Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tình yêu oan nghiệt - 4

Cập nhật lúc: 2024-07-27 12:35:05
Lượt xem: 421

Ta càng thêm ghê tởm, hít một hơi thật sau, yên lặng đè nén căm hận cùng phẫn nộ trong lòng xuống. Sau đó bước vào, bình tĩnh cất tiếng: “Tham kiến Hoàng thượng! Hoàng thượng cho gọi thần thiếp?”

 

Triệu Duệ sửng sốt, hắn có chút không phân biệt rõ mộng hay thực: “Mai nhi, là nàng sao?”

 

Triệu Duệ rõ ràng đã uống rất nhiều, nhận lầm ta thành mẫu thân. Ta vừa định lên tiếng trả lời, đã bị Triệu Duệ ôm lấy: “Mai nhi trẫm ở đây, nàng đừng sợ, trẫm sẽ không làm tổn thương nàng. Nàng bình tĩnh lại một chút.”

 

Ta bị Triệu Duệ đẩy ngã xuống đất, hắn điên cuồng xé rách y phục của ta, giống như hắn đã từng làm với mẫu thân ta. Nước mắt chảy dài trên hai má ta, ta nhìn chằm chằm vào bài vị của mẫu thân, đêm đó hẳn là mẫu thân ta đã tuyệt vọng biết nhường nào.

 

Một đêm hoang đường trôi qua rất nhanh, ngày hôm sau Triệu Duệ rất sầu não. Hắn cứ đ.ấ.m vào đầu mình, và liên tục nói lời xin lỗi với ta.

 

Trong lòng ta cười khẩy, nhưng trên mặt lại tỏ ra muốn an ủi hắn: “Thần thiếp không trách Hoàng thượng, thần thiếp biết trong lòng Hoàng thượng khổ sở, thần thiếp cũng rất khổ sở.”

 

Triệu Duệ lại ôm lấy ta: “Mai nhi, trẫm sẽ bù đắp cho nàng thật tốt.”

 

“Tạ Hoàng thượng.”

 

Ta trấn an Triệu Duệ xong, lại hầu hạ hắn dùng cơm trưa. Hắn có thói quen ăn cơm trưa xong sẽ nghỉ ngơi một lát, ta đốt mùi hương mà mẫu thân thích nhất, sau đó hầu hạ Triệu Duệ nằm xuống nghỉ ngơi.

 

Buổi chiều, Triệu Duệ tỉnh dậy thì nhận được tin phụ thân ta thỉnh chỉ xin cưới Trưởng công chúa Phúc Dương. Hắn cầm tấu chương đi tới hỏi ta: “Mai nhi, nàng nghĩ như thế nào?”

 

Ta nhìn tấu chương kia, trên đó đúng là chữ viết của phụ thân ta. Lúc trước nghe nói Trưởng công chúa Phúc Dương đã mời tới một cao tăng đắc đạo. Cao tăng kia có thể chiêu hồn người đã mất, cũng có thể thay đổi tâm chí của một con người. Lúc đầu ta cũng không thèm để ý, chỉ cho rằng Trưởng công chúa Phúc Dương bệnh nặng hoang tưởng. Không ngờ mới có hơn một tháng, bà ta lại có thể làm cho phụ thân ta buông bỏ nỗi nhớ đối với mẫu thân, còn yêu bà ta sâu sắc không hối hận. Cao tăng này thật đúng là lợi hại.

 

“Hoàng thượng, thần thiếp không nghĩ gì cả, xin Hoàng thượng làm chủ.”

 

“Được, vậy trẫm sẽ tứ hôn cho hoàng tỷ cùng nhạc trượng đại nhân. Chỉ là sau này xưng hô cũng có chút rối loạn, ha ha.”

 

Ta thu hồi hận ý trong lòng, mỉm cười phụ họa. Trưởng công chúa Phúc Dương cuối cùng cũng đạt được ước nguyện, mười sáu năm trước bà ta không thể gả cho phụ thân ta, mười sáu năm sau, cuối cùng bà ta cũng trở thành nữ chủ nhân phủ Anh quốc công.

