Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 368: Vò Đã Mẻ Không Sợ Bể

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-10-09 00:07:01
Lượt xem: 7

Edit: Con Kien Cang 

 

Quý Dữu: "..."

 

Quý Dữu nói gì?

 

Khán giả?

 

Khán giả không đáng tin cậy.

 

Giám khảo?

 

Giám khảo cũng là không đáng tin cậy.

 

Trưởng phòng Vương?

 

Trưởng phòng Vương, con côn trùng hút m.á.u này, lúc đó khoác lác nhiều như vậy, kết quả ngay cả mặt mũi không nguyện ý xuất hiện.

 

Đối mặt với loạt đòn đả kích này, Quý Dữu không khỏi giơ tay che mặt: Làm sao có thể xuống đài được? Chẳng lẽ— cứ để chuyện xảy ra như vậy?

 

Đột nhiên--

 

Một tiếng bước chân yếu ớt lặng lẽ đến gần. Người đó giơ tay lên, nhẹ nhàng vỗ lưng Quý Dữu, trầm giọng hỏi: "Bạn học Quý Dữu, thế nào... nếu không thì chúng ta bây giờ quay về được không?"

 

Là Sở Kiều Kiều, khi nói chuyện, cô ấy cẩn thận quan sát biểu tình của Quý Dữu, sợ Quý Dữu đột nhiên mất trí, làm ra chuyện phi lý.

 

Quý Dữu ngẩng đầu, nghiến răng nghiến lợi nói: "Trở về? Tại sao phải quay lại? Để mở ra sân thi đấu này, tớ bỏ ra đủ 600,000 điểm tín dụng!"

 

600.000 điểm tín dụng a!

 

Tất nhiên, Quý Dữu không nói cô ấy trả bằng tích phân.

 

Sở Kiều Kiều do dự một chút, nói: "Nhưng... không có người tới."

 

Quý Dữu hung hăng nắm chặt nắm đấm, nói: "Không có ai? Nơi nào không có người? Không phải còn có 100 người sao?"

 

Vừa nói, cô vừa giơ tay chỉ về phía đám đông dưới hội trường. Sau đó, cô nhìn thấy 100 khán giả đang ngồi thẳng lưng và chuẩn bị theo dõi một trận đấu một cách nghiêm túc. Lúc này, một số người đã nhìn thấy tình hình hiện tại, đoán chừng trận đấu trên sân thi đấu không thể bắt đầu được, thế là không đủ kiên nhẫn để chờ đợi nên định đứng dậy rời đi.

 

Lúc đầu, chỉ có một hoặc hai.

 

Sau đó, có bốn năm người đi cùng nhau.

 

Sau đó, hơn chục người đi về phía cửa.

 

Trong chớp mắt, trong số 100 khán giả có mặt, chỉ còn lại chưa đến 50 người, chỉ trong vòng vài phút, hơn một nửa đã rời đi.

 

Quý Dữu: "..."

 

Quý Dữu hít một hơi thật sâu nói: “Còn lại 49 người.” Ánh mắt của cô ấy sắc bén như máy tính, liếc nhìn là có thể đếm chính xác số người còn lại.

 

Sở Kiều Kiều do dự một chút rồi nói: "Nhưng... nhưng bọn họ chỉ là khán giả mà thôi. Không... không ai muốn lên sân khấu thi đấu."

 

Điều quan trọng nhất của cuộc thi đấu này là gì?

 

Là người thi đấu với nhau.

 

Cái này--

 

Chỉ có khán giả thôi là chưa đủ.

 

Quý Dữu nhếch khóe miệng, hít một hơi thật sâu nói: "Không sao, khán giả sẽ là khán giả. Nếu không có người đến khiêu chiến tớ, tớ sẽ tự mình thay đổi quy tắc."

 

Sở Kiều Kiều còn muốn khuyên nhủ cô lần nữa, nhưng Quý Dữu lại giơ tay ngăn cản nói: “Trong lòng tớ hiểu rõ.”

 

Sở Kiều Kiều không còn cố gắng thuyết phục cô nữa, cô chỉ cảm thấy rất đau lòng. Nghĩ đến bạn học Quý Dữu, một người xinh đẹp như vậy a, vậy mà luân lạc đến mức mở một sân thi đấu cũng không có người đến ủng hộ.

 

Ài!

 

Sở Kiều Kiều lùi lại một bước, quay lại chỗ ngồi cô đã chọn trước đó.

 

Vào lúc này——

 

Quý Dữu bật loa lên để đảm bảo rằng mọi người trong hội trường đều có thể nghe thấy cô ấy. Sau đó, Quý Dữu đứng thẳng, giống như tùng trúc, hơi ngẩng đầu lên, liếc nhìn khán giả bên dưới:

 

"Các bạn học, đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Cho đến nay vẫn chưa có ai lên sân khấu thi đấu với tôi. Đã như vậy, chúng ta không thể lãng phí thời gian nữa, để tôi biểu diễn một tiết mục cho mọi người xem a."

 

Khán giả:"……"

 

Tiết mục?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-368-vo-da-me-khong-so-be.html.]

 

Cho nên--

 

Bây giờ họ đến xem biểu diễn chứ không phải xem trận đấu?

 

Lời này vừa nói ra, rất nhiều khán giả đang ngồi yên lặng không khỏi động m.ô.n.g vài cái, trong lòng bắt đầu đánh trống lui quân,

 

Rời đi?

