Tiểu Trà - Chương 14:

Cập nhật lúc: 2024-07-07 11:53:28
Lượt xem: 503

22.

Ta hình như đã quên mất một người.

Ta muốn nói là, Thiên La rất thông minh, giống như người đó thông minh. Nhưng ta không nhớ nổi người đó là ai.

Thiên La nhanh chóng phát hiện ta có gì đó không ổn, kéo ta lại hỏi làm sao vậy, ta nói ta quên mất một người, thế nào cũng không nhớ nổi.

Không ngờ nàng ta nghe xong liền cười, còn hỏi từ khi nào Yêu Yêu trấn lại xuất hiện con người?

Đúng vậy, Yêu Yêu trấn đều là yêu quái, chưa từng xuất hiện con người.

Ta nhất thời không biết trả lời thế nào, chỉ ngây ngốc nhìn nàng ta.

Nhưng Thiên La đột nhiên vỗ đầu, giật mình đại ngộ: "Ngươi là quen con người ở bên ngoài Yêu Yêu trấn sao?"

Trước khi rời khỏi Yêu Yêu trấn, Thiên La gọi phu tử đến, bảo hắn cùng đi ra ngoài, cùng ta đi tìm người đã quên kia.

Chợ của con người rất náo nhiệt, cũng không biết là đang có lễ hội gì, trong sông thả đầy đèn hoa, phu tử mua hai chiếc, đưa cho ta và Thiên La.

Sau đó Thiên La nói muốn đi mua một thứ, sẽ quay lại ngay, bảo phu tử dẫn ta đi dạo xung quanh.

Ta có chút hồn bay phách lạc, luôn theo bản năng nhìn về phía sau, hứng thú cũng không cao. Phu tử thấy ta như vậy, liền kéo ta đi về phía đám đông cách đó không xa.

Chen chúc đến phía trước, mới phát hiện thì ra là có người đang kể chuyện, nghe một lúc, ta kéo ống tay áo phu tử, nói với hắn: “Phu tử, ta cảm thấy người này kể chuyện không hay chút nào.”

Phu tử khẽ nhướng mày: “Ồ? Không hay vậy chúng ta không nghe nữa, Tiểu Trà muốn đi đâu?”

Trong lòng thật sự có chút buồn bực, ta lắc đầu, cũng không biết muốn đi đâu.

Chen lấn trong đám đông, ta dường như ngửi thấy một mùi hương quen thuộc, lập tức kéo phu tử đi tìm nguồn gốc của mùi hương.

Nửa đường còn gặp Thiên La đã mua xong đồ quay về, liền kéo nàng ta cùng đi tìm.

Cuối cùng, chúng ta dừng lại trước một gian hàng.

Mùi thơm nức mũi, ta nhìn những thứ tròn vo vàng óng kia, trong lòng có chút nóng ran, dùng bạc đổi lấy mấy viên.

Cầm đồ đi đến trước mặt phu tử và Thiên La: “Phu tử, Thiên La, thứ này ngon lắm, hai người mau nếm thử đi.”

Thiên La cầm một viên cắn một miếng, nói: “Quả thật rất ngon, đây là thứ gì?”

Ta mỉm cười buột miệng nói: “Lâm Lâm nói cái này gọi là hạt dẻ.”

Tay phu tử đang định cầm hạt dẻ khựng lại, ngẩng đầu nhìn ta: “Lâm Lâm? … Là ai?”

Lâm Lâm?

Ta nhớ ra rồi, người ta quên mất là Lâm Lâm.

Ta có chút kích động nói: “Phu tử, Thiên La, ta nhớ ra rồi, là Lâm Lâm, là Lâm Lâm, phu tử, ngài không nhớ Lâm Lâm sao? Lâm Lâm mà ta nhặt về ấy!”

