Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 373: Gừng Càng Già Càng Cay

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-10-10 01:49:54
Lượt xem: 7

Hội trường.

 

Bầu không khí tại hội trường trở nên hết sức căng thẳng, mọi người đều hơi ngẩng đầu lên, vươn cổ và nhìn chằm chằm vào từng cử động của ba học sinh chịu trách nhiệm kiểm tra.

 

Kết quả là gì?

 

Lúc này, tất cả mọi người trong hệ tài liệu đều đang suy nghĩ về điều này.

 

Nhưng Quý Dữu thì không.

 

Thứ này là do Quý Dữu xử lý, đại khái Quý Dữu đã có một chút phán đoán, cho nên cô cũng không lo lắng kết quả sẽ không tốt. Cô chỉ quan tâm đến 100.000 tích phân mình bị lừa.

 

100.000 a!

 

100.000 a!

 

Trưởng phòng Vương xà tham ăn này, lòng dạ hiểm độc, rốt cuộc có tâm địa như thế nào, mà nhẫn tâm hố cô nhiều tích phân như vậy?

 

Quý Dữu càng nghĩ càng cảm thấy mình sắp hộc máu.

 

Cô không nhịn được giơ tay vẫy tay về phía Trình Tịnh: "Trình Tịnh, phiền cậu qua đây một chút, tôi có chuyện muốn hỏi cậu."

 

Trình Tịnh vừa nhìn thấy, lập tức đi tới hỏi: "Bạn học Quý Dữu, cậu có chuyện gì muốn hỏi à?"

 

Quý Dữu nhìn quanh, phát hiện dưới sân khấu có rất nhiều học sinh đang chăm chú nhìn mình, sắc mặt có chút không được tự nhiên, cố ý hạ giọng nói: "Chúng ta lùi lại một bước nói chuyện."

 

Trình Tịnh sửng sốt: “Hả?”

 

Thấy xung quanh không có ai, Quý Dữu thấp giọng hỏi: “Trình Tịnh, tôi muốn hỏi cậu phụ trách duy trì trật tự ở đây, trường trả lương cho các cậu là bao nhiêu?”

 

Trình Tịnh nghe được lời này sửng sốt một chút, sau khi suy nghĩ, cô mỉm cười nói: "Thì ra là chuyện này, khi gia nhập văn phòng quản lý học sinh, chúng tôi sẽ có trách nhiệm hỗ trợ nhà trường một số việc nhỏ nhặt, vì vậy mỗi tháng chúng tôi sẽ được trả tích phân cố định. Ngoài ra, giống với hoạt động do bạn học Quý Dữu tổ chức tạm thời, chúng tôi tuyển dụng nhân lực và nhà trường cũng sẽ cấp thêm tích phân cho chúng tôi xem như trợ cấp."

 

Chính là --

 

Khi Trình Tịnh nhận nhiệm vụ này, cô từng khuyên trưởng phòng Vương chỉ cần tối đa 50 học sinh. Bởi vì mọi người đều là học sinh trường quân sự và có tính kỷ luật rất cao, căn bản không có gì có thể phá vỡ kỷ luật. Ngoài ra, trường còn có rất nhiều robot bảo vệ có thể dùng...nhưng không biết vì lý do nào, trưởng phòng Vương nhất quyết phải tìm 500 học sinh.

 

500 người!

 

Cho dù chỉ để duy trì một sự kiện có hơn 100.000 người thì vẫn đủ.

 

Trình Tình dù không hiểu rõ nguyên nhân bên trong là gì, nhưng cô nghĩ nếu trưởng phòng Vương đã lên tiếng thì chắc chắn là có dụng ý của ông ấy.

 

Chỉ là --

 

Mặc cho Trình Tình nghĩ như thế nào, cũng không nghĩ tới số lượng khán giả đến xem hoạt động này lại không nhiều như những người mình sắp xếp để duy trì trật tự.

 

Lúng túng……

 

Thực sự rất lúng túng.

 

Vì vậy, lúc mới gặp Quý Dữu, Trình Tình cảm thấy rất khó xử.

 

Quý Dữu vội vàng hỏi: “Xin hỏi mỗi học sinh có thể được bao nhiêu tích phân?”

 

Đương nhiên, nếu đây là bí mật, Trình Tịnh không muốn trả lời, Quý Dữu cũng sẽ không ép buộc.

 

Trình Tịnh nghe xong, có chút ngượng ngùng cười nói: "Mỗi người 10 tích phân, cũng khá nhiều, cho nên sau khi nghe xong, các học sinh trong phòng quản lý đều chạy đến đăng ký."

 

Quý Dữu: "!!!"

 

10 tích phân!

 

500 người, tức là chỉ có 5.000 tích phân!

 

Nhưng trưởng phòng Vương lại lừa cô 100,000 tích phân!

 

Tuy lương của những học sinh này chỉ chiếm một phần nhỏ nhưng cũng bao gồm cả phí cho hai giám khảo giáo sư, phí bảo hiểm,…

 

Nhưng Quý Dữu có suy nghĩ nát óc, cũng không biết 95.000 tích phân còn lại sẽ dùng vào đâu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-373-gung-cang-gia-cang-cay.html.]

