TIẾT VẬN - 16.2 + 17

Cập nhật lúc: 2024-07-05 05:26:43
Lượt xem: 4,686

Ta mới biết nguyên do.

Hôm đó Tiết gia gả nữ nhi, Vệ Hầu tự mình ngàn dặm đến đón, vốn dĩ cũng là một chuyện tốt, ai ngờ, nữ tử Tiết gia - Tiết Vân, bị thuyền dọa ngất, khuôn mặt dưới khăn đỏ tái nhợt, làm mất mặt trước công chúng.

Vệ Hầu tức giận, lập tức từ hôn.

Hắn nói bên bờ sông Đan: "Nữ tử nhát gan như vậy, không xứng làm vương hầu phu nhân."

Nhưng Vệ Hầu không rời đi, hắn một lần nữa đến Tiết phủ, nhưng là để cầu hôn một nữ tử khác của Tiết gia - Tiết Thập Thất Nương, Tiết Vận.

Tiết thị Kim Lăng và gia đình ta từ lâu không liên lạc, nhưng trên gia phả vẫn có ghi tên ta. Trong thời gian ta ở Vụ Châu, Tiết gia luôn bận rộn tìm ta.

Mọi người đều nghĩ ta trở về là để gả cho Vệ Hầu, ngưỡng mộ vận may của ta, rồi bận rộn gửi thiệp mời yến tiệc, muốn lấy lòng ta.

Không ai ngờ.

Ta trở về là để tham gia tuyển chọn nữ quan.

Người nhận được văn thư không nhiều, những người đến đều là tiểu thư danh gia vọng tộc ở Ngô Việt, đều nổi tiếng là tài nữ.

Ngày tuyển chọn, Tiết Vân cũng có mặt.

Nhưng sắc mặt nàng không tốt, dáng vẻ gầy gò. Những tiểu thư khác đi qua nàng, đều cười khinh miệt.

Tiết Vân bị Tạ Lâm nhận xét "ngu ngốc", lại bị Vệ Hầu từ hôn vì "nhát gan", nàng vẫn có thể đến chọn nữ quan, không vì lý do gì khác.

Vì nàng là con gái được yêu chiều nhất của Tiết gia, chỉ vậy thôi.

Nàng bị người ta vấp chân, ngã xuống đất, trâm châu trên đầu lăn đến chân ta.

Là chiếc trâm rất đẹp.

Ta nhặt lên, trả lại cho nàng. Tiết Vân ngẩng đầu, lần đầu tiên gọi tên ta, mắt ngấn lệ, căm hận: "Tiết Vận, ta chỉ không muốn gả cho Vệ Hầu, ta có gì sai? Ngươi đến Kim Lăng, vốn để tìm một mối hôn sự tốt, hai bên đều có lợi, gả  thay có gì không đúng!"

Tiết Vận và Tiết Vân, thật sự là những cái tên rất giống nhau.

Đến giờ, nàng vẫn nghĩ rằng, nàng đang giúp ta.

Ta im lặng một lúc:

"Trước khi đến Kim Lăng, ta hỏi mẹ, thế nào là một mối nhân duyên trời ban? Bà nói ta nhìn thấy sẽ biết. Ban đầu, ta cũng tin lời Tiết gia các ngươi, rằng Vệ Hầu là thiếu niên anh tuấn, nhất định là một lang quân tốt, trên đường gả thay cho hắn ta rất mong đợi. Khi đó, ta cũng như bây giờ, nghĩ rằng chỉ cần nỗ lực sẽ hạnh phúc, Vệ Hầu không thích ta, Vệ Đô khinh thường việc ta gả thay, mọi người nghĩ rằng xuất thân của ta không xứng với Vệ Hầu, tất cả đều không quan trọng, ta sẽ làm mọi việc tốt nhất. Nhưng ngươi biết khi ta chết, ta bao nhiêu tuổi không? Chỉ mới hai mươi sáu."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tiet-van/16-2-17.html.]

Lời này nói ra mơ hồ.

Tiết Vân mở to mắt, không hiểu gì nhìn ta, nàng sẽ không hiểu lời ta nói.

Ta đã đứng dậy, cuộc tuyển chọn nữ quan đã sắp bắt đầu. Tiết Vân ra sao, kiếp trước thế nào, ta không còn muốn liên quan nữa.

Ta bước đi vài bước, nhưng nghe thấy tiếng nói phía sau.

Tiết Vân nói: "Xin lỗi."

17

Nữ tử tham gia ứng thí, được đích thân Huyện chủ Nam Dương cao quý đánh giá.

Khi viết xong sách luận, đã qua giờ trưa, ánh nắng nhẹ nhàng chiếu xuống, ta đặt bút lên giá bút. Huyện chủ vừa hay đi qua bàn ta, dừng lại một lát, nhưng không phải để xem bài thi của ta.

Ta biết bà đang nhìn gì.

Phàm là con gái nhà quyền quý, đầu ngón tay có vết chai mỏng, là do luyện đàn mà có; nhưng tay ta, vết chai dày đặc, là do thường xuyên xuống đồng mà có. Ta không xấu hổ, để Huyện chủ tự do quan sát.

Các bài sách luận lần lượt được thu lại, các nữ tử xung quanh cũng lần lượt được gọi vào để vấn đáp.

Đến cuối cùng, trong phòng thi rộng lớn, chỉ còn lại một mình ta ngồi trước bàn.

