Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiếng lòng của hoàng thượng thật lố lăng - C1

Cập nhật lúc: 2024-09-07 17:19:23
Lượt xem: 677

1.

Tiệc cung yến, sau khi nhấp vài chén rượu, ta có chút nhàm chán nhìn Tả thừa tướng và Lại bộ Thượng thư dưới đài đang tâng bốc nhau.

Bỗng nhiên, một giọng nói vang lên bên tai: "Lũ ngu xuẩn, sừng mọc trên đầu rồi mà còn xưng huynh gọi đệ với hắn!"

Ta ngẩn người, ai đang nói vậy?

Bên cạnh ta ngoài cung nữ hầu rượu, chỉ có Hoàng đế Phó Dư ngồi đó.

Ta theo bản năng quay đầu nhìn hắn.

"Hoàng hậu làm sao vậy?" Phó Dư thần sắc lãnh đạm, hơi nhướng mày cũng toát lên vẻ cao quý bẩm sinh.

Có lẽ ta nghe nhầm.

Ta khẽ lắc đầu, đang định lên tiếng, nhưng giọng nói vừa rồi lại đột ngột vang lên: "Hoàng hậu đột nhiên nhìn trẫm làm gì?"

"Chẳng lẽ là phát hiện hôm nay trẫm đặc biệt tuấn tú bức người?"

"Phiền c.h.ế.t đi được, cái tiệc cung yến c.h.ế.t tiệt này sao còn chưa kết thúc? Muốn nhanh chóng về cùng Hoàng hậu thân mật."

Quả nhiên là hắn.

Ánh mắt ta lóe lên vẻ kinh ngạc.

"Hoàng hậu không khỏe?"

Phó Dư hơi nhíu mày, giọng nói vô thức mang theo chút quan tâm.

Ta mấp máy môi: "Không sao, chỉ là hơi say."

Dù không hiểu vì sao đột nhiên có thể nghe được tiếng lòng của Phó Dư, nhưng ta quyết định vẫn tạm thời không nói ra.

Phó Dư mặt không cảm xúc gật đầu, không nói thêm gì nữa.

Nhưng ta lại biết, hắn không hề yên lặng như vẻ bề ngoài——

Anan

"Ngự sử hôm nay cáo bệnh không đến, nghe nói là hôm qua lén đi lầu xanh bị vợ bắt được, bị đánh đến không xuống giường được. Chậc! Thật đáng thương, cưới phải một con hổ cái!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tieng-long-cua-hoang-thuong-that-lo-lang/c1.html.]

"Vẫn là Cẩm Nhi của trẫm ôn nhu hiền thục, vừa ngoan vừa mềm, đặc biệt là vòng eo nhỏ nhắn đó..."

Ta nghẹn thở, bị rượu sặc đến ho sù sụ: "Khụ khụ..."

"Hoàng hậu cẩn thận."

Phó Dư nhẹ nhàng vỗ lưng ta, ân cần dặn dò.

Ta nhìn hắn với ánh mắt phức tạp, gật đầu: "Đa tạ Hoàng thượng."

"Hoàng hậu sao lại nhìn trẫm bằng ánh mắt đó?"

"Hoàng hậu hôm nay kỳ lạ... Chẳng lẽ là phát hiện ra mỹ nhân mà thuộc hạ tiến cống?"

Động tác lau môi của ta khẽ dừng lại.

Ta và Phó Dư từ nhỏ đã là thanh mai trúc mã, từ khi hắn đăng cơ phong ta làm hậu, bất kể quan viên khuyên can thế nào cũng không nạp thêm phi tần.

Hắn nhịn lâu như vậy, bây giờ muốn nạp cũng là chuyện bình thường, dù sao Hoàng đế nào chẳng tam cung lục viện.

Nhưng rất nhanh, ta phát hiện mình đã sai——

"Phiền c.h.ế.t đi được, cũng không biết mấy tên quan viên đó ngày nào cũng nhìn chằm chằm muốn trẫm nạp phi làm gì! Lo bò trắng răng, trẫm đâu phải ngựa giống!"

"Ngày nào cũng thức khuya dậy sớm, còn phải phê duyệt tấu chương vớ vẩn mà Đề đốc gửi tới, hỏi trẫm có ăn xoài không, trẫm không ăn xoài, trẫm bị dị ứng xoài!"

"Ôi, thận của trẫm chẳng lẽ không phải thận sao? Làm sao mà hầu hạ nổi nhiều nữ nhân như vậy? Bây giờ không bảo dưỡng cho tốt, sau này Hoàng hậu chê trẫm thì làm sao?"

"Chuyện tặng mỹ nhân này có nên nói với Hoàng hậu không nhỉ? Khổ thật đó, hơi muốn nhìn Cẩm Nhi ghen, nhưng lại sợ nàng ấy giận, lỡ không cho trẫm vào phòng thì làm sao?"

Ta đỏ mặt, sợ ở lại thêm sẽ mất bình tĩnh: "Hoàng thượng, thần thiếp hơi mệt, muốn về trước."

Phó Dư nhướng mày: "Hoàng hậu mệt rồi? Vậy trẫm cùng nàng về."

"Cuối cùng cũng có thể kết thúc cái tiệc cung yến c.h.ế.t tiệt này để về ôm ấp hôn hít Hoàng hậu rồi, hôm nay trẫm cố ý mặc trung y thêu hình rồng nhỏ, lát nữa cởi ra Hoàng hậu nhất định sẽ rất thích!"

Ta: "..."

Ngài đừng quá lố lăng như vậy! 

Loading...