 

Khuôn mặt của Quý Dữu lúc này đã chuyển thành màu đen --

 

Trình Tịnh thấy vậy có hơi ngượng ngùng, thấp giọng giải thích: “Những chi phí này chắc hẳn là do Quý Dữu tự chi trả phải không? Tổ chức một hoạt động chỉ cần thuê học sinh để duy trì trật tự đã tốn 5.000 tích phân. Văn phòng quản lý của chúng tôi sau khi phát hiện ra, đều rất ngạc nhiên, lén lút gọi bạn là Quý đại gia." "Cho dù Quý Dữu dùng điểm tín dụng để trả hay trực tiếp dùng tích phân, mọi người đều cảm thấy hành vi của cô ấy thực sự rất giàu có.

 

Khóe miệng Quý Dữu cứng đờ.

 

Quý đại gia...

 

Đau lòng.

 

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

Quý Dữu nhanh chóng đẩy ra khỏi đầu những ý nghĩ xấu xa, mặc dù đã đánh gãy răng nuốt xuống bụng, nhưng trên mặt vẫn giữ nguyên vẻ mặt bình tĩnh, hài hòa hỏi: “Đàn chị Trình Tịnh, tôi muốn hỏi cậu một vấn đề nữa.” Bây giờ giám khảo giáo sư theo lịch chưa đến, tôi có thể xin nhà trường miễn phần phí này được không?"

 

Phí trả cho hai giáo sư phải giảm ít nhất 20 ngàn đến 30 ngàn tích phân đúng không a?

 

Lúc này, Quý Dữu đã bị lừa thảm, Quý Dữu chỉ có thể cố gắng hết sức để tìm cách giảm bớt tổn thất.

 

"Cái này..." Trình Tịnh có chút xấu hổ nói: "Việc này không thuộc quyền quản lý của chúng tôi. Ban quản lý học sinh của chúng tôi chỉ chịu trách nhiệm duy trì trật tự, những thứ khác trực thuộc quản lý của phòng giáo vụ, trong trường hợp của cậu...... Tôi đề nghị cậu nên liên hệ với văn phòng giáo vụ thương lượng một chút.

 

Lúc này, Trình Tịnh đột nhiên dừng lại, ngẩng đầu nhìn xung quanh để xác định không có người nghe trộm, sau đó tiến lại gần một chút, thấp giọng nói: "Quý Dữu, tôi đề nghị cậu không nên nói chuyện với trưởng phòng Vương, nếu muốn nói chuyện thì có thể tìm hai phó phòng còn lại, đương nhiên khi đi nói chuyện phải chọn thời điểm trưởng phòng Vương không có mặt."

 

Quý Dữu: "..."

 

Quý Dữu hiểu ngay lập tức.

 

Lần này cô đã hoàn toàn bị trưởng phòng Vương lừa. Có lẽ lúc cô đến phòng giáo vụ bàn việc thuê hội trường, cô không gặp trưởng phòng Vương, chắc chắn cô sẽ không bị gạt.

 

Trình Tịnh nói xong, lại đứng thẳng người nói: “Chính là như vậy, cậu hiểu a.”

 

Quý Dữu vẻ mặt mướp đắng, bất lực nói: “Đã muộn rồi, tôi bị trưởng phòng Vương hung hăng hố một mớ rồi.”

 

Trình Tịnh có chút tò mò, thấp giọng hỏi: “Bị lừa bao nhiêu?”

 

Quý Dữu duỗi một ngón tay ra.

 

Trình Tịnh đoán: “10.000?”

 

Nghe vậy, Quý Dữu càng không thể cười nổi.

 

Đúng lúc này --

 

Đột nhiên có tiếng kêu vang lên khắp hội trường:

 

"Oa!"

 

"Đã có kết quả!"

 

"Trời ơi!"

 

Trình Tịnh bước nhanh và lao ra ngoài.

 

Quý Dữu bình tĩnh rút ngón tay lại, hỏi và tự trả lời: "Bà đây đã tiêu 100.000! Không phải điểm tín dụng, mà là tích phân!"

 

"Đó là tích phân!"

 

Bỗng nhiên --

 

Một giọng nói từ phía sau lưng vang lên, hỏi: “Một mình em đang lẩm bẩm cái gì vậy?”

 

Quý Dữu: "..."

 

Giọng nói này ôn hòa, bên trong đầy sự gian trá, chính là biến thành tro Quý Dữu cũng nhận ra, trong lúc nhất thời thù mới hận cũ cùng một chỗ xông lên đầu, Quý Dữu đột nhiên quay đầu lại và nở một nụ cười nịnh nọt: "Là trưởng phòng Vương, ngài đã đến rồi a."

 

Trưởng phòng Vương nhìn nụ cười trên mặt Quý Dữu, rất hài lòng nói: “Đã hứa tới thì đương nhiên sẽ tới, nếu không có mấy tên nhóc con sẽ lén lút chửi bới sau lưng tôi, chửi mắng sẽ rất hung hãn.”

 

Quý Dữu nở một nụ cười giả tạo tiêu chuẩn, nói: "A! Ai là người không nghe lời? Làm sao có thể lén lút chửi bới trưởng phòng Vương được? Cái này là không thể được! Nếu bị bắt, nhất định phải trừng phạt thật nặng."

 

Trưởng phòng Vương mỉm cười, vui vẻ nhìn Quý Dữu rồi nói: "Ừ! Đây là một ý kiến ​​hay. Đương nhiên, tôi biết bạn học Quý Dữu sẽ không bao giờ làm chuyện như vậy. Đúng không?"

 

Quý Dữu "..."

Loading...