Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 3 - Chương 3.1

Cập nhật lúc: 2024-09-30 21:23:35
Lượt xem: 9

Không có chỗ đặt chân nữa, bàn đạp dưới chân chỉ còn lại một mảnh nhỏ cuối cùng. Độc Cô Thiên Diệp không né tránh nữa, đá Tiểu Cửu lên trên thuyền, lại cầm đoạn roi đang đánh úp lại, khẽ kéo, dưới chân dùng sức bước một bước, vận khởi Phiêu Miểu bộ pháp, vào lúc mọi người không phản ứng kịp, đi tới trên thuyền. Mà bàn đạp bị c.h.é.m làm hai mảnh, rơi xuống biển.

Mọi người thấy Độc Cô Thiên Diệp bình an lên thuyền, đều thở phào nhẹ nhõm.

"Lão đại, ngươi không sao chứ ?" Tang Vũ vội lao đến bên người Độc Cô Thiên Diệp, cao thấp đánh giá.

Độc Cô Thiên Diệp lắc đầu. Túm roi, lạnh lùng nhìn Thần Vãn Tình, ý niệm vừa động, một ngọn hỏa diễm màu lam bốc lên từ chỗ tay nàng, nhanh chóng lan tràn dọc theo roi, roi dài hơn mười thước, trong chớp mắt bị đốt thành tro tàn.

"Ngươi đốt Ngân Xà Tiên của ta!" Thần Vãn Tình đau lòng kêu to.

Thần Vãn Tình không nghĩ tới Độc Cô Thiên Diệp cư nhiên thiêu hủy roi của mình. Không nghĩ lá gan của nàng lớn như vậy, cư nhiên không sợ thân phận Thần điện thánh nữ của nàng. Cũng không nghĩ tới hỏa diễm của nàng cư nhiên lợi hại như vậy, có thể nháy mắt đã đốt hạ phẩm thánh khí thành tro tàn.

"Ta nói rồi, luận bàn cùng ta là phải trả giá đại giới ."

Độc Cô Thiên Diệp để lại những lời này, xoay người rời đi, cũng không để ý sắc mặt khó coi của Thần Vãn Tình. Phong Li phái người đón nàng, đưa nàng đến phòng của nàng.

"Thế nào, chịu thiệt rồi chứ gì ?" sau khi Độc Cô Thiên Diệp đi rồi, Phong Giản chế nhạo Thần Vãn Tình, "Đó là hạ phẩm thánh khí điện chủ đưa cho ngươi, cứ như vậy mà không còn, trở về không thể thiếu phải giải thích một phen. Ai nha nha, thật là chờ mong !"

"Hừ !" Thần Vãn Tình trừng mắt nhìn Phong Giản một cái, trở lại phòng của mình.

Phong Giản cười đi đến phòng của mình, trong lòng lại đang trầm tư, thân thủ mà Độc Cô Thiên Diệp đi lên thuyền, huyễn sư bình thường có thể làm được không ? Đổi lại là hắn, hắn có thể vào lúc cuối cùng đi lên thuyền không ? Không thể không nói, đáp án này rát khó nói. Xem ra, nàng cũng không đơn giản như vẻ ngoài mà nàng bày ra !

"Được rồi, kỳ thật nàng chỉ điều mà nàng bày ra đã rất không đơn giản ." trong lòng Phong Giản cảm thán, "Ai nha nha, thật là chờ mong !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-3-chuong-3-1.html.]

Những người khác cũng lục tục về phòng của mình. Hết thảy nhìn như đã xong, nhưng trong lòng của học viên đế quốc Mạc Nhĩ Tư, đối với chuyện đi thăm Thần điện, lại không còn nhiệt tình cao như trước. Làm khó lão đại của bọn họ, không phải là đang làm khó bọn họ sao?

Lúc này, Phong Li phân phó thuyền trưởng, thuyền lớn bắt đầu chạy ra biển cả mênh mộng.

Huyễn hải vực là một mảnh hải dương rộng lớn khôn cùng, đảo nhỏ thành đàn, trong biển có vô số huyễn thú hệ thủy. Mặt biển tràn ngập sương trắng suốt ngày, những chiếc thuyền bình thường tiến vào địa phận của hải vực này sẽ bị mất phương hướng, cuối cùng vì các loại nguyên nhân khác nhau mà biến mất trên biển. Không ai biết cuối cùng huyễn hải vực rộng bao nhiêu, cho dù là tổng đàn Thần điện nằm ở một đảo trong đó, người của Thần điện cũng chỉ hiểu biết về huyễn hải hơn người khác mà thôi. (rin: đọc đến sau này mọi người sẽ thấy – Thần điện cực dở - đúng loại ác (có thực lực) mà không đầu óc)

Thuyền lớn cô độc chạy trên biển, Phong Li dẫn người an bài hết thảy linh tinh trên thuyền.

"Tỷ tỷ, Thần Vãn Tình gì đó rất chán ghét , tỷ nên đốt nàng và nơi này thành tro!" Tiểu Hỏa ngồi ở trên giường, hai tay nắm lại, vẻ mặt tức giận nói.

"Ha ha, muội nha, vẫn xúc động như vậy. Chúng ta còn chưa tới Thần điện, đã đốt thánh nữ của người ta, chúng ta còn đi như thế nào ?" Độc Cô Thiên Diệp kéo mũi Tiểu Hỏa, cười nói.

"Hừ, muội không quen nhìn người của Thần điện, vừa nhìn lập tức chán ghét, một đám Thần côn !" Tiểu Hỏa hừ hừ nói.

Có lẽ nguyên nhân vì là bản mạng khế ước, nên cảm giác của Tiểu Hỏa về Thần điện thực giống Độc Cô Thiên Diệp, hoặc là nói, cảm giác của Độc Cô Thiên Diệp cũng là cảm giác của nàng. Nhưng cuối cùng vì sao mình chán ghét Thần điện như vậy ? Cuối cùng có cái gì trong đoạn ký ức bị lãng quên ?

Xác định mình thật sự nghĩ không ra, nàng cũng không lại rối rắm nữa, ngồi xếp bằng trên giường bắt đầu tu luyện. Nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp không để ý tới mình, Tiểu Hỏa đành phải nói chuyện phiếm với Tiểu Cửu, một bên giúp đỡ nàng chú ý tình huống bên ngoài, vừa nghĩ một kế hoạch chỉnh người.

Giữa trưa, người của Thần điện lại đây thông tri đến lầu một ăn cơm trưa, Độc Cô Thiên Diệp mới rời khỏi trạng thái tu luyện.

Nàng phát hiện cấp bậc huyễn lực của nàng càng tăng, Đản Đản khôi phục càng tốt, tốc độ hấp thu huyễn lực của nó càng nhanh, bây giờ cách lần thăng cấp trước mới hơn 2 tháng, nàng đã ẩn ẩn cảm thấy mình sắp chạm đến bình chướng huyễn tông cấp 8. Tốc độ tu luyện này, cho dù là thiên tài, cũng theo không kịp đúng không ?!

"Hừ, ngươi đắc ý cái gì ? Bây giờ ngươi chỉ là huyễn tông nho nhỏ mà thôi, so với các cấp bậc sau này, huyễn lực để thăng cấp giống như dòng suối nhỏ so với biển rộng vậy." Ngay lúc nàng âm thầm cao hứng, thanh âm của Đản Đản đột nhiên vang lên, đả kích tâm tình tốt chưa đến 1 phút của nàng.

 

Loading...