý Thịnh, biên bản cuộc họp đã chuẩn bị xong chưa?" Đang nói chuyện phiếm hăng say thì đột nhiên có một giọng nói truyền từ trên đỉnh đầu xuống.

 

Thịnh Văn Ngôn hoảng sợ, suýt chút nữa làm rơi điện thoại, nhưng ngước mắt nhìn thấy là Trần Siêu, theo bản năng cơn giận trong cô liền bị đè nén xuống, "À trợ lý Trần đó hả, biên bản cuộc họp đúng không, tôi lập tức gửi cho anh ngay bây giờ đây~"

 

"Ừm." Trần Siêu gật đầu nhưng vẫn chưa đi, lại nói: "Còn nữa......"

 

Thịnh Văn Ngôn ngoan ngoãn: "Còn có chuyện gì cần phân phó sao trợ lý Trần?"

 

Trần Siêu nhìn điện thoại trên tay cô: "Trong thời gian làm việc không được nghịch điện thoại, nếu như bị phát hiện thì sẽ trừ tiền lương."

 

Lương của thực tập một tháng khoảng 5000 tệ còn chưa đủ dắt kẽ răng cho chị đây đâu, thích trừ thì trừ đi!

 

Thịnh Văn Ngôn cười xán lạn: "Vâng! Anh nói có lý, tôi cảm thấy rất đúng!"

 

"...... Cô gửi đi."

 

"Được ngay."

 

——

 

Ban đầu bên cạnh Thẩm Tại có ba người trợ lý, hai nam một nữ, nhưng sắp tới chỉ còn lại có một mình Trần Siêu.

 

Nguyên nhân là vì một nam trợ lý khác sắp bị điều tới chi nhánh của công ty ở tỉnh khác, còn nữ trợ lý kia thì xin nghỉ ở nhà để dưỡng thai.

 

Mấy ngày nay Trần Siêu rất bận, cho nên mặc dù Thịnh Văn Ngôn là thực tập sinh đi cửa sau mới tới, nhưng anh vẫn được an ủi chút trong lòng.

 

Ít nhất có thể dạy cô chút, để cô xử lý một chút việc nhỏ cho mình.

 

"Thẩm tổng, ngài gọi tôi sao." Gần giờ tan làm, Trần Siêu vào văn phòng của Thẩm Tại, rất có quy củ mà đứng ở trước bàn làm việc.

 

Người ngồi sau bàn vẫn chưa ngẩng đầu, anh rũ mắt nhìn văn kiện trong tay, thuận miệng hỏi: "Hai ngày nay cô gái ở bên ngoài kia thế nào?"

 

Trần Siêu biết anh đang nói đến Thịnh Văn Ngôn nên đáp: "Gần đây cô ấy đã hiểu về nội dung công việc, cũng có xem một chút tư liệu. Còn lại thì cô ấy sẽ thay tôi làm một vài việc nhỏ."

 

"Ừm."

 

"Thời gian làm việc của Thịnh Văn Ngôn này kéo tương đối dài. Nhưng trừ việc làm chậm ra thì những thứ khác cũng được, tích cực chủ động, tính tình cũng rất tốt."

 

Tay lật trang giấy của Thẩm Tại hơi ngừng lại, ngước mắt: "Tích cực chủ động, tính tình rất tốt?"

Loading...