Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tôi bị tên học dốt tán tỉnh - Chương 32-33

Cập nhật lúc: 2024-08-09 00:25:20
Lượt xem: 144

32

Tiền của Chúc Đồng Vận quả nhiên là từ đàn ông.

Diệp Tiêu có anh em cùng trường với Chúc Đồng Vận, tin tức từ bên đó là: Chúc Đồng Vận nợ nần chồng chất, trả lãi còn khó, bây giờ đang làm tiếp viên ở hộp đêm.

"Chị dâu, có cần chúng em giúp gì không?"

"Tạm thời không cần động đến nó, nó sắp tốt nghiệp rồi." Nói đến đây, tôi nhớ ra một chuyện: "Đúng rồi, chị nhớ nó có bạn trai hồi cấp ba, cũng ở thành phố đó."

"Đúng vậy, học ở trường thể dục thể thao, cậu ta đã đá cô ta từ năm nhất."

"Nếu có cơ hội thì tìm một cuối tuần, để hai đứa nó gặp nhau ở chỗ làm của Chúc Đồng Vận."

"Rõ!"

Một tuần sau, Chúc Đồng Vận bị bạn trai cũ đánh ở hộp đêm, nghe nói cảnh tượng rất khó coi, nó ngồi bệt ở góc tường rất lâu không đứng dậy được.

Tôi nhớ lại năm đó, bên ngoài nhà trọ nhỏ, tôi cũng ngồi bệt ở góc tường, hít thở cũng đau.

Một tuần sau nữa, bạn trai cũ của Chúc Đồng Vận bị người ta chặn đường ở một ngõ cụt ngoài trường, bảy tám tên côn đồ đánh cho nhập viện.

Tôi cảm thán với Diệp Tiêu: "Em gái em ra tay tàn nhẫn thật! Dù sao cũng là người yêu cũ mà."

Diệp Tiêu xoa bụng tôi, không nói gì, trong mắt đầy thương xót.

Tôi đáp lại bằng nụ cười an ủi.

Năm đó, công ty thực tập của tôi sắp xếp cho nhân viên đi khám sức khỏe.

Bác sĩ siêu âm phát hiện trên gan tôi có vài điểm vôi hóa, nói khả năng cao là dấu vết của chấn thương đã lành.

Tôi nghĩ đến vị trí của gan, rất rõ ràng là do bị người nhà và bạn trai cũ của Chúc Đồng Vận đánh.

Tôi không phải thánh nhân.

Quan niệm của tôi là: có oán báo oán, có ân báo ân.

33

Sau khi tốt nghiệp cao đẳng, Chúc Đồng Vận không ở lại thành phố nơi nó học mà về quê. Ở một khía cạnh nào đó, cuộc đời của nó là một cuộc đời bị sắp đặt.

Bố tôi ở quê tìm mối quan hệ, đưa nó vào một cơ quan nhà nước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/toi-bi-ten-hoc-dot-tan-tinh/chuong-32-33.html.]

Đúng lúc đó, cú đánh cuối cùng của tôi cũng ở quê nhà.

Nếu cách quá xa mà đánh lên Chúc Đồng Vận thì bố tôi và Bạch Tĩnh sẽ không cảm thấy đau.

Chúc Đồng Vận vẫn thường xuyên khoe của ngầm, trang điểm lộng lẫy, từ trong ra ngoài toàn là hàng hiệu, sống như con nhà giàu.

Tôi đã lâu không đăng bài để kích động nó, cũng không bình luận để kích thích nó nữa.

Vì lòng tham không đáy, vì từ đơn giản sang xa hoa dễ, từ xa hoa về giản dị khó, và vì ham hư vinh là con đường không lối thoát...

Đến ngày sinh nhật của tôi, tôi đăng một chiếc chìa khóa xe lên, logo sáng loáng, mặt xe cũng bóng bẩy, chiếc xe hơn 400.000 tệ.

"Quà sinh nhật bạn trai tặng, đắt quá chừng, quan trọng là mình vẫn chưa tốt nghiệp, lái xe ra vào trường có quá phô trương không?"

Chúc Đồng Vận bình luận: "Không đâu!"

Qua màn hình, tôi có thể cảm nhận được sự tức tối của nó, thế là tôi trả lời: "Em đẹp như vậy, bảo bạn trai em cũng tặng một chiếc đi."

Chúc Đồng Vận: "Chúc An Nhiên, tao khuyên mày nên sống tử tế đi!"

Tôi cười khẩy.

Đào Hố Không Lấp team

Lại nửa năm nữa, tôi trơ trẽn khoe một hợp đồng mua nhà đã che đi thông tin nhạy cảm, kèm theo dòng trạng thái: "Quà tốt nghiệp, tuy là nhà đang khởi công nhưng cũng may là không có nợ vay mua nhà."

Vài ngày sau, tôi đang nghi ngờ không biết Chúc Đồng Vận có thấy bài đăng đó không thì thấy nó nhắn tin riêng cho tôi, lần đầu tiên gọi tôi là chị.

"Chị, cuộc sống của chị cũng quá sung sướng rồi! Giới thiệu anh rể cho em gái làm quen đi! Để em mở rộng tầm mắt."

"Em muốn quyến rũ người đàn ông của chị?" Giọng tôi đầy cảnh giác.

"Chị nghĩ nhiều rồi, sao em có thể là loại người đó? Em chỉ muốn hỏi anh rể xem có thể giới thiệu cho em một người bạn trai không."

"Em không có bạn trai à?"

"Chia tay rồi, đang độc thân! Chị, m.á.u mủ ruột rà mà, chị cũng không muốn em sống không tốt phải không? Ngày nào em cũng ngưỡng mộ chị."

Tôi không từ chối, cũng không đồng ý. Mấy chuyện như đặt bẫy này kỵ nhất là hấp tấp.

Chúc Đồng Vận như nhìn thấy hy vọng, mỗi ngày đều tâng bốc tôi.

Tôi câu nó rất lâu, rồi nói với nó là tôi sắp về quê một chuyến, đi cùng bạn trai để khảo sát một dự án, chỉ ở hai ngày, nếu có thời gian có thể hẹn nó uống cà phê.

Chúc Đồng Vận mong chờ buổi cà phê này, thường xuyên bày tỏ nỗi nhớ với tôi.

 

Loading...