Thần sắc trong mắt phu tử không chút thay đổi, khi nghe đến cái tên Lâm Lâm cũng như là không quen biết: “Ta chưa từng nghe nói đến Lâm Lâm, cũng không quen biết, còn nữa…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tieu-tra/chuong-14.html.]

“Còn nữa ngươi chưa từng nhặt con người nào về cả, Tiểu Trà, có phải ngươi đang nằm mơ không?” Thiên La tiếp lời phu tử, đưa ngón tay chọc chọc vào đầu ta.

Ta lo lắng nhìn xung quanh: “Không phải, ta thật sự đã nhặt được Lâm Lâm, Lâm Lâm đâu? Lâm Lâm đâu?”

Gạt phu tử và Thiên La ra, ta nắm chặt hạt dẻ, xoay người chạy vào đám đông, ta phải tìm được Lâm Lâm, tìm được Lâm Lâm.

Nhưng mà tìm khắp nơi cũng không thấy, chỗ nào cũng không có Lâm Lâm, ngay lúc này, giọng nói của phu tử như vọng lại từ thời không xa xôi, ta đột nhiên đứng im, chìm vào bóng tối.

Tỉnh lại, nhìn thấy là gương mặt phu tử, ngơ ngác một lúc, ta túm lấy cánh tay phu tử, hỏi: “Phu tử, Lâm Lâm đâu?”

Phu tử chỉ vào Lâm Lâm vẫn đang ngồi một bên, nói: “Lâm Lâm ở kia mà, có phải gặp ác mộng không?”

Ta nhìn thấy Lâm Lâm, thở phào nhẹ nhõm, sau đó gật đầu, có chút tủi thân: “Ta mơ thấy ngài quên mất Lâm Lâm. Ta cũng suýt chút nữa thì quên mất.”

Một tiếng cười khẽ truyền vào tai: “Sao ta có thể quên mất Lâm Lâm chứ? Đều là mơ, đừng suy nghĩ lung tung nữa.”

Ta gãi đầu, lúc này mới nhớ ra, phu tử thế mà lại tỉnh rồi, nhất thời vừa kinh ngạc vừa vui mừng.

23.

Nhìn phu tử xé những lá bùa chú ta dán quanh hắn xuống xếp ngay ngắn thành một chồng, ta cẩn thận hỏi: “Phu tử… ngài có chỗ nào khó chịu không?”

Hắn vẫn thong thả dọn dẹp bùa chú, giọng nói nhẹ nhàng: “Không có, ta không hôn mê, chỉ là bị nhốt thôi, ý thức vẫn tỉnh táo.”

Không hôn mê? Ta bò lại gần hơn, nghiêng đầu nhìn hắn: “Bị nhốt?”

Phu tử đặt chồng bùa chú đã dọn dẹp xong vào lòng bàn tay đưa đến trước mặt ta, đợi ta nhận lấy, hắn đứng dậy, nhìn về phía Lâm Lâm: “Tiểu Trà, Mộng Giao, không phải là trốn trong tranh, mà là bị nhốt trong tranh.”

Mộng Giao bị nhốt trong tranh? Giao nhân kia tên là Mộng Giao sao? Ta chống tay bò dậy: “Vậy chúng ta… đang ở đâu?”

Phu tử xoay người cúi đầu nói: “Trong giấc mơ do Mộng Giao tạo ra.”

Ta có chút không hiểu, chúng ta đang ở trong mơ? Nhưng rõ ràng ta vừa mới tỉnh dậy từ trong mơ, sao lại vẫn còn ở trong mơ?

“Mộng Giao tạo giấc mơ, là để thoát khỏi trục tranh, hắn ta nhốt chúng ta trong mơ, mục đích chính là hút tinh khí của chúng ta, để tăng cường yêu lực của bản thân.”

Lời phu tử nói, ta đương nhiên là tin, nhưng Lâm Lâm không phải yêu quái, tại sao quả cầu ánh sáng kia lại đi vào cơ thể Lâm Lâm?

