Thuật Yể.m B.ùa Dân Gian - Chương 15: Kết

Cập nhật lúc: 2024-07-04 20:54:11
Lượt xem: 1,373

Lúc này những thù mới hận cũ đã lên đến đỉnh điểm, anh ta cầm con d.a.o lên muốn đi liều mạng.

Cao Thiên Tĩnh vội vàng ngăn lại, chuyện này cứ như vậy mà xong.

Nhưng đến tối, Cao Thiên Tĩnh càng nghĩ càng thấy ấm ức, nghĩ không thông liền nhảy lầu tự tử.

Mất đi vợ, lại mất đi đứa con, lúc này Triệu Truyền Cơ điên rồi.

Anh ta ngày đêm thủ phục ở trước cửa. Lúc bố mẹ tôi về đang mở cửa, anh ta liền lao đến, thảm kịch đã xảy ra.

Sau khi biết được mọi chuyện, cả người tôi như người mất hồn.

Thiết Lão Tam lại vô cùng ngạc nhiên: “Không đúng, loại thuật yểm này, cần phải có những loại vật liệu vô cùng khó kiếm, cần phải có tóc của một cô gái điếm đã làm nghề này trên hai mươi năm, vật chạm khắc kia cũng cần phải được học hỏi nghiên cứu sâu mới làm được, nên cái này không phải do bố mẹ cháu làm ra.”

Bà nội càng nghĩ càng cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng mọi chuyện đã xảy ra rồi. Bà cũng không thể làm gì được.

Cuối cùng Triệu Truyền Cơ bị phán tử hình.

 

Những thú vui tàn ác, rồi sẽ có kết cục bi thảm.

Lại trôi qua một khoảng thời gian, bà nội mang tôi đến nhà lão thợ mộc.

Trong căn phòng thấp bé, lão thợ mộc thân thể cuộn tròn, cả người gầy guộc trơ xương. Ông không con không cháu, nhìn vô cùng thê lương.

Tay của ông không ngừng vỗ vào trái tim của mình, miệng phun ra đầy máu.

Nhìn thấy tôi đến, sắc mặt ông vô cùng phức tạp.

Tôi biết, tất cả chuyện này đều là do ông làm ra.

Nếu không thì hàng xóm nhà tôi làm sao biết được bùa chú.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thuat-yem-bua-dan-gian/chuong-15-ket.html.]

“Chính là ông, ông cái đồ đã hại ch*t con trai tôi.” Bà tôi chỉ vào ông hét lớn.

Ai mà biết được lão thợ mộc lại lắc lắc đầu, cười khổ nói: “Bà lão, bà đã hiểu nhầm tôi rồi.”

“Tôi chỉ đưa quyển sách kia cho con dâu bà, những chuyện còn lại, tôi đều không có làm.”

Người dân ngồi bên cạnh đứng ra nói giúp ông: “Đúng vậy, mấy tháng nay ông ấy đều không ra khỏi nhà. Mọi người đều nhìn thấy.”

“Chắc chắn không phải là ông ấy làm.”

Bà nội tôi vẻ mặt hoài nghi, nhưng không có cách nào đoán ra được.

Lão thợ mộc nhìn về phía tôi, trong ánh mắt hiện lên một tia áy náy.

Ông cúi đầu, run rẩy từ trong túi áo lấy ra một con hổ gỗ đưa cho tôi.

Tôi giơ tay ra, hất con hổ từ trong tay ông ra.

“Ông chính là người hại ch*t em gái tôi!” Tôi chỉ tay vào ông ta hét lên.

Ông lão thợ mộc cúi đầu xuống, chật vật nhặt con hổ kia lên, bất đắc dĩ nói : “Trên thế gian này, không phải chỉ có mình ta biết thuật yể/m b/ùa.”

“Chuyện của bố mẹ cháu, không có liên quan gì đến ta. Chắc chắn là hàng xóm của cháu đã mời được cao nhân đến giúp đỡ.”

“Từ đầu đến cuối, ta thật sự chỉ đưa cho mẹ cháu cuốn sách kia .”

Nhưng trong phút chốc ông lại nhếch miệng lên cười, vẻ mặt lạnh lùng khó tả nói:

“Nhưng, sách yểm thuật này, chính là thuật yểm có sức mạnh lớn nhất trên đời.”

-Hoàn-

 

Bình luận

3 bình luận

Loading...