Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiểu Trắc Phi Ngốc Nhà Ai Đây - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-09-21 15:45:34
Lượt xem: 682

Sau ba ngày hồi môn, đại tỷ liền theo phu quân đến núi bái kiến sơn trưởng, sau đó vội vàng trở về kinh trước khi ta đến tuổi cập kê, dẫn theo cả sơn trưởng.

Sơn trưởng nghỉ ngơi một đêm liền vào cung bái kiến Hoàng thượng và Hoàng hậu, không biết đã nói những gì, mà sơn trưởng được tổng quản thái giám bên cạnh Hoàng thượng tươi cười tiễn ra khỏi cung.

Đại tỷ trở về phủ vào ngày trước khi ta đến tuổi cập kê, phu quân tỷ cũng đi cùng.

“Nhanh như vậy, Uyển Chi nhỏ bé mà ta nuôi lớn đã đến tuổi cập kê rồi.”

Tỷ ấy không khách khí xoa đầu ta, lại làm rối búi tóc ta đã chải kỹ càng.

Đại tỷ lại nói những lời khó hiểu, rõ ràng ta là do đích mẫu nuôi lớn mà.

“Ngày mai sẽ có kết quả, Uyển Chi, ngủ sớm đi.”

Vốn dĩ tỷ ấy muốn ngủ cùng ta, nhưng lại bị ta đuổi ra ngoài.

Ánh mắt của phu quân tỷ ấy nhìn ta chằm chằm khiến ta sởn gai ốc, ta không thể không biết điều như Lục hoàng tử được.

10

Hoàng tử thành thân đều do người trong cung sắp xếp, chúng ta chỉ cần làm theo trình tự là được.

Ngày ta xuất giá, Lục hoàng tử không tuân theo quy củ trong cung, hắn đích thân mặc hỷ phục đến đón dâu.

Vào ngày trước khi xuất giá, ta và đại tỷ mặc kệ vẻ mặt oán hận của phu quân tỷ tỷ, ngủ chung giường.

Đại tỷ ôm ta nói rất nhiều lời vô nghĩa.

Ta mơ màng đáp lại tỷ ấy.

Chắc hẳn những người nhút nhát và yếu đuối từ nhỏ đã rất nhạy cảm.

Khi còn nhỏ, ta thường bị đại tỷ và đích mẫu trách mắng.

Đích mẫu nuôi ta dưới danh nghĩa của bà, nhưng đối xử với ta còn tệ hơn cả nha hoàn bên cạnh bà.

Đại tỷ kiêu ngạo, nhìn ta như nhìn con kiến hôi.

Phụ thân ghét bỏ ta, nói đều là do mẫu thân ta hại ông và đích mẫu bất hòa.

Từ khi nào, bọn họ đều thay đổi rồi?

Năm ta năm tuổi, bọn họ dẫn đại tỷ đưa huynh trưởng đến trường, xe ngựa bị lật, sau khi trở về, bọn họ liền thay đổi.

Bọn họ bắt đầu đối xử tốt với ta, câu đầu tiên đích mẫu nói với ta sau khi trở về là:

“Khổ thân con, sao lại gầy như con khỉ thế này?”

Đại tỷ quan sát ta hồi lâu, nói: “Muội muội này ta thích, ta sẽ nuôi muội, nuôi cho muội trắng trẻo mũm mĩm.”

Bọn họ tưởng ta còn nhỏ không nhớ chuyện gì, kỳ thực ta đều nhớ, chỉ là ta không nói ra mà thôi.

Có bọn họ thật tốt.

11

Qua canh ba, ta bị nha hoàn gọi dậy, đại tỷ ở bên cạnh ngáp ngắn ngáp dài, cố gắng nhìn nha hoàn trang điểm cho ta.

“Uyển Chi trang điểm lên thật xinh đẹp, đúng là một tiểu mỹ nhân.”

Lục hoàng tử mặc hỷ phục, vui vẻ đến đón dâu.

Phu quân tỷ tỷ nhìn hắn với vẻ mặt oán hận, khiến hắn sởn gai ốc.

[Ta không chọc giận tiểu sư thúc mà, sao vậy?]

