Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tiểu Lão Bản Của Cửa Hàng Thú Cưng - Chương 3.2

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-09 11:12:40
Lượt xem: 664

" Thẩm Tình, nữ, 25 tuổi, nghề nghiệp chính là tác giả internet. T//ử vo//ng vào khoảng từ 11 giờ đến 12 giờ đêm ngày 21 tháng 8. Tay trái của người c h ế t có một vết cắt sâu 2.3 cm, pháp y xác định vết thương này do người khác gây ra, từ trong ra ngoài. Hiện trường tìm thấy hung khí là một con d.a.o gọt hoa quả dài 15 cm. Tuy nhiên, nguyên nhân chính của cái c h ế t là do ngạt thở. Có thể phỏng đoán hung thủ đã làm n//ạn nh//ân ngạt thở và sau đó ngụy tạo hiện trường thành một vụ tự sát..."

 

Trong phòng hội nghị của đội điều tra hình sự, Lâm Lang đứng trước màn hình lớn, trình bày tình huống cơ bản của vụ án. Khi anh  tanói xong, một người khác bắt đầu phân tích: ‘‘Hung thủ rất cẩn thận, hiện trường không để lại dấu vân tay, dấu chân, và khóa cửa không có dấu hiệu bị cạy. Có thể là người quen gây án?”

 

“Chắc chắn là người quen gây án” Giản Diệc Thừa bình tĩnh nói.

 

Giang Liên Thành nhìn về phía anh: ‘‘Nói xem, cậu có ý kiến gì?”

 

“Hung thủ lấy đi điện thoại di động và ví tiền của n//ạn nh//ân, nhưng lại để lại laptop và máy tính bảng. Dựa vào thông tin trên Weibo của n//ạn nh//ân, cô ấy dùng một chiếc điện thoại Xiaomi 5, không phải vật phẩm đắt tiền so với laptop Samsung và máy tính bảng Apple. Vậy nên, ý đồ của hung thủ không phải là vì tiền, mà vì trong điện thoại có thể chứa thông tin có thể làm lộ danh tính của hắn.”

 

Giản Diệc Thừa tiếp tục phân tích nhanh chóng, mặt mày nghiêm túc, ánh mắt sắc bén, mang theo một khí thế khiến người khác phải tin tưởng.

 

“Còn một khả năng khác là hung thủ lấy điện thoại và ví tiền để chuyển tiền từ tài khoản ngân hàng của n//ạn nh//ân. Hắn không biết mật khẩu, nên cần điện thoại để xác thực. Mọi người có để ý rằng n//ạn nh//ân mới bán bản quyền một quyển phim nửa năm trước, Tấn Giang thông báo giá trị lên đến hàng trăm triệu, cho thấy tình hình tài chính của n//ạn nh//ân không tệ. Từ hiện trường, có thể thấy hung thủ biết rõ về tình hình tài chính của n//ạn nh//ân, điều này khó có thể là người ngoài.”

 

Giang Liên Thành gật đầu: ‘‘Đúng, người ngoài sẽ không nghĩ rằng một cô gái sống một mình lại có nhiều tiền như vậy. Người quen thấy tiền mà nổi lòng tham là khả năng cao nhất. Tiểu Vương, cậu đi kiểm tra tài khoản ngân hàng của n//ạn nh//ân, xem dòng tiền ra sao, hung thủ chắc chắn sẽ chuyển tiền.”

“Ngoài ra, n//ạn nh//ân sống khép kín, phạm vi giao tiếp rất nhỏ. Hãy thăm dò hàng xóm, chắc sẽ có manh mối.”

 

Giang Liên Thành gõ nhẹ ngón trỏ lên bàn: ‘‘Camera giám sát của tiểu khu thì sao?”

 

“Hinh Uyển là khu cũ, hầu hết các camera đều hỏng. Từ cổng tiểu khu đến căn hộ n//ạn nh//ân, không có gì ghi lại” Lâm Lang trả lời.

