Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

THẾ THÂN THAY TỶ TỶ, GẢ CHO THÁI TỬ ĐỘC ÁC - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-06-04 00:17:52
Lượt xem: 1,078

Chương 5

Bụng ta lại kêu lên.

Thật sự đói không chịu nổi.

Từ sáng sớm đã không ăn uống, rồi đón dâu, rồi nghi lễ, vừa rồi còn đấu trí với Thái tử một lúc, nếu không ăn chút gì, ta e rằng sẽ c.h.ế.t đói trong đêm tân hôn này, trở thành Thái tử phi đầu tiên c.h.ế.t đói.

Ta chớp mắt, cầu khẩn nhìn Thái tử.

Thái tử coi như không thấy, tự cởi hỷ phục.

Ta giả vờ đáng thương nói: “Điện hạ, có thể sai người mang chút đồ ăn tới không?”

Thái tử giọng nhạt: “Ta đã ăn rồi.”

Nhưng ta chưa ăn mà!

Ta trong lòng đảo mắt, định tự mình đi gọi hạ nhân thì Thái tử lại nói: “Cởi áo.”

Ta nhìn Thái tử chỉ còn mặc trung y, nhíu mày: “Người không phải đã cởi xong rồi sao?”

“Ta nói ngươi.”

Giọng Thái tử trầm thấp, lạnh lùng, nghe không chút cảm tình.

“Ta…”

Ta vốn muốn nói, ta đói, ta chưa muốn ngủ.

Nhưng nhớ đến tính tình thất thường của Thái tử, ta nuốt lời vào bụng.

Hắn cố ý sao?

Đói mà ép ta, muốn cho ta một bài học?

Ta nắm chặt tay, hít sâu, trong lòng tự nhủ: “Không thể đắc tội, không thể đắc tội, hắn là Thái tử! Hắn là Thái tử!”

“Còn không động?” Thái tử nhíu mày, gương mặt tuấn mỹ hiện chút không kiên nhẫn.

“Được rồi.” Ta nhanh nhẹn tháo trâm, cởi hỷ phục, một mạch làm xong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/the-than-thay-ty-ty-ga-cho-thai-tu-doc-ac/chuong-5.html.]

“Lên giường.”

“Được rồi.” Ta nhanh chóng trèo lên giường.

“Nhắm mắt.”

?

Tại sao phải nhắm mắt?

Thôi, cứ làm theo lời hắn nói.

“Còn đói không?”

Ta thành thật trả lời: “Đói.”

Thái tử khẽ cười: “Ta sẽ cho ngươi ăn.”

Hả?

Ta đang muốn hỏi nghĩa là gì, một cảm giác ấm áp đã phủ lên môi ta.

Rèm hỷ tung bay, nến đỏ lay động.

Đến tận đêm khuya, Thái tử thoả mãn nằm xuống bên ta, mắt khẽ nhắm, giọng khàn sau dục vọng: “Còn đói không?”

Ta xoa xoa cái eo đau nhức, mặt mày khổ sở, đầu lắc như trống bỏi.

“Không! Không đói nữa…”

Cả đời này ta không dám nói đói nữa…

Thái tử nhếch môi, hài lòng ừ một tiếng, nhắm mắt.

“Vậy thì ngủ đi.”

Ta lặng lẽ gật đầu, mở mắt tới sáng.

Công việc này không dễ làm chút nào!

Có lẽ lần sau về phủ Thượng thư, ta phải tìm cách, để họ thêm tiền!

 

Loading...