Ngoài cửa sổ trời đã gần hoàng hôn.

Ta là người cuối cùng được vấn đáp.

Huyện chủ Nam Dương không phải do ơn cha che chở mà có tước vị, mà là một nữ tử thực sự có thành tích. Bà đích thân trao cho ta một bộ quan phục màu đỏ và xanh, trên đó có thẻ bài của nữ quan.

Ta ngẩng đầu, còn chưa kịp nói gì.

Bà mỉm cười nói: "Ngươi biết tại sao ta chọn ngươi không?"

Huyện chủ nói: "Trên đường đến Kim Lăng, ta nghe nói về trận lũ lụt ở Vụ Châu, định đến giúp đỡ. Đến nơi, thấy mọi thứ đã ngăn nắp đâu vào đấy. Ta đi qua lều cháo cứu trợ, thấy ngươi dựa vào cột nhà mệt mỏi ngủ thiếp đi, mọi người xung quanh đều gọi ngươi là A Vận cô nương. Khi đó ta đã nghĩ, không biết tên thật của ngươi là gì. Cho đến hôm nay, có một bài sách luận tuyệt vời, nội dung không thua kém bất kỳ nam tử nào trên đời, trên bài có tên, Tiết Vận. Đó là một cái tên rất đẹp."

Thẻ bài đặt trong lòng bàn tay có vết chai dày của ta.

Trong mắt Huyện chủ, chỉ có sự khích lệ và kỳ vọng dành cho hậu bối.

Bà nói: "Khí chất phi phàm, ôn nhu thiện lương, đã lâu rồi ta không gặp người như ngươi. A Vận, hy vọng ngươi có thể làm tốt vị trí nữ quan."

Bình luận

11 bình luận

  • Huhu hay quá luôn á, mê văn phong nhẹ nhàng tình cảm như z quá trời 🥹🫶

    Liz Nhi 3 ngày trước · Trả lời

    • Thêm cái ngoại truyện 3 kiếp của Tạ Lâm nữa thì thiệt ngọt

      Luna 5 ngày trước · Trả lời

      • Các bác thích motip như bộ này, có thể ghé đọc bộ "Dẫn Ninh" nhà Xoăn nhé ạ ^^

        Xoăn dịch truyện 1 tuần trước · Trả lời

        • Đau lòng nhất là bỏ lỡ, bỏ lỡ rồi khó quay lại được. Đúng người sai thời điểm. Khi gặp lại, 2 bóng người ở 2 nơi ranh giới, vừa gần lại vừa xa. Lúc này ai trong cả 2 cũng mang đầy vết xước, tổn thương trái tim. Nảy sinh tình cảm nhưng còn e ngại tổn thương lần nữa. Phải dũng cảm, mạnh mẽ bao nhiêu mới có thể chấp nhận rủi ro để tin vào con tim lần nữa, lỡ có thất bại thì sẽ đau đến đâu? Không thử làm sao biết được. Tin rằng nếu em dịu dàng với thế giới này, thế giới này sẽ có người dịu dàng với em.

          Yumire Shikatomi 1 tuần trước · Trả lời

          • Bộ này rất hay, văn phong nhẹ nhàng. Chỉ tiếc là ngắn quá đọc hong có đã

            Lponlal 1 tuần trước · Trả lời

            • ỏooo lâu lâu mới gặp quả TS mà não tra tra ko bị rớt dây xích, nu9 thực sự là 1 hảo cô nương, tra nam8 tuy cũng dc TS nhưng lại ko có vô cớ đi gây phiền hà cho nu9, 1 lòng muốn bù đắp tội lỗi kiếp trc, cho đến khi nu9 nói thẳng ra thì mới thật sự tạm hết hy vọng, trong số những tra tra thì khứa này có thể coi như chưa tra đến nhân thần cộng phẫn, chỉ là lập trường khác nhau, quá hiếu chiến, mặc dù biết là nu9 tốt nhưng lại ko trân trọng,chưa 1 lần nào ra tay giúp đỡ...nói chung bỏ lỡ chính là bỏ lỡ, xứng đáng hộc siro nam9 thì từ kip trc đã luôn muốn che chở jup đỡ nu9 rồi, biết rõ hoàn cảnh mà nu9 gặp phải, luôn muốn mang nàng đi, chỉ cần nàng nói 1 câu thôi, nhưng tiếc rằng khi đó đã quá muộn, nàng ko thể vì bản thân mà bỏ lại người thân cùng người dân ở đó,khi nàng chết nàng mới 26t.. truyện hay, thank chủ nhà đã uppp

              ebe 1 tuần trước · Trả lời

              • Nam8 vẫn nên trải nghiệm uống thạch tín rồi bị chôn sống

                Phuongvu 1 tuần trước · Trả lời

              • thấy quả bị ọc siro kia thì chắc cũng chưa chắc sẽ sống thọ, còn thạch tín thì tgia ko chịu cho hắn uống chúng ta cũng đâu thể lzj :v bà mà xuyên vào dc thì nhớ cho tui gửi chục ký cho hắn nhé

                ebe 1 tuần trước · Trả lời

            • Zị là cả 3 cùng trọng sinh 😂

              Linie 1 tuần trước · Trả lời

            • Các bác ghé ới Xoăn tiếng nhé ^^ Chúc các bác ngày vui ạ ^^

              Xoăn dịch truyện 1 tuần trước · Trả lời

              Loading...