 

“Mở rộng phạm vi, kiểm tra camera trên đường Ngô Đồng.”

 

“Rõ, Giang Đội, tôi sẽ làm ngay.”

 

“Còn việc liên quan đến người thân n//ạn nh//ân, Tiểu Lý phụ trách.”

 

“OK, Giang Đội.”

 

“À, còn con ch.ó báo án thì sao? Đã tìm thấy chưa? Kiểm tra xem nó có liên quan gì đến n//ạn nh//ân. Thời buổi này, chó cũng biết báo án, thật hiếm lạ...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tieu-lao-ban-cua-cua-hang-thu-cung/chuong-3-2.html.]

 

Nhiệm vụ được phân công, Giang Liên Thành uống một ngụm nước, nhìn thấy Giản Diệc Thừa có vẻ đang suy nghĩ gì đó, liền hỏi: ‘‘Sao vậy? Cậu còn có băn khoăn gì?”

 

Giản Diệc Thừa lắc đầu, thu dọn tài liệu trên bàn, nói: ‘‘Tôi đi hỗ trợ nhóm kiểm tra camera.”

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

 

*

 

Sơ Ngữ nhìn hai cảnh sát trước mặt, tim đập chậm nửa nhịp, tưởng rằng chuyện cô nhờ Nhị Lang Thần đi báo án đã bị phát hiện.

 

“Sơ tiểu thư không cần khẩn trương, chúng tôi chỉ muốn hỏi một số tình huống. Cô có nhận ra người này không?” Một cảnh sát lấy ra một tấm ảnh đưa cho cô xem.

 

"Thẩm Tình?" Sơ Ngữ kinh ngạc nói.

 

"Cô biết à?"

 

Sơ Ngữ gật đầu. Người trong ảnh rõ ràng là Thẩm Tình, người từng đến tiệm của cô. Sơ Ngữ rất ấn tượng với Thẩm Tình vì hai lý do: thứ nhất, Thẩm Tình là khách hàng đầu tiên của cô; thứ hai, Thẩm Tình rất nội tâm, dường như không thường giao tiếp với người khác. Khi nói chuyện với cô, Thẩm Tình luôn ngượng ngùng, mặt đỏ. Sơ Ngữ vẫn nhớ rõ dáng vẻ cẩn thận ôm mèo, đứng ở cửa tiệm của Thẩm Tình.

 

"Sơ tiểu thư có thể nói một chút về việc các ngươi nhận thức như thế nào không?"

 

"A? Được." Sơ Ngữ có chút hoảng hốt, trong lòng dự cảm không tốt. Liệu có thể nào người b ị h ạ i ở tiểu khu Hinh Uyển chính là Thẩm Tình?

 

"Tôi và cô ấy cũng không quen biết lắm, cô ấy là khách hàng đầu tiên của tôi , vì vậy có chút ấn tượng..." Sơ Ngữ đơn giản kể lại tình huống ngày đó, cuối cùng còn đáp ứng yêu cầu của cảnh sát, đưa ghi chép bệnh án của Tiểu Quai cho họ xem.

 

Một cảnh sát lật giở ghi chép, bỗng nhiên chỉ vào một dòng hỏi "Thẩm Tình nói cô ấy đang yêu đương?"

 

Sơ Ngữ gật đầu: "Đúng vậy, tôi hỏi cô ấy có phải đang yêu không, cô gật đầu."

 

Phát hiện được manh mối quan trọng, hai cảnh sát liền đứng dậy cáo từ, chuẩn bị quay về báo cáo.

 

Cùng lúc đó, tại sở cảnh sát, Lâm Lang giữ chặt cánh tay Giản Diệc Thừa, nghiêm túc nói: "Giản Diệc Thừa, cậu bị nghi ngờ liên quan đến vụ án mưu sát, xin theo chúng tôi đi một chuyến!"

Loading...