Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 213 : Không Coi Trọng

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-27 22:18:49
Lượt xem: 27

Bạn học Quý Dữu, một người mạnh miệng, đã bỏ đi vẻ khoa trương cùng đắc ý trên mặt ngay khi bước vào trường bắn. Cô ấy đã nói đùa với Nhạc Tê Nguyên, Thẩm Trường Thanh, Thịnh Thanh Nham và những người khác. Chỉ là nói đùa mà thôi. Kỳ thực trong lòng Quý Dữu một chút cũng không có xem thường bọn họ.

 

Trên thực tế, Quý Dữu rất rõ ràng thiếu sót của mình. Xét về thể lực, tinh thần lực, kinh nghiệm và chiến thuật... Chính mình cũng không phải là đối thủ của Thẩm Trường Thanh, Nhạc Tê Nguyên, Thịnh Thanh Nham, thậm chí đám người Từ Châu. Nhưng vậy thì sao?

 

Cô có nên cảm thấy xấu hổ không?

 

Đương nhiên là không.

 

Những gì còn thiếu ở sức mạnh tất nhiên phải được bù đắp bằng vào sự tự tin a.

 

Quý Dữu ngẩng cao đầu, ưỡn n.g.ự.c và đứng vào vị trí b.ắ.n thuộc về mình. Bên trái cô là Thịnh Thanh Nham, bên phải là Thẩm Trường Thanh, bên cạnh Thẩm Trường Thanh là Từ Châu và Nhạc Tê Nguyên.

 

Luật chơi rất đơn giản. Nếu b.ắ.n trúng hồng tâm đủ 8 trên 10 phát s.ú.n.g pháo năng lượng, liền có thể thăng cấp.

 

Cái này rất khó.

 

Quý Dữu ngồi thẳng, không có lập tức hành động. Bên trái cô, Thịnh Thanh Nham nhanh chóng giương s.ú.n.g lên, bóp cò, chỉ nghe thấy một tiếng nổ.

 

Bắn trúng.

 

Thịnh Thanh Nham thu hồi tay, đắc ý liếc nhìn Quý Dữu: " Quỷ nghèo c.h.ế.t tiệt a, nhân gia nghi ngờ cậu đến nay chưa có sờ qua súng, có phải hay không a ?"

 

Quý Dữu vẻ mặt thẳng thắn nói: "Đúng vậy."

 

Thịnh Thanh Nham nhếch môi cười: "Vậy cậu xong rồi..."

 

Quý Dữu mím môi nói: "Tớ sẽ cố gắng hết sức, để đ.â.m mù mắt cậu. Đừng lo lắng, người chiến thắng cuối cùng sẽ là tớ!"

 

Thịnh Thanh Nham một lần nữa ngồi lại vị trí, giọng điệu hiếm khi trở nên nghiêm túc, nói: "Thật sao? Về việc b.ắ.n súng, tớ, Thịnh Thanh Nham, cho tới bây giờ sẽ không bao giờ thất bại!"

 

Quý Dữu hơi kinh ngạc. Chẳng lẽ hàng này uống nhầm thuốc?

 

Đột nhiên không 'a, a' nữa, thật khiến người ta cảm thấy khó chịu hơn.

 

Chẳng lẽ, cô có xu hướng phát triển......" run M". Quý Dữu sửng sốt, cưỡng ép quay mặt nhìn Thẩm Trường Thanh bên phải.

 

(***Run M, một từ thông dụng trên Internet và từ thông dụng của văn hóa nhóm ACGN, dùng để chỉ một người có xu hướng khổ dâm, hoàn toàn trái ngược với Dou S(xu hướng tàn bạo). Nó cũng đề cập đến tính cách và xu hướng tâm lý của một nhân vật.

Kiểu người này có được niềm vui mãnh liệt khi bị lạm dụng.

"M" được lấy từ chữ cái đầu tiên của "Masochism" trong tiếng Anh, dùng để chỉ chứng khổ dâm hoặc một người mắc chứng khổ dâm.

"Dou" là một trợ từ khiếm khuyết được thêm vào trước S hoặc M, biểu thị một dạng rung lắc nghiêm trọng và nghiêm trọng M "ドM" dùng để chỉ những người cảm thấy thích thú khi bị "lạm dụng". nhân cách yếu đuối.

Một số có xu hướng theo đuổi tự do với cái giá phải trả là từ bỏ hoàn toàn tự do. Những người có thuộc tính này đều biết họ đang làm gì và không biết họ đang làm gì. Nó thuộc loại bất thường và không thuộc loại tâm lý thông thường. Đó là, những người có thể có được sự phấn khích hoặc niềm vui từ việc đau khổ. Có khả năng làm tăng số lượng những kẻ lạm dụng và những cạm bẫy tiềm ẩn của việc hợp lý hóa các xu hướng lạm dụng.)