 

Ngày mười tám tháng sáu thích hợp gả cưới, phủ Anh quốc công khắp nơi vui mừng. Phụ thân ta mặc hỉ phục đỏ thẫm, càng lộ ra vẻ phong thần tuấn lãng. Phụ thân cũng mới chỉ vừa qua tuổi ba mươi, lúc còn trẻ lại là công tử anh tuấn số một ở kinh thành. Hiện giờ có thêm tuổi tác, so với những tiểu bối trẻ tuổi kia chỉ có tăng thêm chút điềm đạm, ổn trọng, càng làm cho nhiều người theo đuổi.

 

“Tỷ tỷ, ta hận bọn họ!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tinh-yeu-oan-nghiet/4.html.]

Tiểu muội Lý Nghi Ninh mới hơn tám tuổi, mấy tháng trước vẫn còn là một đứa nhỏ ngây thơ hồn nhiên.

 

“Vậy thì đừng bao giờ tha thứ cho bọn họ.” Ta nắm tay tiểu muội. Ta đã nhận lời với mẫu thân phải chăm sóc cho muội muội thật tốt.

 

04

 

Ta nghe nói Trưởng công chúa Phúc Dương cùng phụ thân ta rất là ân ái.

 

“Bà ta và phụ thân ta thế nào rồi?” Ta đưa tay hái xuống bông hoa mẫu đơn nở rộ nhất.

 

“Nô tỳ nghe nhị tiểu thư kể lại lão gia hàng đêm đều ngủ lại trong phòng Trưởng công chúa. Hơn nữa ma ma hầu hạ trong phủ còn nói Trưởng công chúa khi gả cho lão gia vẫn còn trong trắng.”

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

 

Ta kinh ngạc nhìn về phía Phục Linh: “Bà ta đối với phụ thân ta đúng là tình cảm sâu nặng.”

 

“Mai Nhi đang suy nghĩ gì vậy?” Ta ngơ ngẩn suy nghĩ đến xuất thần một hồi lâu, ngay cả Triệu Duệ tới lúc nào ta cũng không hay biết.

 

“Thần thiếp thỉnh an Hoàng thượng.” Ta vội vàng đứng lên hành lễ, Triệu Duệ đỡ lấy ta.

 

“Trẫm đã nói nàng không cần xa lạ với trẫm như vậy.”

 

“Thần thiếp không dám.” Ta cười duyên dáng nói: “Hoàng thượng đêm nay có lưu lại đây cùng thần thiếp không?”

 

“Không chỉ đêm nay không đâu, trẫm mỗi ngày sẽ đều ở bên Mai Nhi.” Triệu Duệ quay sang quấn lấy ta, ta chịu đựng khó chịu trong lòng, ra vẻ thẹn thùng.

 

Đêm đó Triệu Duệ dốc hết sức lực lên người ta. Thừa dịp hắn ngủ say, ta mới dám lén lút để Phục Linh vào.

 

“Nương nương hay là đừng ăn, những thứ này rất có hại đối với thân thể.”

 

Ta nhìn viên thuốc màu đen, lại quay sang nhìn Triệu Duệ đang ngủ say, trong lòng chỉ cảm thấy buồn nôn, dứt khoát cầm viên thuốc nuốt xuống.

 

“Ta tự có chừng mực.”

 

Mỹ nhân mới vào cung rất nhiều, những cũng chỉ được sủng ái mấy ngày liền bị lãng quên ra khỏi đầu. Triệu Duệ vẫn thường xuyên tới chỗ ta, chúng ta giống hệt như những đôi phu thê bình thường. Khi hắn bận rộn xử lý chính sự, ta sẽ thay hắn mài mực. Hắn đau đầu, nhức mỏi, ta sẽ thay hắn xoa bóp, mát xa.

Loading...