TÌNH YÊU NHƯ MÂY TRÔI VÀ SƯƠNG SỚM - Chương 21

Cập nhật lúc: 2024-07-02 19:22:17
Lượt xem: 263

21

Sinh thần ba vạn tuổi của hoàng tử Hồ Đế, tổ chức một tiệc lớn.

Ta lại được mời tham dự, chuẩn bị một giọt thần huyết Phượng Hoàng tám màu làm lễ vật.

Hồ tộc thiên sinh có ngoại hình đẹp, Bạch Trường Lạc cũng không ngoại lệ.

Đẹp trai phi phàm, đẹp đến mức kinh động trời đất quỷ thần.

Danh hiệu đệ nhất mỹ nhân lục giới của ta, có lẽ qua vài năm nữa sẽ phải nhường lại.

Nhiều thần tộc đã đưa ra cành ô liu liên hôn với Hồ Đế, nhưng đều bị Bạch Trường Lạc từ chối với lý do thích tu luyện.

Ta thực sự buồn chán, liền cho họ tự do nói chuyện, không cần quan tâm đến ta.

Sau đó ta đến rừng đào.

Bạch Trường Lạc lần này đường hoàng theo sau, còn mang rượu ngon cho ta.

“Hôm nay ngươi là nhân vật chính, sao lại chạy ra đây.”

Ta ngồi xếp bằng dưới gốc cây, nhìn người hình cao lớn của con hồ ly, suýt chút nữa mất hồn

“Thiên Quân vẫn nhận ra ta, ta vốn không thích náo nhiệt, rừng đào yên tĩnh hơn.”

Nói rồi, cậu ta trở lại nguyên hình, từng bước tiến lại gần ta.

Dù đã lớn, nhưng nguyên hình vẫn rất đáng yêu, bộ lông đỏ rực vô cùng đẹp mắt.

Ta vuốt ve bộ lông của cậu, bất ngờ bị l.i.ế.m vào lòng bàn tay, cảm giác trong lòng dâng lên khác lạ.

Ta uống một ngụm rượu để trấn tĩnh, rồi đứng dậy.

“Ừm, ta không làm phiền ngươi nữa, hôm nay là sinh thần ngươi, ngươi thích tu luyện, ta chúc ngươi sớm thăng cấp thượng thần, ngươi ở đây một lát rồi về đi, kẻo phụ thân và các tỷ của ngươi lo lắng, lại phải chia người tìm ngươi.”

"Thiên Quân, ta có thể xin ngài một nguyện vọng không?"

Hắn dùng móng vuốt kéo tay áo ta, đôi mắt đỏ rực sáng lấp lánh nhìn ta.

"Nguyện vọng gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tinh-yeu-nhu-may-troi-va-suong-som/chuong-21.html.]

Ta lại uống một ngụm rượu.

"Ta ba vạn tuổi rồi, chỉ nhỏ hơn ngài bốn vạn tuổi, ta đã yêu ngài từ cái nhìn đầu tiên. Sau khi ta thăng cấp thượng thần, có thể cầu hôn ngài không?"

"Phụt!"

Ta bị lời của tiểu hồ ly làm kinh ngạc, phun hết ngụm rượu vừa uống ra.

Hắn lập tức trở lại hình người, nửa người nằm trong lòng ta, mắt chứa đầy tình ý.

Đây...

Thằng nhóc này gan thật lớn.

Nghĩ lại năm ta ba vạn tuổi...

Ừm, năm ta ba vạn tuổi, đã lập lời thề cùng Khê Văn rồi.

Ta trốn chạy, bay đi, để lại con cáo nhỏ tại chỗ.

"Phượng Phù Triều, ta coi như nàng đã đồng ý, nàng đợi ta nhé."

Cả rừng đào vang vọng giọng nói của hắn.

Gặp lại Bạch Trường Lạc, là sau hai vạn năm.

Trong tiệc thăng cấp thượng thần của hắn.

Hắn cười nhẹ tiến đến gần ta: "Thiên Quân, nguyện vọng sinh thần năm ba vạn tuổi của ta, ngài có thể thực hiện không?"

Thằng nhóc này, thật kiên trì.

Giờ đã đẹp hơn rồi, hơn mười ngàn năm trước đã cướp đi danh hiệu đệ nhất mỹ nhân lục giới của ta.

Nhìn nam nhân đẹp đến vậy tỏ tình với ta, không có chút động lòng là giả.

Ta: "Vậy thì xem ngươi biểu hiện thế nào."

 

-Hết-

Từ Nhược Bình Sinh

Bình luận

7 bình luận

Loading...