 

Thẩm Trường Thanh không có chút phân tâm, cậu ta chăm chú nhìn về phía trước, như đang cẩn thận xác định điểm ngắm. Bàn tay có chút nổi gân nhẹ nhàng đặt lên súng, những ngón tay có khớp nối rõ ràng đang nhẹ nhàng vuốt ve...

 

1 giây.

 

2 giây.

 

3 giây.

 

Thẩm Trường Thanh nheo mắt, bóp cò.

 

Một phát s.ú.n.g pháo lao thẳng về phía mục tiêu ở phía xa.

 

Bùm!

 

Bắn trúng hồng tâm.

 

Động tác của Thẩm Trường Thanh rất dứt khoát và gọn gàng, gần như không có sự trì trệ hay động tác dư thừa nào.

 

Thật đẹp!

 

Quý Dữu thể hiện sự thưởng thức chân thật từ tận đáy lòng.

 

Sau đó, cô nhìn Từ Châu, hơi cách xa hơn một chút.

 

Từ Châu giữ ngón tay của mình trên khẩu s.ú.n.g năng lượng và xoa nó không ngừng. Đầu và cơ thể anh ta cũng hơi run lên cho thấy anh ta không chắc chắn về thời điểm và phương pháp hành động.

 

Có tổng cộng 10 cơ hội, nếu mắc sai lầm ở lượt b.ắ.n đầu tiên thì 9 lượt b.ắ.n tiếp theo sẽ là thử thách lớn.

 

Vì thế--

 

Phát s.ú.n.g đầu tiên của Từ Châu được b.ắ.n sau nửa phút.

 

Tuy nhiên--

 

Thật đáng tiếc, đã trượt mục tiêu.

 

Từ Châu dừng lại và rơi vào trầm tư.

 

Quý Dữu nhìn thấy cảnh này, nói với Từ Châu: "Tiểu Châu Châu, tự tin hơn một chút! Vừa rồi tay cậu bị run, nếu cậu không run tay, nhất định có thể b.ắ.n trúng"

 

Từ Châu hơi sửng sốt: "Thật sao?"

 

Bản thân anh thậm chí còn không nhận ra điều đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-213-khong-coi-trong.html.]

 

Quý Dữu tha thiết động viên: "Hãy tự tin, một khi s.ú.n.g đã b.ắ.n thì đừng chần chừ! Chúng ta không thể kiểm soát được kết quả sau khi b.ắ.n s.ú.n.g pháo hoa, nhưng có thể kiểm soát chính mình trước khi bắn!"

 

Bất kể là giọng điệu trong lời nói hay vẻ mặt khi nói chuyện, Quý Dữu đều rất nghiêm túc, không có chút trêu chọc nào, Từ Châu cảm thấy có chút hơi không quen, gật đầu: "Được."

 

Sau đó.

 

Xem ra sau khi điều chỉnh, tâm lý Từ Châu cũng đã thay đổi, khi hắn bóp cò lần nữa, cả tâm trí lẫn ngón tay đều không chút do dự, hắn b.ắ.n phát thứ hai rất dứt khoát.

 

Bùm--

 

Một phát trúng đích.

 

Quý Dữu khen: "Đẹp quá!"

 

Từ Châu mỉm cười: "Ừ."

 

Thịnh Thanh Nham ngồi ở một bên và nói nhỏ: "A a..... Cậu là một nhà tư vấn tâm linh rất giỏi a... Cậu có thể tư vấn tâm linh cho nhân gia hay không a?"

 

Quý Dữu liếc hắn một cái, nói: "Tớ khuyên cậu duy nhất chính là câm miệng, nếu cậu không mở miệng, nhất định sẽ được điểm cao hơn."

 

Thịnh Thanh Nham nghẹn họng:"A.... Nhân gia sẽ không im lặng a, nhân gia sẽ làm cậu tức c.h.ế.t a..."

 

Quý Dữu: "..."

 

Quý Dữu quay đầu đi và phớt lờ cậu ta.

 

Lúc này, Nhạc Tê Nguyên cũng b.ắ.n s.ú.n.g pháo đầu tiên. Mặc dù Nhạc Tê Quang suốt ngày huyên thuyên giống như một người bị bệnh thời kỳ cuối mắc chứng hưng cảm cáu kỉnh, nhưng người anh song sinh Nhạc Tê Nguyên của anh thường rất trầm ổn và điệu thấp.

 

Nhạc Tê Nguyên đã chuẩn bị đầy đủ, s.ú.n.g b.ắ.n trúng hồng tâm một cách chính xác.

