Thiêu Thân - Phần 3

Cập nhật lúc: 2024-07-07 14:32:41
Lượt xem: 335

Tôi nhìn thấy sự tức giận đang kìm nén trong đôi mắt Chu Hoài Xuyên.

Đột nhiên khiến tôi nhớ lại những gì đã xảy ra với tôi trước đây.

Lúc yêu, tôi quả thực không biết thân phận thật sự của Chu Hoài Xuyên.

Tôi chỉ nghĩ anh ấy là một học sinh bình thường, xuất thân từ một gia đình nghèo.

Còn một điều nữa, anh còn có một cô em gái bị bệnh tim bẩm sinh, thời gian sống đều ở trong bệnh viện.

Lúc đó tôi còn sợ học bổng của anh ấy trao cho bệnh viện, cuộc sống sẽ càng trở nên thảm hại.

Tôi nhận thêm một công việc bán thời gian, sau đó cưỡng ép anh đến nhà ăn vào buổi tối.

Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333

Anh nhìn cái đĩa trước mặt, gương mặt có vẻ nặng nề.

Tôi còn nghĩ là anh cảm thấy có lỗi, liên tục an ủi: "Anh là bạn trai em, tiền anh kiếm được dùng lên người em là thích đáng, không cần căng thẳng."

"Sau khi tốt nghiệp, Vy Vy cũng được xuất viện, đến lúc đó chúng ta sẽ tìm một ngôi nhà lớn hơn rồi sống chung. Với học lực của em, chắc sẽ tìm được một công việc tốt thôi..."

Trước khi dứt lời, tay tôi đã không kiềm chế mà run rẩy.

Chu Hoài Xuyên mím môi: "Có trái tim phù hợp với Thái Vy, nhưng chi phí phẫu thuật không đủ."

Tôi sững sờ: "... đúng là tình trạng tệ hơn rồi."

"Ba trăm vạn."

Anh nhìn tôi đầy kiên định, hốc mắt sưng lên vì kích động.

"Lâm Hinh, phải làm sao bây giờ?"

Bàn tay lạnh lẽo của anh nắm lấy tay tôi, hệt như cảm giác bị thua lỗ.

Tôi giữ tay anh mạnh hơn.

"Anh đừng lo, em sẽ tìm ra."

Trong một thời gian ngắn, tôi như phát đ.iên lao vào làm bán thời gian và tham gia đủ loại biểu diễn.

Ngoài những khoản nhu cầu thiết yếu, còn lại toàn bộ thù lao của tôi đều chuyển sang thẻ của Chu Hoài Xuyên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thieu-than/phan-3.html.]

Vào sinh nhật 21 tuổi của tôi, một phi vụ cho buổi biểu diễn thương mại được trả lương vô cùng cao.

Có thể do gắng sức trong guồng quay công việc, tôi đã bị sốt nhẹ vào ngày biểu diễn.

Một người đã vô tình rơi xuống sân khấu.

Đầu của khung thép cắt qua cơ và chèn vào xương bắp chân.

Cơn đau khủng khiếp khiến tôi ngất ngay tại chỗ.

Tỉnh lại trong một phòng đơn cao cấp ở bệnh viện tư nhân.

Mặc dù chưa mở mắt, nhưng thính giác đã bắt đầu tiếp nhận những thông tin từ bên ngoài.

"Cậu nói cho biết, 300 vạn còn không đủ cho thiếu gia nhà họ Chu các cậu mua một bộ quần áo, vì sao phải bịa ra lời nói dối này?"

"Bây giờ thì hay rồi, vết thương ở bắp chân như thế này, di chứng là vĩnh viễn, cô ấy sẽ không bao giờ nhảy được nữa..."

Sau đó là giọng nói cáu kỉnh của Chu Hoài Xuyên: "Không ngờ lại thành thế này..."

Tôi mở miệng, nhưng nước mắt lại rơi xuống: "Chu Hoài Xuyên..."

"Tại sao?"

Chu Hoài Xuyên lại cúi xuống nhìn tôi, chỉ nói: "A Hinh, anh sẽ bồi thường cho em."

Ngày xuất viện tôi vẫn phải ngồi xe lăn.

Cả thành phố được phủ kín bằng hoa hồng.

Một màn cầu hôn cực kỳ phô trương.

"Anh chỉ muốn biết em có yêu anh không màng thân phận hay không."

"A Hinh, thật may mắn vì anh đã cược đúng."

Chu Hoài Xuyên mặc một bộ vest cao cấp, tay cầm bó hoa lớn, từng bước đi đến trước mặt tôi.

"Chúng ta kết hôn đi, ngay bây giờ."

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...