Chạm để tắt
Chạm để tắt

The Only Pure White Jasmine - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-08-10 17:55:02
Lượt xem: 37

Đây là lần thứ hai.

Lần thứ hai tôi bị bỏ lại.

Pippi rầm rì vài lần. Trong bóng tối, nó đi nhặt một chiếc khăn giấy đặt bên cạnh tôi.

Nó dụi đầu vào chân tôi hết lần này đến lần khác.

Tôi đưa tay ôm lấy nó, giọng mũi khàn khàn nói: “Từ giờ trở đi, mẹ sẽ là người duy nhất tổ chức sinh nhật cho em.”

Pippi khẽ kêu một tiếng, để tôi ôm nó, nó ngoan đến nỗi không cử động.

Trời đã sáng.

Tôi gom hết cảm xúc lại và gửi tin nhắn cho Tô Trí: “Chúng ta chia tay đi.”

Sau khi gửi đi, tôi xin nghỉ ở công ty, tắt điện thoại và một mình đến công viên giải trí một ngày.

Buổi tối khi tôi về nhà, Tô Trí đang đứng canh ở cửa nhà tôi.

“Tại sao chúng ta lại chia tay?” Mắt anh đỏ ngầu, mạnh bạo kéo tay tôi.

Tôi bình tĩnh nhìn anh: "Tô Trí, anh đếm được không? 1314 chia 365 bằng bao nhiêu?"

Anh ấy sững sờ một lúc, nhìn tôi với đôi mắt mờ mịt như đang suy nghĩ điều gì đó.

"Hơn ba năm phải không? Sẽ mất hơn ba năm để chụp 1.314 bức ảnh cho Tống Yến nếu mỗi ngày anh chụp một bức.”

“Nhưng Tô Trí, anh chưa bao giờ chụp ảnh cho tôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/the-only-pure-white-jasmine/chuong-7.html.]

"Khi tôi nhờ anh chụp ảnh cho tôi, anh đã nghĩ đến ai khi nhìn thấy chiếc máy ảnh hả?"

"Anh nghĩ đến Tống Yến phải không? Nghĩ đến từng khoảnh khắc anh chụp cho cô ta."

Trà Sữa Tiên Sinh

Tôi nhếch môi cười nói: "Tô Trí, trong lòng anh còn có một bông hoa nhài trắng, vì sao còn đến tìm tôi?"

"Tại sao vậy Tô Trí?”

Tô Trí hoảng sợ kéo tôi lại: "Anh chỉ muốn lưu lại kỉ niệm, nhưng người anh yêu bây giờ chính là em, Thư Thư. Tình cảm của anh dành cho Tống Yến không như em nghĩ đâu."

Không phải những gì tôi nghĩ.

"Làm thêm giờ thì sao? Tống Yến đã trở về Trung Quốc thì sao?"

“Hôm đó anh có làm thêm giờ ở công ty không? Tối qua anh có thật sự làm thêm giờ ở công ty không?”

"Tô Trí, nếu anh thật sự bình thường, mối quan hệ của hai người là trong sáng thì sao còn cần những lý do tồi tệ như vậy?"

“Anh…” Tô Trí uể oải, “Anh quả thực có đến gặp Tống Yến, nhưng anh chỉ sợ em suy nghĩ nhiều nên mới nói như vậy.”

"Cho nên, tất cả là tại tôi, anh nói dối cũng là lỗi của tôi."

"Không, anh không có ý đó... Thư Thư, anh chỉ muốn nói, anh..."

Anh ta muốn giải thích nhưng dường như không còn lời nào để nói, mặt đỏ bừng vì lo lắng.

"Đừng nhắc đến nữa, bây giờ chúng ta có thể kết thúc chuyện này một cách đàng hoàng. Đừng để lại cho nhau những kỷ niệm không vui."

Nhưng Tô Trí lại không chịu, “Anh sẽ không chia tay với em, anh sẽ chứng minh cho em thấy.”

Loading...