“Rõ ràng chúng ta mới là yêu quái…” Ta há miệng, lại không biết nói tiếp thế nào.

Ta đi đến trước mặt Lâm Lâm ngồi xổm xuống, muốn đưa tay chạm vào hắn, nhưng lại không dám.

“Tiểu Trà…”

Nghe thấy giọng nói của phu tử, ta quay đầu lại, nhìn thấy lông mày phu tử hơi nhíu lại, sau đó nghe hắn tiếp tục nói: “Trên người Lâm Lâm… xuất hiện yêu khí.”

Giọng nói vừa dứt, tim ta khựng lại, nhìn phu tử với vẻ khó tin: “Ta, ta đã nuôi Lâm Lâm… thành yêu?”

“Trong giấc mơ của Mộng Giao, yêu khí sẽ bị phóng đại, ngay cả yêu lực bị phong ấn của ngươi, thời gian lâu, phong ấn cũng sẽ bị phá vỡ, cho nên, yêu khí trên người Lâm Lâm… không liên quan đến ngươi.”

Huyện_Lệnh_94 M0nk3yD

Ta nghe xong lời phu tử, quay đầu tìm kiếm trục tranh, lại phát hiện trục tranh kia không biết từ lúc nào đã biến mất.

“Ngươi đang tìm cái này sao?” Giao nhân cầm trục tranh trong tay, đột nhiên xuất hiện từ một nơi nào đó.

Bình luận

9 bình luận

  • đọc truyện xong rầu thúi ruột huhu

    vaxxtp 1 tháng trước · Trả lời

    • Thương thương nà, hay thử vào list truyện nhà quan đọc thêm truyện khác cho đỡ buồn nà

      Huyện Lệnh 94 1 tháng trước · Trả lời

  • uầy..... đọc xong nghẹn ngào luôn, thật thật giả giả lẫn lộn, đến cuối người bị lừa đau nhất lại chỉ có độc giả-- Y-Y

    plinh 1 tháng trước · Trả lời

    • Thương thương nà, thui thì quan có up mấy bộ truyện ngọt nàng sang đọc bù đắp lại nà

      Huyện Lệnh 94 1 tháng trước · Trả lời

  • nghe thấy u ám nên k muốn đọc, mình đọc truyện là để chữa lành mà :(

    na3108 1 tháng trước · Trả lời

  • bị văn án lừa mất rồi 😭 truyện SE khóc huhu luôn, kết ngoài nữ9 mng ko chết thì cũng tàn tàn, lúc đầu tưởng truyện bình thường thôi ai ngờ truyện một màu u ám

    yut 1 tháng trước · Trả lời

    • Thật ra ngoài Lâm Lâm thì những nhân vật khác vẫn ổn lắm nè. Ở đoạn nư9 từng mơ một giấc mơ có Thiên La, có phu tử nhưng 2 người họ đều không biết Lâm Lâm là ai, đây có thể là đang nói về tương lai của họ. Do Thiên La từ đầu đã không biết LL, phu tử sau khi sống lại chắc cũng k nhớ được chuyện trước kia. Có thể suy diễn ra tình tiết phu tử lại yêu Tiểu Trà, thấy nu9 cứ đau lòng vì LL nên lại xoá kí ức của nu9 để nư9 luôn vô tư vui vẻ. Có thể xem như cuối cùng thì 3 người họ sẽ sống hạnh phúc mãi mãi với nhau.

      Huyện Lệnh 94 1 tháng trước · Trả lời

    • kể cả như vậy mình cũng cảm thấy có gì đó rất buồn, rất nghẹn khuất. Việc nữ9 bị xoá trí nhớ đi để sống một cuộc đời mới có thể ngkhac cảm thấy đó là một điều tốt cho nư9 nma đối với mình thì nữ9 có quyền được biết tất cả mọi chuyện mà mình đã trải qua

      yut 1 tháng trước · Trả lời

Loading...