Chạm để tắt
Chạm để tắt

THUỐC HẾT HẠN - 07

Cập nhật lúc: 2024-08-01 16:06:57
Lượt xem: 231

07.

Mấy ngày nay mẹ tôi rảnh rỗi bèn chạy đến nhà thằng già độc thân ở đầu thôn.

Tất nhiên tôi biết bà ta muốn bán tôi với cái giá tốt hơn.

Nhưng người trong thôn không ai nghĩ như vậy.

Một quả phụ suốt ngày chạy đến nhà lão già độc thân, lần nào ra cũng thấy đang cười hì hì nom vui lắm, người sáng suốt vừa nhìn liền biết hai người này có gì mờ ám.

Còn có người hỏi tôi khi nào hai người này đến với nhau.

Tôi chỉ vào hai con lợn con nhốt trong chuồng, bảo, mấy thứ này do chính mẹ tôi chuẩn bị.

Những người đó nhướng mày, liền hiểu ngay ý tôi.

Còn trêu ghẹo tôi là đã lên thành phố lớn rồi mà còn cố ý về vui với mẹ, có hiếu lắm.

Có hiếu à… Tôi cười.

Đây là lần đầu tiên cả hai đời, tôi nghe thấy có người đánh giá tôi như vậy.

Mười năm không về nhà cũ, bây giờ ở thấy hơi không quen.

Nhất là lúc lợn kêu, luôn làm tôi nhớ lại những tháng ngày sống trong chuồng lợn đời trước.

Ngày nào cũng bị c.ứt lợn thối hoắc làm cho tỉnh cả ngủ, ăn cơm cũng phải tranh với lũ lợn, không nghe lời sẽ bị đánh.

Đủ loại chuyện, tuy rằng đều đã qua, nhưng nỗi tức giận trong lòng vẫn luôn hừng hực.

Nhất là kẻ hại tôi cứ suốt ngày lượn lờ trước mặt càng khiến tôi không kìm nổi..

Nhưng khi thấy bà ta cười tươi mắt sáng quắc nhìn tôi, tôi biết thời cơ đến rồi.

“Con kia.”

Trời tờ mờ sáng, bà ta đã gọi tôi đi.

Tôi thấy bà ta dậy từ rất sớm, đã trang điểm xong xuôi.

Chả biết dùng phấn gì mà mặt trắng bệch như xác ch.ết trôi.

'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'

Không cần nhìn cũng biết, nhà sắp có chuyện vui.

Tôi giả bộ không biết, hỏi bà ta dậy sớm thế làm gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thuoc-het-han/07.html.]

Bà ta nở nụ cười, lộ ra hàm răng vàng khè.

“Mẹ nói cho mày biết, ông già độc thân ở đầu thôn ấy, dạo này giúp đỡ nhà mình khá nhiều, mày mang quà sang cảm ơn người ta đi.”

Đây là lần đầu tiên bà ta xưng ‘mẹ’ với tôi.

Tôi không khỏi buồn cười.

Lúc bán tôi đi lấy tiền mới nhờ ra mình là ‘mẹ’.

Tôi ngồi trên giường duỗi người, gật đầu.

“Mẹ cũng đi cùng con ạ? Chứ con đi một người không tỏ thành ý cho lắm.”

Bà ta chớp mắt.

Bà ta vốn muốn bán con tiện nhân là tôi đi, rồi bản thân thì chạy lên huyện câu thằng đàn ông nào tốt tốt.

Bây giờ à, cũng không vội, trước tiên cứ lầy tiền về tay trước đã rồi tính.

Vì để trấn an tôi, bà ta gật đầu.

Bữa sáng hôm nay khá là phong phú đấy.

Bà ta cố ý mua thịt về xào một bát to, gắp hết vào bát tôi.

“Ăn nhiều chút, trước kia là mẹ không tốt với mày, bây giờ mẹ mới biết là mày tốt với mẹ.”

Bà ta lại mỉm cười.

Tôi biết, chắc chắn là bán được tôi với giá tốt rồi.

Bằng không sao lại nỡ cho tôi ăn thịt.

Buồn cười ghê.

Tôi ăn một miếng thịt.

Hồi nhỏ muốn ăn thì không được ăn, bây giờ được ăn lại thấy nhạt nhẽo vô cùng.

“Đúng rồi mẹ, con tìm được công việc ở thành phố lớn, định ngày mai đi, hay là hai mẹ con mình bán lợn rồi cùng đi đi.”

Động tác gắp thức ăn của mẹ dừng lại, nhìn về phía tôi.

“Này…… Này……”

Loading...