Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tình yêu thứ hai - 9

Cập nhật lúc: 2024-07-23 05:46:53
Lượt xem: 3,737

Những lời này, vào ngày bà nhận nuôi tôi, cũng từng nói.

Năm đó tôi mới sáu tuổi.

Bà đến trại trẻ mồ côi trong trang phục lộng lẫy và chỉ chọn con gái.

Tôi đã chán ngấy những ngày bị bắt nạt, vì vậy tôi đã liều mạng thể hiện mình trước mặt bà, cố gắng thu hút sự chú ý của bà.

Sau đó bà thật sự chọn trúng tôi.

Đó là lần đầu tiên trong đời tôi ngồi Mercedes - Benz, rón rén ngồi nép vào một bên vì sợ làm bẩn ghế xe.

Bà sờ sờ đầu tôi: "Biết vì sao mẹ chọn con không?"

Tôi lắc đầu.

Bởi vì ánh mắt của con không giống những cô bé kia, ánh mắt của con có sự quyết đoán.

Bà dịu dàng nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi: "Từ hôm nay trở đi, con tên là Thẩm Tri Ý. Là con gái nhà họ Thẩm, con phải luôn luôn ghi nhớ, tương lai những chuyện con làm, đều phải có lợi cho nhà họ Thẩm, cho nhà họ Thẩm thể diện, biết không?"

Sau khi đến nhà họ Thẩm, mỗi ngày tôi đều như đi trên lớp băng mỏng, sợ làm sai chuyện gì, sẽ bị ném về cô nhi viện.

Tôi muốn đứng đầu các môn học, tôi muốn mọi thứ đều làm xuất sắc nhất, như thế mới có thể được mẹ tôi tán thành một chút.

Mấy năm nay, tôi đã trải qua rất vất vả đeo mặt nạ quá lâu, đã quên cái gọi là phản kháng.

Cho nên, lần đầu tiên tôi đi theo Cố Thời đến nhà anh, đã bị sự dịu dàng của mẹ anh hấp dẫn.

24

Trên bàn cơm bày đủ loại thức ăn ngon, mỗi một món ăn đều là chế biến rất tỉ mỉ, màu sắc hương vị đều tốt, làm cho người ta thèm rỏ dãi.

Lần đầu tiên có người gắp thức ăn vào bát tôi.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Mẹ Cố Thời Thời vẫn cười với tôi: "Tri Ý à, lần đầu con đến nhà, mẹ cũng không biết con thích ăn gì, nên để phòng bếp làm tạm. Lần sau con tới, nhất định phải nói chuyện với dì trước... À, không đúng, là nói với mẹ.”

Lúc mẹ Cố Thời nói chuyện, còn cố ý trừng mắt liếc anh một cái, giống như đang oán giận anh chuyện đăng ký kết hôn lớn như vậy cũng không sớm lên tiếng.

Cố Thời đặt thịt bò bít tết đã cắt sẵn vào đĩa tôi, nói một câu như đùa: "Mẹ thích lải nhải, sau này em quen là được.”

Tôi có chút ngượng ngùng cười cười, nói với mẹ Cố Thời: "Đồ ăn đều rất ngon miệng, con rất thích."

Mẹ Cố Thời vui vẻ gật đầu: "Vậy là tốt rồi, ăn nhiều một chút.”

Bà còn sờ sờ cánh tay tôi, cau mày nói: "Cánh tay nhỏ quá, nhìn xem con gầy như này, sau này phải bồi bổ cho con thật tốt.”

Toàn bộ quá trình ba Cố Thời đều ở bên cạnh cười một cách tử tế. Ông không nói nhiều, nhưng mỗi lần nhìn về phía mẹ Cố Thời, trong ánh mắt đều tràn ngập cưng chiều và yêu thương.

Mẹ Cố Thời thỉnh thoảng hờn dỗi làm nũng với ông, giống như một thiếu nữ.

Chỉ ăn bữa cơm này đã nhìn ra được, mặc dù đã đến tuổi trung niên, đến tuổi ghét bỏ lẫn nhau, nhưng bọn họ vẫn ân ái như lúc ban đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tinh-yeu-thu-hai/9.html.]

Tôi đột nhiên có chút hâm mộ Cố Thời.

Không khí gia đình hào môn như nhà họ không giống tưởng tượng của tôi, hoàn toàn không giống nhau.

Tôi thích mỗi người ở đây, cũng rất cảm kích bọn họ, không ai ghét bỏ thân phận con nuôi của tôi.

25

Sau khi ăn xong, tôi ở trên sân thượng lầu ba hóng gió.

Vì buổi tối uống chút rượu vang đỏ, đầu có chút choáng váng, muốn ở đây cho tỉnh táo.

Cố Thời bưng khay trái cây đi tới, gọi tôi qua ăn.

Ta vội xua tay, xoa bụng nói: "Thật sự ăn không vô, quá no rồi, đều tại phòng bếp nhà anh, nấu ăn rất ngon."

Cố Thời không nhịn được cười: "Nếu em thích, sau này anh sẽ mời em đến nhà của chúng ta, nấu cơm cho em.”

Tôi cự tuyệt: "Không cần, vậy chẳng phải là muốn béo thành đầu heo sao.”

Nhưng mới nói ra khỏi miệng, tôi cũng có chút hối hận.

Nhà của chúng ta...... Lời này không khỏi quá mức mập mờ.

Tôi và Cố Thời chỉ là thỏa thuận hôn nhân, nói về tương lai, thực sự mờ mịt.

Không khí có chút xấu hổ.

Tôi xoa xoa chóp mũi, hai má có chút nóng lên.

Cố Thời cụp mắt, dường như đang mỉm cười.

Đúng lúc này điện thoại của tôi đổ chuông.

Là bạn bè của Giang Doãn gọi tới.

Cố Thời nhìn ra sự do dự của tôi, liền kiếm cớ rời đi.

Mãi cho đến khi anh đi xa, tôi mới bắt máy.

Bạn bè Giang Doãn ở đầu dây bên kia nói: "Tri Ý, cô đang ở đâu? Bây giờ có tiện đến bệnh viện thăm Giang Doãn không?”

Tôi hỏi: "Bệnh viện sao?"

Anh ta sốt ruột giải thích: "Đúng, Giang Doãn tái phát bệnh cũ, ở bệnh viện đã một tuần, tình trạng rất tệ. Vì tình cảm lâu năm của hai người, cô đến thăm cậu ấy được không?”

Giang Doãn bị bệnh tim.

Ba năm trước, lúc hắn và Lâm Tô Tô cãi nhau chia tay, đã tái phát một lần.

Lâm Tô Tô lúc ấy kiên trì muốn đi theo huấn luyện viên, cho dù biết huấn luyện viên kia có mưu đồ gây rối cho mình.

Loading...