Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiếng lòng của hoàng thượng thật lố lăng - PN4

Cập nhật lúc: 2024-09-07 17:24:52
Lượt xem: 1,036

Dung Cẩm nhìn về phía tiểu Phó Dư đang khóc sướt mướt, nước mũi chảy đầy mặt, nhíu mày nhỏ: "Không được khóc nữa! Cha ta nói, nam tử hán đại trượng phu, đổ m.á.u không đổ lệ!"

Ai ngờ lời vừa dứt, tiểu Phó Dư lại khóc dữ dội hơn, nức nở không ngừng: "Hu hu hu... nhưng mà ta... ta đau quá!"

Dung Cẩm: ...

Cô bé băn khoăn nhìn Phó Dư ba giây, cuối cùng đau lòng lấy ra miếng bánh quế hoa mà cha tặng: "Cho ngươi ăn, ngọt lắm, còn khóc ta đánh ngươi."

Tiểu Phó Dư bị nhét đầy miệng bánh, bắt đầu ăn ngấu nghiến.

Dung Cẩm nhận ra khi Phó Dư lau sạch nước mắt và bụi bẩn, trông cậu bé cũng khá đẹp, liền hỏi: "Ngươi tên gì? Sao bọn họ lại bắt nạt ngươi? Cha mẹ ngươi đâu?"

"Phó... Phó Dư, ta tên Phó Dư. Cha ta là hoàng thượng, còn mẹ ta đã mất... Không ai quan tâm đến ta. Bọn họ nói ta là hoàng tử không được sủng ái nên bắt nạt ta."

Dung Cẩm nhìn cậu đầy thương cảm, thở dài: "Mẹ ta cũng mất rồi, nhưng cha rất thương ta. Nếu không ai chăm sóc ngươi, ngươi về phủ tướng quân làm đồng dưỡng phu với ta nhé."

Tiểu Phó Dư ngơ ngác chớp mắt: "Đồng dưỡng phu là gì?"

Dung Cẩm nghĩ một lát: "Chắc là bạn chơi."

"Vậy... có cơm ăn không?"

"Có."

Tiểu Phó Dư gật đầu ngay lập tức: "Vậy ta đồng ý!"

Nhưng trước khi Dung Cẩm kịp dắt Phó Dư về phủ, cha của cô bé và hoàng đế đã tìm đến.

Hoàng đế bế cô bé lên, mỉm cười cưng nựng mũi cô: "Tiểu nha đầu thật làm trẫm và cha ngươi tìm khắp nơi, trông xinh đẹp thế này, có muốn làm thái tử phi của trẫm không?"

Dung Cẩm lập tức lắc đầu: "Hoàng đế bá bá, con không muốn làm thái tử phi! Con muốn Phó Dư!"

Hoàng đế ngẩn ra: "Phó Dư là ai?"

Dung Cẩm khinh thường nhìn ông: "Hoàng đế bá bá, ngay cả con trai mình mà cũng không nhận ra à!"

Mặt của đại tướng quân cứng đờ, vội vàng ôm "tiểu tổ tông" về.

Còn hoàng đế khi nhìn thấy cậu bé bẩn thỉu, im lặng đứng bên cạnh, lại ngẩn người ra.

...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tieng-long-cua-hoang-thuong-that-lo-lang/pn4.html.]

Dung Cẩm cuối cùng cũng không thể đưa Phó Dư về phủ.

Nhưng chính nhờ câu nói của cô bé mà hoàng đế bất ngờ chú ý đến đứa con trai mà ông thậm chí không biết tới.

Sau đó, nhiều năm trôi qua.

Phó Dư chưa bao giờ quên được khi mình bị bắt nạt, cô bé nhỏ xíu với hai búi tóc đẹp đẽ đã cầm roi cứu hắn thoát khỏi hiểm nguy.

Khi tranh đoạt hoàng vị bị người khác ám toán, tính mạng ngàn cân treo sợi tóc, hắn trốn vào phủ tướng quân, cô gái mười bảy tuổi đã thức trắng đêm để canh giữ cho hắn.

Khi huynh đệ tàn sát lẫn nhau, hắn chìm trong bùn lầy, toàn thân đầy máu, cũng là Dung Cẩm đến bên hắn và nói: "Phó Dư, đứng lên."

 

Phiên ngoại 4: Dung Tuyết

Ta tên là A Tuyết.

Năm ta bốn tuổi, mẹ ta dẫn ta tái giá vào phủ tướng quân.

Từ đó, ta có một họ, gọi là Dung Tuyết. Cũng có thêm một tỷ tỷ—Dung Cẩm.

Tỷ tỷ là đích tiểu thư của phủ tướng quân, ta chưa bao giờ gặp ai xinh đẹp và mạnh mẽ như tỷ.

Mọi người trong phủ đều yêu quý tỷ ấy, ta cũng vậy.

Nhưng ta không dám đến gần tỷ, chỉ dám lén lút ngắm nhìn từ xa.

Cho đến một ngày, tỷ phát hiện ra ta và kéo ta ra khỏi chỗ trốn.

Tỷ đoán được thân phận của ta: "Ngươi là... muội muội mà dì Thụy đưa vào phủ đúng không?"

Ta ngượng ngùng gật đầu.

Tỷ nhíu mày hỏi ta: "Sao ngươi không đi học? Cha không bảo người đưa ngươi đến học đường sao?"

Ta mờ mịt lắc đầu.

Anan

Tỷ im lặng nhìn ta một lúc, rồi thở dài: "Sao lại ăn mặc rách rưới thế này, người thêu trong phủ không may y phục cho ngươi sao?"

"...."

"Thôi được rồi, ta sẽ dẫn ngươi ra ngoài mua."

Loading...