Hắn hỏi ta trong lòng.

Không biết từ khi nào, ta và hắn thường xuyên trò chuyện trong lòng.

Ta uể oải trả lời hắn rằng hôm qua đại tỷ ngủ cùng ta.

[Xong rồi, đêm tân hôn của ta không còn nữa.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tieu-trac-phi-ngoc-nha-ai-day/chuong-8.html.]

[A a a a a, chuốc say hắn.]

Sau khi bái biệt phụ mẫu, ta được huynh trưởng cõng lên kiệu hoa.

“Tiểu Uyển Chi, nếu bị bắt nạt thì nói cho huynh trưởng biết, ta sẽ bênh vực muội.”

Thật khó cho huynh trưởng - một người thư sinh yếu đuối - lại nói ra những lời hùng hồn này.

Sau ba lần bái lạy, ta được dìu vào tân phòng.

Qu@n đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Qu@n lúc nào cũng đẹp 😚

Bên trong có rất nhiều nữ quyến hoàng thân quốc thích đang đợi, miệng họ nói những lời chúc phúc tốt lành.

Vào ngày đại hôn, không có mấy người dám đối đầu với hoàng gia.

Ta đều cảm ơn từng người một, sau khi náo nhiệt kết thúc, mọi người giải tán, chỉ còn lại mình đại tỷ.

Tỷ ấy nói với ta rất nhiều chuyện phu thê, khiến ta đỏ mặt tía tai.

“Đừng ngại ngùng, nữ tử cũng phải hiểu được chuyện phòng the.”

Đại tỷ nói với vẻ mặt nghiêm túc.

“Đại tỷ cũng vậy sao?”

Ta lấy hết can đảm hỏi đại tỷ.

Đại tỷ đỏ mặt, lấy ra cuốn tranh cất giữ kỹ của mình.

Ta tò mò mở ra xem, nhìn mà kinh hãi, đây đây đây!

Đại tỷ dặn dò ta xem cho kỹ, sau đó đóng cửa chạy biến.

Ban đêm, Lục hoàng tử được người ta dìu vào.

Miệng hắn lẩm bẩm: “Nực cười, bản hoàng tử không say, ta còn có thể uống!”

Trong lòng lại nói:

[Nực cười, toàn là nước pha rượu, ta sao có thể say được?]

[Còn muốn phá hỏng đêm tân hôn của ta, nằm mơ đi.]

Cuốn tranh chưa kịp cất đi, đã bị hắn liếc thấy.

[Tiểu trắc phi, nàng thật to gan, ta thích.]

Tên này!

[Không được mắng ta, ta là phu quân của nàng, lát nữa chúng ta sẽ chơi trò trong tranh nhé.]

Hắn dám trêu chọc ta trong lòng, ta, ta không sống nữa.

Sau khi uống rượu giao bôi, hắn liền đuổi hết mọi người ra ngoài.

Kết quả là khi hắn leo lên giường định cởi quần áo của ta, hai chúng ta đều ngất xỉu trên giường.

Không biết từ lúc nào rượu đã bị tên phu quân vô lương của đại tỷ bỏ thuốc mê.

Sáng hôm sau, hai chúng ta tỉnh táo vào cung hành lễ, Hoàng hậu nương nương cau mày, còn hỏi ma ma canh gác đêm có phải Lục hoàng tử bị yếu sinh lý không.

Buổi trưa, ta trở về phủ nghỉ ngơi, Lục hoàng tử đi tìm phu quân tỷ tỷ để tính sổ, mang theo một thân đầy thương tích trở về phủ.

“Hôm nay ta sẽ không uống nước.”

Hắn nói một cách hung dữ.

Thật là khổ cho ta, cả đêm nến đỏ đốt cháy.

Khi tình cảm dâng trào, hắn liền bảo ta gọi tên hắn, Toàn An.

Triệu Toàn An, tự Kỳ Bình.

Sáng hôm sau, hai chúng ta đều như bị hút hết tinh khí, uể oải không thôi.

Người bị thương thì nên nghỉ ngơi cho khỏe, nghĩ nhiều như vậy làm gì, thật là, hại ta phải phối hợp với hắn.

Loading...