Thưa Tổng Tài, Vợ Anh Đã Ch.ế.t Rồi! - Chương 25

Cập nhật lúc: 2024-07-07 01:24:36
Lượt xem: 2,048

Thế nhưng, sau khi anh mở mắt ra, những ký ức kinh hoàng đó rất nhanh đã kéo anh quay về với thực tại.

Sự bàng hoàng hiện lên trong mắt anh.

Không, đây không phải là sự thật đâu!

Nhất định là sau này anh lại gặp ác mộng!

Đúng, là ác mộng!

Anh bật dậy, như một thằng điên gào lên khắp nhà:

“Trần Anh, em đang ở đâu? Mau ra đây đi!”

“Anh vừa gặp một cơn ác mộng thật đáng sợ!”

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn và MonkeyD

“Em mau ra đây để anh ôm em đi! Hãy nói với anh tất cả đều là một giấc mơ!”

“Trần Anh, em đang ở đâu?!”

“Đừng dọa anh nữa có được không?”

“Anh không chịu nổi sự hù dọa này đâu!”

Bỗng nhiên, nhìn thấy bức tường trống trơn, phía trên còn có vết tích của tấm ảnh cưới từng được treo ở đó, cuối cùng những hiện thực mà anh không hề muốn đối mặt, lại một lần nữa khiến hy vọng mong manh của anh dập tắt đến tận cùng!

Đôi mắt đang sưng tấy, bây giờ lại không kìm được mà lăn xuống từng giọt nước mắt.

“Không! Đây không phải là sự thật!”

Tống Lĩnh Viễn ôm lấy đầu, đầu ngón tay đều trắng bệch, dùng hết sức để giật tóc, cả người đau khổ đến mức ngạt thở.

“Đây không phải là sự thật đâu mà!”

“Trần Anh!”

“Em mau về đi!”

“......”

Như vừa tỉnh dậy sau cơn đau đớn tột cùng, toàn thân lại rơi xuống vực sâu vô tận.

Tiếng khóc khàn đặc vang vọng trong căn phòng trống trải, trông thật đau thương, bất lực, đau đớn và tuyệt vọng!

Không biết là bao lâu, anh lau đi hai hàng nước mắt, đôi mắt u ám phát ra sự lạnh lẽo mãnh liệt.

Anh không thể để Trần Anh ch.ết oan uổng như thế!

Tất cả những người đã làm hại Trần Anh, anh đều phải khiến cho họ trả một cái giá thật đắt!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thua-tong-tai-vo-anh-da-chet-roi/chuong-25.html.]

Anh gọi luật sư đến, tìm hiểu kỹ hơn về toàn bộ quá trình vụ án, cùng với tin tức được tiết lộ bên đội hình sự.

“Chứng cứ phạm tội của bọn lưu manh đó đã xác thực, hiện chỉ chờ giao cho viện kiểm soát, nhưng vẫn chưa thể xác thực chứng cứ phạm tội của cô Khúc mua chuộc lính để gi.ết người, cô ta biện mình rằng bản thân chỉ muốn bọn lưu manh đó uy h.i.ế.p phu nhân, ép phu nhân ly hôn với anh là được, chứ không có ý định muốn gi.ết người.”

Lồng n.g.ự.c của Tống Lĩnh Viễn phát run bần bật.

Bây giờ anh không hề tin những lời biện minh của Khúc Oản Yên nữa.

Huống hồ chi, nếu đó là sự thật thì đã làm sao?

Người là do cô ta tìm đến, Trần Anh chính là bị bọn chúng hại ch.ết!

Mà cô ta chính là đầu sỏ mua chuộc bọn chúng để gi.ết người.

“Bảo lãnh cô ta về cho tôi.” Anh nói.

Luật sư ngơ ngác: “Bảo, bảo lãnh ra sao?”

“Ba ngày là được, có làm được không?”

Luật sư không biết Tống Lĩnh Viễn định làm gì, có chút m.ô.n.g lung gật đầu: “Được.”

Ngày mà Khúc Oản Yên được bảo lãnh, đích thân Tống Lĩnh Viễn đến đón.

Mấy ngày bị nhốt trong phòng tạm giam, Khúc Oản Yên bị sợ hãi lắm, vừa nhìn thấy Tống Lĩnh Viễn đã khóc òa lên: "Anh Viễn, cuối cùng anh cũng cứu em rồi! Em biết là anh sẽ tin em mà! Huhu…”

Tống Lĩnh Viễn không nói gì, chỉ im lặng lái xe, không biết là đi đâu.

