Thưa Tổng Tài, Vợ Anh Đã Ch.ế.t Rồi! - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-07-07 01:46:52
Lượt xem: 2,869

Hôm sau, tập đoàn Tống Thị. Người bên cục cảnh sát đến, trao cho Tống Lĩnh Viễn bằng khen anh dũng.

Sau khi trao bằng khen, họ chụp ảnh lưu niệm, khiến cho văn phòng CEO đang căng thẳng nhất thời trở nên nhộn nhịp thêm vài phần.

Đợi người đi hết, Tống Lĩnh Viễn cũng cảm thấy bất ngờ,, không nghĩ rằng bản thân cũng có ngày được nhận bằng khen dũng cảm. Anh chụp một tấm hình đăng lên tường nhà wechat.

Một lúc sau, rất nhiều lượt yêu thích và đủ loại bình luận của đám bạn bè, khiến anh không nhịn được mà che miệng cười.

Chỉ duy nhất trợ lý của anh, nhìn vào bằng khen đó rất lâu, sắc mặt trông thật phức tạp và khó hiểu.

Vẫn không có tin tức gì về Trần Anh. Dần dần, trong lòng Tống Lĩnh Viễn càng lúc càng bất an.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn và MonkeyD

Nhất là khi cách đó không lâu anh đã tự mình trải qua việc bắt giữ tội phạm truy nã. Lúc đó anh mới nhận ra rằng, nguy hiểm đang rình rập bất cứ lúc nào xung quanh ta.

Đã lâu Trần Anh không về nhà, lỡ cô ấy cũng gặp phải chuyện như thế thì phải làm sao?

Buổi chiều hôm nay, bầu trời xa xăm thật ảm đạm, anh trầm mặc rất lâu, quyết định đích thân đến nhà họ Trần để đón Trần Anh về.

Nếu như Trần Anh đã mang thai con của anh, vậy thì anh cũng chẳng ngại gì mà dành chút vinh dự này cho cô. Xe đã lái đến cửa nhà họ Trần, hình như lần cuối đến đây đã là chuyện của một năm trước.

Nhà họ Trần khi ấy, trong sân nhà đều là như chậu hoa tươi nở rộ, mẹ Trần chăm lo bọn chúng kỹ lắm.

Thế nhưng chưa đầy một năm, hoa trong sân nhà đều héo úa, giống như đã lâu không ai chăm bọn chúng vậy, mưa gió tàn phá không còn chút cơ hội sống lại.

Lầu hai truyền đến tiếng khóc của ai đó, nghe như của mẹ Trần, nhưng giọng của mẹ Trần đâu có khàn đặc đến thế.

Anh cau mày, bước tới bấm chuông.

“Ai đó?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thua-tong-tai-vo-anh-da-chet-roi/chuong-12.html.]

Trần Dực đẩy cửa sảnh lớn, nhìn thấy Tống Lĩnh Viễn đang đứng bên ngoài hàng rào, phút chốc sắc mặt tối sầm lại.

“Anh tới đây làm gì?” Cậu có chút không vui, cũng có hơi mất kiên nhẫn, dường như cậu ấy không muốn gặp người này chút nào.

Em rể không nể nang gì mình, đương nhiên Tống Linh Viễn cũng chẳng tốt tính gì, anh lạnh lùng nói: “Bảo chị của cậu ra đây, tôi tới đón cô ấy về.”

Trần Dực sửng sốt, sau đó nhìn Tống Lĩnh Viễn với vẻ mặt không tin được: “Đón chị tôi… về nhà?”

Tống Lĩnh Viễn lạnh lùng nhìn Trần Dực, im lặng không trả lời.

Không biết nghĩ đến chuyện gì, Tràn Dực cười phá lên: “Anh tới đón chị tôi về nhà? Hahaha… Đón chị tôi? Về nhà sao? Hahahaha…”

Ban đầu cũng chỉ là cảm thấy buồn cười, sau đó cậu ôm bụng cười thật to. Thế nhưng chẳng hiểu vì sao, cười một hồi, nước mắt cậu ấy lại rơi.