 

Hoàn hảo!

 

Khóe môi của Nhạc Tê Nguyên cong lên thành một nụ cười.

 

Lập tức quay đầu lại, nhìn Quý Dữu, hỏi: "Số 4444, cậu khi nào chuẩn bị b.ắ.n phát s.ú.n.g đầu tiên?"

 

Quý Dữu: "..."

 

Quý Dữu nói: "Tớ còn cần góp nhặt một ít kinh nghiệm a, vội cái gì? Tớ sẽ làm sau a."

 

Thẩm Trường Thanh giải thích nói: "Thời gian có hạn chế."

 

Quý Dữu: "..."

 

Quý Dữu không còn cách nào khác hơn là ngay trước mặt mọi người, cong thấp eo, định nhặt s.ú.n.g pháo và nhấc lên. Mọi người đều đang chờ đợi màn trình diễn tuyệt vời của Quý Dữu ...

 

Đột nhiên--

 

Chỉ thấy Quý Dữu kìm nén đến mặt đỏ bừng, mặt từ đỏ sang đen, từ đen sang trắng, từ trắng sang xanh... Thay đổi quá nhanh và nhiều, sặc sỡ đến mức khiến người ta khó hiểu.

 

Trên khán đài: "...Chuyện gì đang xảy ra vậy???"

 

Nhạc Tê Quang thô lỗ vỗ đùi: "Ha ha ha... Baba biết chỉ cần số 4444 xuất hiện, baba sẽ cười cả ngày."

 

Sở Kiều Kiều đang ngồi thẳng lưng, một bên sờ cằm, một bên hướng Quý Dữu cười hắc hắc, trong nụ cười đó có chút thô tục, nói: "Ai nha... Tớ biết kết quả sẽ là như vậy mà, nhưng đột nhiên tớ phát hiện, bộ dáng của bạn học Quý Dữu như vậy, trông thật là đáng yêu nha! Thật sự! Thật sự! Thật sự! Tớ rất thích bạn học Quý Dữu a."

 

Những người xung quanh: "..."

 

Tạ Linh Chi liếc nhìn Sở Kiều Kiều, sau đó nhìn Quý Dữu đang cố gắng cử động nhưng không thể cử động được, trong mắt hiện lên một tia bất mãn khó hiểu, nhỏ giọng nói với Leah bên cạnh: "Nữ nhân biến thái này từ đâu đến vậy? Tôi có thể đánh cô ấy được không?"

 

Leah: "..."

 

Leah suy nghĩ một lúc rồi nói: "Đừng đánh, cô không thể đánh lại người ta đâu." Sở Kiều Kiều này được coi là người giỏi nhất trong số các tân sinh viên, mặc dù cô ấy không nổi tiếng trong toàn bộ Học viện Quân sự Lãm Nguyệt Tinh, nhưng thực lực của cô ấy lại rất mạnh mẽ, tuyệt đối là mạnh hơn phe mình.

 

Tạ Linh Chi biết là như vậy, nhưng--

  

Vẫn cảm thấy khó chịu!

 

Nhìn thấy người khác cười nhạo, chế giễu Quý Dữu, cô chỉ muốn bảo vệ em ấy, nhưng lại không có sức lực để làm như vậy.

 

Leah nhìn Tạ Linh Chi đang tức giận, cười nói: "Được rồi, Linh Chi, đừng tức giận. A Dữu và bạn bè của em ấy thích đùa giỡn, bọn họ đều chỉ là để cho vui thôi. Đừng nghiêm túc quá."

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

 

Tạ Linh Chi nghĩ đi nghĩ lại vẫn cảm thấy không vui.

 

Leah nói: "Hãy xem A Dữu của chúng ta đã nói gì. Bạn học của em ấy không đánh em ấy đến c.h.ế.t cũng là do em ấy may mắn. Được rồi, được rồi... Em ấy có mối quan hệ tốt với các bạn học. Đó không phải là điều tốt sao?"

 

Tạ Linh Chi buông lỏng nắm đ.ấ.m đang siết chặt.

 

Tạ Xuyên Khung cũng nói: "Leah nói đúng, em đừng lo lắng."

 

Tạ Linh Chi bĩu môi nói: "Em mới không quan tâm em ấy, em cũng không lo lắng cho em ấy, miệng em ấy xấu như vậy, sớm muộn gì sẽ bị trùm bao tải đánh chết."

 

Leah mỉm cười nói: "Đúng vậy, cho dù bị đánh c.h.ế.t em ấy cũng không sợ. Chúng tôi sẽ thu thập t.h.i t.h.ể của em ấy mà."

 

 

Loading...