Khúc Oản Yên vừa khóc nấc, vừa che giấu sự phấn kích trong lòng, nói:

“Trần Anh đã c.h.ế.t rồi, anh cũng không cần phải ly hôn nữa, em biết anh luôn canh cánh trong lòng chuyện ba năm trước, em hứa với anh, sau này cho dù xảy ra chuyện gì, em cũng không bỏ mặc anh rời đi nữa, em sẽ cố gắng bù đắp cho anh!”

"Hôm nào chúng ta đi lãnh chứng nhận kết hồn luôn đi.”

"À, nhà mới của chúng ta anh đã chuẩn bị xong chưa? Em không muốn ở lại căn nhà trước đó Trần Anh đã ở đâu, xúi quẩy lắm!”

"Anh thích con trai hay con gái vậy?”

"Tụi mình cũng không còn nhỏ nữa, kết hôn xong cũng thu xếp chuyện có con đi là vừa!”

“......”

Nghe Khúc Oản Yên ngồi bên cạnh nói đủ thứ trên đời, Tống Lĩnh Viễn phải kiềm chế lắm mới không đ.ấ.m thẳng vào mặt cô ta.

Nghe Khúc Oản Yên ngồi bên cạnh nói đủ thứ trên đời, Tống Lĩnh Viễn phải kiềm chế lắm mới không đ.ấ.m thẳng vào mặt cô ta.

Anh tăng tốc lái xe đến một hộp đêm.

Ban ngày hộp đêm không mở cửa, bên trong tối thui trông ảm đạm đến đáng sợ, trông hệt như một con quái thú đang há to miệng, đợi những con mồi tự giác chui vào.

Bình luận

79 bình luận

  • ớ rứa người dịch ko tự tưởng tượng rồi viết thêm đc à bạn. Chứ mình thấy cái kết nó Sad lắm rùi đó. Mong bạn viết tiếp

    Ngọc 1 tháng trước · Trả lời

    • Bạn nghĩ ra cái kết rồi viết thay tác giả cũng đc ko sao. Mình ủng hộ

      Ngọc 1 tháng trước · Trả lời

  • Bạn ko viết thêm đc ak

    Ngọc 1 tháng trước · Trả lời

  • Bạn viết tiếp đc ko ak. Cho na9 trùng sinh rồi HE đi chớ mình đọc 7 dòng cuối khok hết nc mắt lun ak

    Ngọc 1 tháng trước · Trả lời

  • đọc xong khóc như mưa :((

    Liberosis Petrichor 1 tháng trước · Trả lời

  • Êk Trần Dực đưa cuốn nhật kí cho Tống Lĩnh Viễn đúng thâm luôn nha, chả đọc nhật ký của nu9 càng đọc càng dằn vặt đau khổ dị mới xứng đáng

    Yuri 2 tháng trước · Trả lời

  • Vừa đọc t vừa khóc

    Kjkjk 2 tháng trước · Trả lời

  • Bạn bè của một người sẽ nói lên phẩm chất của người đó, bạn của na9 toàn mấy đứa cặn bã vậy nên anh ta cũng chẳng ra gì nốt

    Yuri 2 tháng trước · Trả lời

    • Mấy thằng bạn toàn md hong bà :(

      Cá Mặn Rất Mặn 2 tháng trước · Trả lời

    • Thiệt chứ, cổ vũ ck ngta bỏ vk còn nói chuyện xem thường phụ nữ xem nu9 như đồ chơi dị đó. Người đàng hoàng ngta sẽ tránh xa mấy thể loại bạn như thế

      Yuri 2 tháng trước · Trả lời

  • Hơi buồn nhưng khúc anh nhà dựt đầu tỉnh dậy vì nhỏ ác suýt thoát tội cái tắt khóc ngang =)))) hài đách chịu được ạ . Hi vọng kiếp sau đừng gặp lại ( câu nói nặng nề quá .. truyện hay)

    Cá sâu biết bay 2 tháng trước · Trả lời

  • Đọc truyện giải trí mà đọc xong lòng nặng nề quá,nặng như đeo tạ ngàn cân vậy

    Nguyệt Lê 2 tháng trước · Trả lời

  • Đau lòg qa đi...

    [email protected] 2 tháng trước · Trả lời

Loading...