Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tiếng Lòng Của Quý Phi - Chapter 28-31

Cập nhật lúc: 2024-08-13 10:41:53
Lượt xem: 188

28

Cẩu hoàng đế tham gia vào nhóm ngồi xổm nướng khoai lang.

Tuy nhiên, toàn bộ số khoai lang nướng hắn lột vỏ đều đi vào bụng ta.

Liễu chiêu nghi nhìn củ khoai lang nướng trong tay ta một cách khao khát, quay người hỏi cẩu hoàng đế: "Có thể bóc giúp ta một củ được không? Tốt xấu gì ta cũng là chiêu nghi, bệ hạ không thể bên nặng bên nhẹ được."

Cẩu hoàng đế liếc nhìn nàng một cái: “Ý kiến cái gì, tự bóc hoặc bảo Thôi Sơn bóc cho.”

Liễu chiêu nghi tức giận đem hết khoai lang nướng đi.

Ta ăn no, bắt đầu tò mò: "Này rốt cuộc chuyện là như thế nào vậy?"

[Nếu không nói cho ta biết, ta sẽ ngẹn c.h.ế.t mất.]

Liễu chiêu nghi chỉ vào cẩu hoàng đế: “Hỏi hắn đi.”

Cẩu hoàng đế chậm rãi lau tay: “Chuyện dài lắm.”

"Vậy ngươi nói ngắn lại đi."

[Có thể tóm gọn trong mười từ được không? 】

Sau khi nghe xong ta không hiểu lắm nhưng ta thấy sốc.

Ngoại trừ ta, tất cả những người trong hậu cung của cẩu hoàng đế đều là người hầu.

Từ hoàng hậu cho đến chiêu nghi, mỹ nhân đều được hắn thương lượng trước địa vị và giá cả, giữ họ trong cung, cho họ ăn uống tử tế, sau đó mới có thể tận dụng được thế lực gia tộc đứng sau họ.

Cẩu nhất vẫn là cẩu hoàng đế.

29

Liễu chiêu nghi nói rằng họ đơn giản là bị thu hút bởi cuộc sống giản dị, khiêm tốn tự nhiên trong cung.

Còn việc nói chuyện yêu đương với cẩu hoàng đế, có ta là đủ rồi.

Cẩu hoàng đế còn hứa với họ rằng nếu tìm được người mình thích, họ có thể giả c.h.ế.t và rời khỏi cung điện bất cứ lúc nào.

Hắn đã mua cho Liễu chiêu nghi và Thôi Sơn một ngôi nhà lớn ở Giang Nam sức chứa hơn mười người, đồng thời đưa cho họ một trăm nghìn lượng vàng làm của hồi môn.

Ta nhanh tay rút chi phiếu mà Liễu chiêu nghi để trong túi ra và nói: “Hối hận rồi, không cho nữa.”

[Khi nào điều tốt như vậy mới xảy đến với ta?]

Cẩu hoàng đế ôm lấy eo ta nói: "Nghĩ cũng hay đấy, trẫm khuyên nàng đừng nghĩ nữa.”

Vài ngày sau, Liễu chiêu nghi quả thực đột ngột qua đời.

Liễu chiêu nghi và ta mặc đồ thái giám miễn cưỡng chào tạm biệt ở cổng cung, trong lòng thầm nghĩ:

[Cẩu hoàng đế làm việc hiệu suất thật nha.]

[Liễu Xuân Hà đi rồi, ai sẽ nướng khoai cho ta ăn. Huhu.]

30

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tieng-long-cua-quy-phi/chapter-28-31.html.]

Sau khi Liễu chiêu nghi trốn thoát, Lý mỹ nhân và Vương mỹ nhân cũng lần lượt qua đời.

Lý mỹ nhân nói nàng đã tìm được người ấn định một đời.

Vương mỹ nhân kể rằng một tửu lâu ở Nhạc Thành đã mời nàng làm trù nương.

Kho bạc riêng của Cẩu hoàng đế lại trống rỗng.

Mỗi ngày hắn đều ôm ta và than thở: “Trẫm không có tiền, trẫm thực sự không có tiền”.

Sau đó những quy định mới về hậu cung nhanh chóng được đưa ra:

Các phi tần trước khi rời cung phải báo trước sáu tháng, các cấp tần trở xuống phải báo trước ba tháng.

Ta bối rối: "Tại sao không có Hoàng hậu?"

Cẩu hoàng đế nghiêm nghị nói: "Hoàng hậu chỉ có thể rời khỏi cung sau khi mọi người đã rời khỏi cung. Bằng không, ai sẽ quản lý hậu cung? Ái phi sao? Trẫm không đành lòng để ái phi khổ mệt."

Ta kiên quyết đồng ý: “Bệ hạ nói đúng, hãy để Hoàng hậu làm việc đó”.

[Việc chuyên môn nên để cho người có chuyên môn lo!]

[Quý phi đều là phế vật.]

Vũ Khúc Đoạn Trường

31

Sau khi mùa xuân bắt đầu, sứ giả của Phiên quốc mang theo quýt đến.

Thời điểm có vẻ hơi sớm.

Ta nhớ rõ ràng ở kiếp trước, ta đã bị g.i.ế.c bởi một con cua và một quả quýt vào năm thứ năm sau khi cẩu hoàng đế lên ngôi.

Lần này còn quá sớm.

Phải chăng ông trời đang ám chỉ rằng ta sẽ c.h.ế.t lần nữa…

Mặc kệ đi, tránh xa quýt là được.

Phiên quốc chư hầu đến đây để xin tị nạn. Quốc quân của họ muốn nhận cẩu hoàng đế là đại ca.

Để thể hiện sức mạnh của mình trước mặt tiểu đệ, cẩu hoàng đế đã mời mười hai đầu bếp từ khắp nơi đến nấu ăn trong cung điện.

Một bữa tiệc được tổ chức để vinh danh sứ giả chư hầu chưa từng ăn món gì ngon.

Hoàng hậu hỏi ta tại sao ta chỉ mời mười hai người. Nàng ấy muốn ăn món ăn miền Bắc và không có một đầu bếp miền Bắc nào cả.

Ta suy nghĩ một lúc: “Có lẽ ẩm thực miền Bắc không cầu kỳ bằng ẩm thực Giang Nam”.

[Còn có thể vì cái gì chứ, vì nghèo đó.]

[Khoảng cách giữa Bắc địa và thủ đô rất xa nên thuê đầu bếp đến đây rất tốn kém.]

[Mấy ngày trước, Dung phi đã giáng một đòn nặng nề vào Cẩu hoàng đế khi nàng ấy rời khỏi cung điện.]

[Kho bạc riêng của cẩu hoàng đế gần như trống rỗng rồi.]

Hoàng hậu trầm mặc không nói nên lời.

Loading...