Chạm để tắt
Chạm để tắt

THIÊN KIM GIẢ MẠO - Chương 3 - 4

Cập nhật lúc: 2024-07-17 03:22:28
Lượt xem: 6,107

3

Xử lý xong vụ tai nạn giao thông lần này, tôi đã kiệt sức.

Lần thứ ba lái chiếc Lamborghini hồng của ông Lưu, tôi hít một hơi sâu, bắt đầu khởi hành chậm rãi...

Trước mặt là chiếc Rolls-Royce với đuôi xe hơi móp, lần này tôi rất cẩn thận, quyết không để xảy ra sự cố nữa.

Tôi muốn đổi làn để tránh xa nó, nhưng xe phía sau không chịu nhường, đành phải tiếp tục bò chậm phía sau chiếc Rolls-Royce.

Tại ngã tư, vừa dừng xe, đuôi xe lại bị va chạm mạnh—

Lực va chạm mạnh đẩy xe tôi về phía trước, tông vào chiếc Rolls phía trước và đẩy nó đi xa.

...

Mặt tôi vùi vào túi khí an toàn, cảm thấy ngạt thở.

Trong lúc mơ hồ, dường như ai đó đã kéo tôi ra khỏi xe và thậm chí còn hô hấp nhân tạo cho tôi.

Tôi mở mắt nhìn, mơ hồ thấy gương mặt mà tôi đã gặp hai lần trước đó.

Khi tôi tỉnh táo hơn, nhận ra rằng cái nhìn mờ mờ ban nãy không phải ảo giác.

Người đàn ông bị tôi tông đuôi xe ba lần, lúc này đang đứng bên đường, đã cởi áo vest, tay áo sơ mi xắn đến cổ tay, thấy tôi tỉnh lại, anh ta lại xoa trán.

Sau một lúc đối diện, anh ta thở dài, "Hai con phố, tông đuôi tôi ba lần, cô thật tài."

Tôi há miệng, nhưng không biết nói gì.

Thật sự là gặp ma rồi.

?

May mắn thay, lần này tôi không bị thương nghiêm trọng, ngoài việc lúc đầu vì va chạm mạnh có chút mơ hồ, tôi không bị gì đáng kể.

Sau khi ông Lưu biết chuyện, ông gửi trợ lý của mình đến xử lý mọi việc còn lại và để tài xế đưa tôi về biệt thự Hoa Hồng.

Sau ba lần tông xe liên tiếp, tôi vốn muốn xin lỗi người đàn ông giàu có kém may mắn đó, nhưng lại không thể tìm thấy anh ta đâu.

Chỉ có một người đàn ông khác trong bộ vest trợ lý đến hiện trường, thay anh ta xử lý các việc sau đó.

Tìm kiếm một vòng không có kết quả, tôi đành bỏ cuộc.

Lần này ngồi trong xe, tôi đã đến biệt thự Hoa Hồng an toàn.

Tuy nhiên—

Vừa vào cửa, tôi đã bị chặn lại.

Cô gái ăn mặc sang trọng đứng bên trong cửa lớn đã khóa chặt, khoanh tay trước ngực, nhìn tôi lạnh lùng.

"Xin lỗi, cửa lớn đã khóa."

Cô ta chỉ về phía sau, cười cười, "Chị lớn lên ở làng quê, từ cửa sau vào chắc quen hơn."

4

Tôi lặng lẽ nhìn cô ta và mỉm cười.

Ba lần tông xe liên tiếp đã làm tôi kiệt sức, giờ chưa vào đến cửa nhà đã có người giở trò.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thien-kim-gia-mao/chuong-3-4.html.]

Có vẻ như ông Lưu nói không sai, con gái nuôi của ông ấy quả thật được nuông chiều đến kiêu ngạo, rất khó đối phó.

Tỉnh táo lại, tôi mỉm cười và lấy chìa khóa xe từ tay tài xế, "Không cần phiền phức vậy."

"Cửa lớn đã khóa, đạp ra là xong."

Nói xong, tôi cầm chìa khóa xe đi về phía xe.

Dù sao, xe là của ông Lưu, cửa là của ông Lưu, cô gái kiêu ngạo bên trong cũng là do ông Lưu nuông chiều.

Nhưng tôi cũng không ngu, chiếc xe ông Lưu cử đến đón tôi lần thứ hai không phải xe sang, dường như là xe của gia đình.

Bình thường xe này do bảo mẫu lái đi mua đồ.

Bên trong cửa lớn, cô gái vẫn giữ tư thế ban đầu, nhìn tôi đầy khinh miệt.

Có lẽ cô ta nghĩ tôi đang giả vờ mạnh mẽ.

Mở cửa, lên xe.

Tôi không chút do dự, lái xe đ.â.m thẳng vào cửa lớn—

Trong sân vang lên một tiếng hét, cô gái gần như vừa lăn vừa bò chạy đi.

Dừng xe, tắt máy.

Tôi nghịch nghịch chùm chìa khóa trong tay và cười nhìn cô ta.

"Đấy, tôi đã vào được rồi."

Cô gái dường như bị dọa sợ, nhìn tôi lạnh lùng nhưng không dám nói gì.

...

Cứ như vậy, tôi thành công dọn vào biệt thự lớn của ông Lưu tại biệt thự Hoa Hồng.

Tối hôm đó, ông Lưu vốn thường ít khi xuất hiện đột nhiên trở về.

Vừa vào cửa, ông lớn tiếng hỏi có phải tôi đã lái xe đ.â.m vỡ cổng không.

Con gái nuôi của ông, Lưu  n, liền chạy tới, khoác tay ông Lưu và thêm mắm thêm muối kể lại câu chuyện.

Tôi khẽ nhíu mày và quan sát phản ứng của ông Lưu.

Tôi nghĩ, nếu ông Lưu nổi giận, tôi sẽ dùng tiền trong thẻ ngân hàng mà ông ấy cho để bồi thường.

Ông Lưu rất hào phóng, số tiền trong thẻ nhiều đến mức đáng sợ.

Tuy nhiên—

Ngay giây tiếp theo, ông Lưu đột nhiên ngửa đầu cười.

Vừa cười, ông vừa chậm rãi vỗ tay, "Tốt lắm!"

"Không hổ là con gái của ông Lưu này, có khí phách! Đủ mạnh mẽ!"

 

 

Loading...