Chạm để tắt
Chạm để tắt

The Only Pure White Jasmine - Chương 14 - END

Cập nhật lúc: 2024-08-13 12:52:07
Lượt xem: 114

Lời nói của anh ấy đột ngột kết thúc sau khi anh ấy nhìn thấy những bức ảnh được gửi tới điện thoại di động của tôi.

 

Tống Yến đã gửi cho tôi một bức ảnh họ đang ngủ trên giường cùng nhau vào thời điểm đó.

 

Cô ta gửi chúng cho tôi như thể đang khoe chiến lợi phẩm.

 

"Anh có biết tôi cảm thấy thế nào sau khi nhìn thấy nó vào ngày hôm đó không?"

 

"Lần này, d.a.o cũng đ âm trúng anh rồi."

 

"Có đau không, Tô Trí?"

 

"Chúng ta hãy chia tay đi."

 

“Thư Thư, xin lỗi…” Tô Trí rút kim ra, muốn đứng dậy nhào đến chỗ tôi.

 

Nhưng anh ta quá yếu và gần như ngã xuống ngay khi đứng dậy.

 

Mẹ anh ta vội chạy đến đỡ anh ta, vì lo lắng cho con trai nên bà đã thay đổi thái độ.

 

"Tất cả chỉ là hiểu lầm nên chúng ta hãy làm rõ chuyện này ngay bây giờ đi. Bác cũng biết về Tống Yến, một cô gái mà Tô Trí đã hẹn hò từ lâu. Sau đó, họ chia tay vì con bé ra nước ngoài."

Trà Sữa Tiên Sinh

 

"Người trẻ tuổi thỉnh thoảng mắc sai lầm là chuyện bình thường. Bây giờ Tô Trí đã biết mình phạm sai lầm, con không thể tha thứ cho nó sao?"

 

Tôi không nói gì.

 

Bố tôi trực tiếp kéo tôi ra phía sau và nói: “Dù sao con cũng đã ra mặt rồi, với tư cách là bố mẹ, bố sẽ nói chuyện thay con”.

 

“Con trai bà cũng làm như vậy thì bà gọi là thỉnh thoảng phạm sai lầm cũng là bình thường. Con gái tôi làm vậy, bà lại mắng nó là hư hỏng về mặt đạo đức. Hơn nữa, con gái tôi thực sự còn chưa làm ra việc sai trái gì.”

 

“Tôi nghĩ rằng ở độ tuổi của chúng ta, đôi khi chúng ta không nên quá tiêu chuẩn kép. Khi sai thì nên thừa nhận, đến lúc chia tay thì nên chia tay”.

 

Bố nắm tay tôi bước ra ngoài: “Trước đây bố có lỗi với con. Lẽ ra bố không nên khuyên con làm lành với thằng nhóc đó. Bố xin lỗi con. Về nhà bố nấu cơm cho con nhé.”

 

Tô Trí vùng vẫy chạy tới, nắm tay tôi với đôi mắt đỏ hoe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/the-only-pure-white-jasmine/chuong-14-end.html.]

 

"Thư Thyw, anh đã hiểu em khó chịu đến mức nào, là lỗi của anh. Cho anh một cơ hội nữa đi, sau này anh sẽ không bao giờ liên lạc với Tống Yến nữa, anh sẽ chỉ đối xử tốt với em thôi."

 

Tôi hất tay anh ta ra: “Tô Trí, đừng có khốn nạn nữa.”

 

Sau đó, Tô Trí lại lặp lại thủ đoạn cũ, muốn đến gặp bố tôi và dì Trần để họ đứng về phía anh ta, để họ cùng nhau thuyết phục tôi.

 

Nhưng kể từ ngày ở bệnh viện đó, bố tôi thất vọng về Tô Trí quá nhiều và không còn coi anh ta là con rể tương lai nữa.

 

Sau đó Tô Trí lại phải nhập viện vì chảy m.á.u dạ dày do uống rượu.

 

Tống Yến đã từ chức để chăm sóc Tô Trí sau khi anh nhập viện, nhưng Tô Trí không hề quan tâm tới cô ta.

 

Anh ta đã ngược đãi bản thân, uống rượu liên tục và phải nhập viện vì chảy m.á.u dạ dày nhiều lần.

 

Sau đó Tống Yến không nhịn được nữa, lại đưa Tô Trí say khướt được đến nhà tôi.

 

"Cô hãy khuyên anh ấy đừng uống rượu nữa!"

 

Anh ta dường như đã mất trí nhớ trong lúc say. Khi nhìn thấy tôi, Tô Trí đã trực tiếp ôm lấy tôi và nói: “Thư Thư, anh thấy chóng mặt quá.”

 

Tôi nhìn Tô Trí đang say rượu, trực tiếp đẩy anh ra ra: "Tô Trí, đừng tự lừa mình nữa."

 

Đôi mắt anh trở nên tỉnh táo trong giây lát, cuối cùng anh ta chán nản cúi đầu xuống.

 

"Thư Thư, chúng ta thật sự không có cơ hội sao?"

 

"KHÔNG."

 

"Tôi vấn mong rằng anh sẽ luôn sống trong sự hối tiếc và tiếc nuối."

 

Tôi đóng sầm cửa lại.

 

Mọi chuyện từ nay trở đi không liên quan gì đến tôi nữa.

 

HẾT

Loading...