Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thiên Kim Trở Về - 4

Cập nhật lúc: 2024-09-03 06:22:36
Lượt xem: 147

Nhìn anh ta rời khỏi, tôi quay người lại, vô cảm lau khô nước mắt.

Cái gọi là tình thân, tôi sớm đã không còn hy vọng gì nữa, điều tôi muốn chính là sự áy náy của anh ta.

Kiếp trước, cuộc gọi cuối cùng trước khi tôi ch.ết, người nhận máy chính là anh trai.

---

 

Lê San đã thuê người bắt cóc, định gi.ết tôi.

Tôi nhân lúc kẻ xấu lơ là, trốn thoát qua cửa thông gió.

Trên đường trốn chạy, tôi gọi điện cho bố mẹ, nhưng không ai nghe máy.

Tôi gọi cho anh trai, nhưng chỉ nghe anh ta lạnh lùng nói rằng Lê San đang tổ chức tiệc sinh nhật, mọi người đều bận, lát nữa anh ta sẽ nhắn lại cho bố.

Rồi anh ta không do dự mà cúp máy.

Con gái ruột bị bắt cóc, họ chẳng hề quan tâm, còn tổ chức sinh nhật cho kẻ giả mạo, dù trái tim tôi có làm bằng sắt thì cũng tan nát.

Có thể nói, cái c.h.ế.t của tôi kiếp trước là do những người thân này tạo ra.

Tôi sẽ không tha thứ cho bất kỳ ai trong số họ.

 

3

 

Ngoài dự đoán của tôi, Lê Tử Tường lại cảm thấy áy náy với tôi nhiều hơn.

Buổi tối, anh ấy gọi điện mời tôi tham dự lễ đính hôn của Lê San sau mười ngày nữa, nói rằng sẽ giới thiệu cho tôi vài mối quan hệ.

Kiếp trước tôi cũng đã tham dự lễ đính hôn của cô ta, nhưng là do cô ta xúi giục Lê Tử Tường ép buộc tôi, một diễn viên hèn mọn, phải đến để hát phục vụ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thien-kim-tro-ve/4.html.]

Không chỉ bị người ta bàn tán, mà còn trở thành kẻ gánh tội thay cho cô ta một cách hiển nhiên.

Vì kế hoạch sắp tới, chắc chắn tôi phải đến buổi lễ đính hôn này.

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

Nhưng tôi là một cô em gái "kính yêu anh trai", tất nhiên phải lo nghĩ cho anh trai mình.

Đầu tiên, tôi tỏ ra rất vui mừng, sau đó bắt đầu do dự lo lắng, sợ rằng Lê San sẽ không vui và trút giận lên anh trai.

Lê Tử Tường quả nhiên rất hài lòng, nói rằng trong nhà này, anh ta có thể làm chủ. Anh ta còn đảm bảo Lê San sẽ không bực bội, bảo tôi cứ yên tâm mà đi.

Lê Tử Tường còn muốn giới thiệu cho tôi một số nguồn tài nguyên, khăng khăng rằng tôi phải tham dự.

Vì vậy, tôi "miễn cưỡng" đồng ý.

Mười ngày trôi qua nhanh chóng, tôi ăn mặc đơn giản và bước vào buổi lễ.

Bố mẹ niềm nở đón tiếp khách mời, nhưng chỉ lạnh nhạt quay qua dặn tôi đừng làm mất mặt họ, sau đó không thèm nhìn tôi lấy một lần.

Tôi cũng không thấy buồn, chỉ tìm một góc ít người để ngồi xuống.

Không ai để ý đến tôi, tôi lại thấy thoải mái hơn.

Lễ đính hôn của Lê San giống hệt như kiếp trước, chỉ có cô ta một mình phô diễn như một con bướm sặc sỡ.

Đối tượng đính hôn vẫn là thiếu gia của tập đoàn Phí thị, Phí Diệc Lâm, một cuộc hôn nhân thương mại không liên quan tới tình cảm.

Nhìn bên ngoài có vẻ là trai tài gái sắc, nhưng ai có thể biết được liệu họ có toan tính riêng hay không?

Dù kiếp này hay kiếp trước, Lê San cũng giống như gắn trên mình một cái máy

Radar, bất kể tôi trốn ở đâu, cô ta sẽ luôn nhanh chóng tìm ra tôi.

Cô ta thỉnh thoảng lại đến chọc tức tôi vài câu, để thể hiện niềm vui sướng thành công của mình.

Điểm khác biệt duy nhất là khi Lê San muốn tôi hát cho khách mời như kiếp trước, Lê Tử Tường đã kiên quyết từ chối với lý do “tại sao đại tiểu thư nhà họ Lê lại phải giái trí cho mọi người”, kiến cả hai xảy ra mâu thuẫn.

 

Loading...