Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tình Yêu Không Xứng Được Tha Thứ - C11

Cập nhật lúc: 2024-07-21 23:20:56
Lượt xem: 981

10

Triệu Tình bị kết luận là tâm thần bất ổn, bị đưa vào bệnh viện tâm thần.

Mẹ lên cơn đau tim, lại một lần nữa ngất xỉu, lần này, bà đã không qua khỏi.

Tôi nhìn linh hồn mẹ rời khỏi cơ thể, trước khi biến mất, bà nhìn thấy tôi.

Bà nói: "Khiết Khiết, mẹ xin lỗi con, kiếp sau chúng ta lại làm mẹ con, mẹ bù đắp cho con được không?"

Tôi đáp lại bà: "Không cần, người mẹ muốn bù đắp chỉ là trái tim của mẹ mà thôi, không liên quan gì đến con, kiếp sau con không muốn gặp lại mẹ nữa."

Vì tội danh biển thủ công quỹ, anh trai bị cơ quan công an bắt đi, bị kết án năm năm tù giam.

Công ty mà bố tôi coi trọng nhất đã phá sản, nhà cửa bị tịch thu, còn nợ một khoản nợ khổng lồ.

Kẻ cả đời kiêu ngạo, không ngờ cuối cùng lại biến thành chuột chạy qua đường, không ai muốn chứa chấp ông ta.

Mọi chuyện sắp kết thúc rồi, tôi trở về căn nhà thuê, nhìn thấy chiếc váy cưới đã được giặt sạch và sửa sang lại, treo bên cạnh chiếc gương lớn.

"Khiết Khiết, em về rồi."

Tôi quay đầu lại, nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình trong mắt Chu Luật Hoài.

Máu trên cổ tay anh ta chảy xuống sàn nhà, nhuộm đỏ một mảng lớn.

"Anh rất nhớ em, em đến đón anh về nhà sao?"

Tôi thấy hơi buồn cười.

"Chu Luật Hoài, anh có biết khoảnh khắc cuối cùng của cuộc đời mình, tôi đã nhìn thấy gì không? Là những khoảnh khắc ngọt ngào của anh và Triệu Tình đấy."

"Không phải, không phải như vậy, những bức ảnh đó là do Triệu Tình dùng điện thoại của anh đăng, sau khi phát hiện ra anh đã lập tức xóa đi rồi."

"Việc anh ngủ bên cạnh cô ta cũng là do cô ta ép buộc sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tinh-yeu-khong-xung-duoc-tha-thu/c11.html.]

Ánh sáng trong mắt anh ta tối sầm lại.

"Xin lỗi, hôm đó anh uống say quá, anh coi cô ta thành em."

"Vớ vẩn! Uống say, loại lý do này quá cũ kỹ rồi, Chu Luật Hoài, nếu anh không muốn, anh căn bản sẽ không coi cô ta thành em."

Nhìn thấy những bức ảnh đó ở hôn lễ, tôi đột nhiên hiểu ra, Chu Luật Hoài căn bản không phải là người vì muốn trả ơn mà kết hôn.

Nói gì mà muốn chọc tức tôi, đều là lý do hết.

Nếu anh ta thật sự yêu tôi, sau khi thành công, anh ta nhất định sẽ nghĩ hết cách để tìm tôi.

Chứ không phải sau khi gọi điện thoại không được mấy lần, liền quay đầu đi đính hôn với người khác.

Giống như lời Nam Sinh nói, người anh ta yêu, từ trước đến nay chỉ có chính bản thân anh ta mà thôi.

Tôi chỉ vào chiếc váy cưới, bình tĩnh nói với anh ta: "Giống như chiếc váy cưới kia vậy, đã hỏng rồi chính là hỏng rồi, cho dù có khôi phục lại giống như đúc, cũng không còn là chiếc váy ban đầu nữa, Chu Luật Hoài, tôi sẽ không tha thứ cho anh, cũng sẽ không yêu anh nữa."

"Dù sống hay chết, anh hãy sống với trái tim tội lỗi này đi!"

Nói xong, tôi nghe thấy có người gọi tên tôi.

Anan

Không biết cơn gió từ đâu thổi đến, thổi bay linh hồn tôi.

......

Mở mắt ra lần nữa, nhìn thấy chính là Nam Sinh.

Cô ấy ném cho tôi một tờ khăn giấy, nói với tôi: "Bản thân cô không tự mình đứng lên, thì ai cũng không giúp được cô đâu."

Lần này, tôi nhận lấy tờ khăn giấy của cô ấy, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô ấy.

"Nam Sinh, cảm ơn cô, lần này, tôi sẽ tự mình đứng lên."

.....

Loading...