 

Hay không rời đi?

 

Đây là một vấn đề.

 

Ngay khi khán giả đang do dự, giọng nói trong trẻo của Quý Dữu vang lên trên sân khấu, cô ấy cười khúc khích rồi nói: “Tất nhiên, màn trình diễn mà tôi đang nói đến không phải là hát một bài hay nhảy cho mọi người xem, cũng không phải lộn nhào cho mọi người xem…”

 

Khán giả:"……"

 

Khán giả A: "Cô ấy có khiếu hài hước."

 

Khán giả B: “Nếu là ca hát và nhảy múa thì tôi không có thời gian xem đâu, tôi bận lắm”.

 

Khán giả C: “Đúng vậy, tôi đến đây chỉ để xem một cuộc đọ sức sôi động chứ không phải để xem một màn ca múa nhạc nhàm chán”.

 

Khán giả D: "Vậy cô ấy đang nói về tiết mục gì?"

 

..........

 

Trong lúc nhất thời, hội trường đang xôn xao bỗng ổn định trở lại, mọi người nhích m.ô.n.g ra sau và ngồi vững vàng.

 

Quý Dữu tiếp nhận mọi phản ứng của khán giả bên dưới, cô không hề thất vọng, cũng không cảm thấy lạc lõng, ngược lại vui mừng nói: “Nếu đây là cuộc thi xử lý tài liệu, tôi tin phần lớn khán giả ở đây đều là bạn học hệ tài liệu, cho nên màn trình diễn của tôi cho các bạn xem cũng là về xử lý tài liệu."

 

A?

 

Lời này vừa nói ra, 49 khán giả lập tức trở nên hứng thú.

 

Quý Dữu không lãng phí thời gian và nói: “Tôi sẽ không nói những điều vô nghĩa nữa. Trên giá trưng bày này có ba loại vật liệu: lỏng, rắn và khí. Chúng đều là những đặc tính vật chất rất cơ bản trên thị trường. Tôi sẽ bắt đầu xử lý chúng ngay bây giờ, xin mọi người giữ im lặng."

 

Nói xong, Quý Dữu không nói gì nữa.

 

Hầu hết khán giả trong khán phòng đều là học sinh hệ tài liệu. Tất nhiên, họ biết khi xử lý tài liệu cần phải duy trì một môi trường yên tĩnh. Vì vậy, không ai cố tình gây ồn ào để làm phiền Quý Dữu.

 

Các học sinh chịu trách nhiệm duy trì trật tự cũng rất chuyên nghiệp và không làm phiền Quý Dữu.

 

Sau đó--

 

Quý Dữu đang đứng trên bục cao từ từ ngồi xuống. Cô đeo găng tay, khẩu trang và các thiết bị bảo hộ khác vào và bắt đầu lặng lẽ làm việc.

 

1 phút.

 

2 phút.

 

3 phút.

 

......

 

Trong hội trường có một thiết bị ba chiều, ngay cả những khán giả ở quá xa cũng có thể nhìn thấy rõ ràng mọi chuyển động của Quý Dữu. Trong khi đó, bàn tay với những khớp xương và vết chai rõ ràng của cô ấy dường như có ma lực vào lúc này, chỉ trong vài phút, cô đã có khả năng biến sự phân hủy thành ma thuật. Những vật liệu lỏng ban đầu đã bị phân hủy, lắp ráp lại, phân hủy và lắp ráp lại từng cái một...

 

Sau 10 phút, 10 ml chất lỏng chuyển thành chất lỏng không màu, không mùi và trong suốt. Nó được đựng trong một ống thủy tinh trong suốt, trông có vẻ trống rỗng.

 

Nhưng--

 

Đôi mắt của khán giả ngay lập tức mở rộng.

 

Không ai dám bỏ qua ống tài liệu trong suốt này, bởi vì mọi người đều biết rằng nó có tồn tại.

 

Quý Dữu xử lý xong, cô đặt ống tài liệu lỏng sang một bên, sau đó giơ tay nhặt một khối tài liệu cố định khác.

 

Đột nhiên--

 

Có người hét lên: "Đợi đã!"

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

 

Hả?

 

Quý Dữu ngón tay dừng lại, nhìn về chỗ phát ra âm thanh, cô phát hiện ra người nói là một nam sinh, khi bắt gặp ánh mắt Quý Dữu nhìn sang, nam sinh lo lắng nói: "Có thể kiểm tra tài liệu bạn vừa xử lý trước không?"

 

Nam sinh vừa nói lời này, mấy người bên cạnh liền vội vàng nói: "Đúng vậy! Đừng vội xử lý tài liệu tiếp theo. Trước tiên, hãy kiểm tra dữ liệu của tài liệu trước đó và đưa cho chúng tôi nhìn một chút a."

 

Nếu muốn tiếp tục đến tài liệu tiếp theo, dữ liệu của chất lỏng vừa rồi, chúng ta phải đợi thêm nửa giờ nữa mới có thể biết kết quả, mọi người đều ở hệ tài liệu. Đương nhiên, biết Quý Dữu vừa rồi nhẹ nhàng trình diễn một màn kia, nhìn như có vẻ đơn giản, không phức tạp, cầu kỳ nhưng thực ra về mặt kỹ thuật rất cao siêu.

 

Loading...