Tống Lĩnh Viễn cảm thấy Trần Nghị thật khó hiểu, anh lạnh lùng nói: “Kêu chị cậu ra đây.”

“Chị tôi không ở đây.” Trần Dực lau đi hai hàng nước mắt, hững hờ đáp.

“Không ở đây?” Tống Lĩnh Viễn kinh ngạc, “Vậy cô ấy đâu rồi?”

“Tống tổng thật biết nói đùa, chị tôi là vợ anh, anh không biết chị ấy ở đâu, thì làm sao mà tôi biết được?”

Trần Dực dường như không muốn nói chuyện với Tống Lĩnh Viễn nữa, quay người bỏ vào nhà. Chỉ là trước khi đóng cửa, cậu mệt mỏi nói với Tống Lĩnh Viễn: “Sau này không có chuyện gì thì đừng tới đây nữa.”

Tống Lĩnh Viễn lại lần nữa khó hiểu. Nhưng mà, tuy rằng Trần Dực nói Trần Anh không có ở nhà, cậu ấy không hề sốt ruột về tung tích của chị mình, vậy thì khẳng định rằng cậu ấy biết Trần Anh đang ở đâu, cho nên Tống Lĩnh Viện cũng không vội hỏi thêm.

Chỉ là nghe thấy lầu hai vẫn lần lượt truyền đến tiếng khóc xé lòng của ai đó, anh nhìn vào sân nhà hoang tàn thêm lần nữa, không biết là vì sao, anh luôn cảm thấy bầu không khí trong nhà họ Trần có gì đó lạ lùng khó tả lắm.

 

Bình luận

79 bình luận

  • ớ rứa người dịch ko tự tưởng tượng rồi viết thêm đc à bạn. Chứ mình thấy cái kết nó Sad lắm rùi đó. Mong bạn viết tiếp

    Ngọc 1 tháng trước · Trả lời

    • Bạn nghĩ ra cái kết rồi viết thay tác giả cũng đc ko sao. Mình ủng hộ

      Ngọc 1 tháng trước · Trả lời

  • Bạn ko viết thêm đc ak

    Ngọc 1 tháng trước · Trả lời

  • Bạn viết tiếp đc ko ak. Cho na9 trùng sinh rồi HE đi chớ mình đọc 7 dòng cuối khok hết nc mắt lun ak

    Ngọc 1 tháng trước · Trả lời

  • đọc xong khóc như mưa :((

    Liberosis Petrichor 1 tháng trước · Trả lời

  • Êk Trần Dực đưa cuốn nhật kí cho Tống Lĩnh Viễn đúng thâm luôn nha, chả đọc nhật ký của nu9 càng đọc càng dằn vặt đau khổ dị mới xứng đáng

    Yuri 2 tháng trước · Trả lời

  • Vừa đọc t vừa khóc

    Kjkjk 2 tháng trước · Trả lời

  • Bạn bè của một người sẽ nói lên phẩm chất của người đó, bạn của na9 toàn mấy đứa cặn bã vậy nên anh ta cũng chẳng ra gì nốt

    Yuri 2 tháng trước · Trả lời

    • Mấy thằng bạn toàn md hong bà :(

      Cá Mặn Rất Mặn 2 tháng trước · Trả lời

    • Thiệt chứ, cổ vũ ck ngta bỏ vk còn nói chuyện xem thường phụ nữ xem nu9 như đồ chơi dị đó. Người đàng hoàng ngta sẽ tránh xa mấy thể loại bạn như thế

      Yuri 2 tháng trước · Trả lời

  • Hơi buồn nhưng khúc anh nhà dựt đầu tỉnh dậy vì nhỏ ác suýt thoát tội cái tắt khóc ngang =)))) hài đách chịu được ạ . Hi vọng kiếp sau đừng gặp lại ( câu nói nặng nề quá .. truyện hay)

    Cá sâu biết bay 2 tháng trước · Trả lời

  • Đọc truyện giải trí mà đọc xong lòng nặng nề quá,nặng như đeo tạ ngàn cân vậy

    Nguyệt Lê 2 tháng trước · Trả lời

  • Đau lòg qa đi...

    [email protected] 2 tháng trước · Trả lời

Loading...