Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 64

Cập nhật lúc: 2024-10-14 21:26:37
Lượt xem: 51

Phàn Kỳ mang dáng vẻ mình rất thông minh, anh có muốn khen tôi không. Thấy bộ dáng ngây thơ mà đắc ý của cô, Trần Chí Khiêm chỉ có thể nhớ đến chuyện đêm hôm trước cô đạp anh một cước, liên hệ với tướng ngủ cực kỳ xấu của Phàn Kỳ, hoàn toàn không giống Phàn Kỳ của kiếp trước.

Anh cúi đầu nhìn miếng thịt được cắt rất tùy tiện ở trong bát, miếng thịt vịt lớn nhỏ không đều.

Trần Chí Khiêm gắp miếng thịt vịt lên, cắn một miếng, mặn nhạt vừa miệng, không thấy chút tanh nồng nào cả: “Món thịt vịt này, mùi vị không tệ. ”

Phàn Kỳ nghe thấy lời này: “Anh cũng thích sao! Lần sau tôi lại. . . ”

Không đúng, hình như nguyên chủ cũng chỉ có thể đun sôi cơm, nhưng mà tay nghề không bằng Trần Chí Khiêm, cô nói tiếp: “Lần sau tôi sẽ đi mua. ”

“Mua ở chỗ nào? Tại sao lại có một miếng to như thế?” Trần Chí Khiêm hỏi cô.

Dao phay ở trong nhà cũng là d.a.o kiểu phương Tây, không tiện để cắt, hôm qua cô nấu xong thì tùy tiện cắt một chút, dù sao cũng đi vào bụng người nhà mình, cũng không cần phải để ý đến vấn đề này.

Ai biết anh lại quan sát cẩn thận như vậy, Phàn Kỳ vội vàng nói: “Trong chỗ giao dịch có một hẻm nhỏ, rất khó tìm. Là chú ở trong chỗ giao dịch đưa tôi đi. Nhà bọn họ không bán nửa con, cũng không cắt cho, dù sao đi nữa thì tôi cũng chỉ có thể tự mang về để cắt. ”

Nhìn ánh mắt này đi? Tại sao kỹ thuật diễn này lại lúc tốt lúc xấu, anh muốn hỏi cô, trong tủ lạnh còn có nửa bát canh vịt, chẳng lẽ người ta bán vịt còn tặng canh vịt sao?“A? Cửa hàng này cũng rất kiêu ngạo ấy? Cũng không chịu cắt?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-64.html.]

“Có thể là do ăn ngon, còn rất rẻ!”

“Ừ. ” Phàn Kỳ lột một quả óc chó khác, cầm giấy ở trên bàn đặt vào lòng bàn tay, muốn cho hết vào miệng trong một lần, nhìn Trần Chí Khiêm đang ăn mì. Người ta mang nhiều đồ về cho mình như vậy? Có đồ tốt gì thì cũng nên chia sẻ một chút, cô nói: “Tôi đã lột vỏ quả óc chó, cho anh một nửa. ”Trần Chí Khiêm nhìn thấy vẻ mặt đau như cắt của cô, lại ra vẻ hào phóng thì đột nhiên có chút buồn cười, tất cả những nghi ngờ khó chịu vừa rồi đều tạm thời bỏ qua một bên, anh nói: “Em tự mình ăn đi!”

Phàn Kỳ âm thầm thở phào nhẹ nhõm, lại oán trách mình có phần quá nhỏ mọn. Nhưng mà vẫn là ăn hết trong một lần mới đã nghền, nhai trong miệng quá thơm, trong miệng còn có mùi thịt quả óc chó: “Lần sau mua hạnh nhân đi, thịt cũng thơm, mà cũng dễ bóc. ”

“Hạnh nhân sao?” Món này không được nhiều người ăn như quả óc chó, Trần Chí Khiêm biết đến món này cũng là rất nhiều năm về sau.

Tại sao Phàn Kỳ lại muốn ăn cái này?Phàn Kỳ nhớ tới món này không có nhiều người biết, cô bổ sung: “Cũng là đặc sản Hàng Châu, có chút giống hạt ô liu, từng có người bạn mang đến cho tôi ăn từ hồi cấp ba, tôi đã ăn thử, ăn rất ngon. ”

“Lần sau lúc trở về, tôi sẽ tìm một chút!” Trần Chí Khiêm ăn xong thì cầm khăn tay lau miệng: "Bà Hảo rất nhớ cô. ”

Trong trí nhớ người nhà họ Phàn rất yêu thương người con gái này, tất nhiên nếu đã xuyên vào thân thể này, nhận cái thân phận này thì bất kể như thế nào, đó cũng là người nhà mình.

“Bà nội, ba mẹ, còn có anh trai tôi sống tốt không?”Trên mặt Trần Chí Khiêm hiện lên nụ cười, nụ cười này khiến Phàn Kỳ thấy rất hài lòng, nghe anh nói: “Đều rất tốt. Cơ thể bà Hảo rất khỏe, ba mẹ em đều khỏe, anh của em nhận được giải đặc biệt trong kỳ thi kỹ thuật, đã là kỹ sư hàn mối trẻ tuổi nhất của xưởng đóng tàu, nghe nói rất khó để tìm ra người có kỹ thuật tốt hơn anh ấy trên cả nước. ”

Phàn Kỳ vẫn còn hồi ức của nguyên chủ trong đầu, đang nhớ lại ba rất nghiêm khắc, mẹ cũng nghe ba, cả ngày ba chỉ bảo anh trai yên tâm, hỏi cô có thể diễn phim tốt không? Bảo cô không nên suy nghĩ lung tung.

Loading...