Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 412

Cập nhật lúc: 2024-10-17 11:48:04
Lượt xem: 9

Trần Chí Khiêm biết tính mợ tình nguyện bản thân chịu thiệt cũng không muốn chiếm lợi của người khác, nói với bọn họ rằng tiền đã bỏ ra rồi, không có cách nào lấy lại nữa, cho dù đến khi phẫu thuật xong, trong lòng bọn họ cũng sẽ không yên ổn.

Vợ nói mình kiếm được nhiều, tiền tiêu cho cho bọn họ đều chỉ là số lẻ, ngược lại là một cách giảm bớt gánh nặng trong lòng bọn họ. Anh phối hợp hỏi: "Bao nhiêu?"

"Tám mươi hai vạn." Phàn Kỳ báo ra một số.

Mợ sợ ngây người, hỏi: "Tám mươi hai vạn?"

"Đúng vậy, lần này đúng lúc thị trường chứng khoán tăng mạnh, cháu mua cổ phiếu đầu cơ giúp một ông trùm trăm triệu, cổ phiếu không tệ, nên có nhiều thù lao như vậy. Mà số tiền này còn chưa tính cả tiền kiếm được từ tài khoản khác của cháu."

Phàn Kỳ nói với mợ: "Mợ à, chữa bệnh cho cậu, có lẽ tiêu hết tiền cháu kiếm được trong một tuần, chút tiền ấy thật sự không là gì cả."

Trương Nguyệt Cầm kéo tay chị dâu: "Chị dâu, lần này chị yên tâm chưa? Tiền của bọn trẻ tiêu vào việc cứu mạng, cũng không khiến bọn trẻ có gánh nặng, không nên suy nghĩ nhiều."

"Được rồi, chúng ta ăn nhanh đi! Đến mười giờ tối cậu phải nhịn ăn rồi, lúc trưa cậu cũng không ăn được mấy, còn đang chờ chúng ta đưa cơm qua đấy!" Trần Chí Khiêm nói.

Nghe Trần Chí Khiêm nói như vậy, cả nhà tăng nhanh tốc độ ăn cơm, Trương Nguyệt Cầm cất đồ ăn mang cho anh trai vào trong hộp, cả nhà lên xe xuất phát.

Cậu nhà họ Trương vẫn luôn đứng trước cửa sổ nhìn quanh, nói vợ và em gái đừng tới nữa, nhưng một mình ông ấy ở nơi cuộc sống không quen, ngôn ngữ cũng không này, thật sự ngột ngạt muốn chết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-412.html.]

Thấy cả nhà đến, khuôn mặt béo của cậu cười đến nở hoa.Mợ đặt đồ ăn mang cho ông ấy xuống, cậu gắp một miếng thịt kho tàu, mặc dù ông ấy không kén ăn, nhưng cũng có khẩu vị yêu thích, ông ấy nói: "Thịt kho tàu phải nấu thịt ba chỉ mới dễ ăn, tất cả đều là thịt nạc, ăn vào rất khô."

Ông ấy gắp một miếng vào miệng ăn, lại oán trách: "A Phương, có phải em nấu thịt kho tàu quên bỏ đường không?"

“Lúc sáng A Khiêm có dặn, bệnh này của ông ở động mạch vành, có một phần nguyên nhân là do ăn uống, khẩu vị không được nặng, không được nhiều dầu nhiều muối nhiều đường, hiểu không?" Mợ nói với ông ấy.

Cậu đưa tay gãi đầu một cái, thở dài một hơi: "Đã sớm biết à? Hôm nào tôi cũng ăn ngọt với rau, cũng không ăn uống mù quáng. Giờ cần dùng nhiều tiền như vậy, thật sự vướng víu."

"Không cần khó chịu, bởi vì cháu gái ông kiếm được tiền, con bé nói mua cổ phiếu đầu cơ cho một ông chủ lớn, hai tháng đã kiếm cho ông chủ lớn người ta không ít tiền, ông chủ lớn người ta cho con bé tám mươi hai vạn. Ông cứ thanh thản ổn định phẫu thuật đi, đừng nghĩ đến chuyện tiền bạc nữa." Mợ nói với cậu.

Cậu nhìn Phàn Kỳ, không thể tin được: "Cái gì? Hai tháng kiếm hơn tám mươi vạn?"

Trần Chí Khiêm gật đầu: " Kỳ Kỳ có thiên phú đầu tư cổ phiếu, so với những bậc thầy đầu tư cổ phiếu trên TV kia, cô ấy cũng xếp hàng. Nếu không, sao chúng cháu dám chuyển nhà lớn như thế? Còn thuê người giúp việc?

Đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi, chút tiền ấy đối với chúng cháu mà nói thật sự không là gì cả. Cậu đừng dùng số tiền cậu kiếm được bây giờ đến nghĩ chuyện này, suy bụng ta ra bụng người, chúng cháu làm chuyện này, cũng giống như năm đó bà ngoại và cậu thu nhận cháu vậy, trong lòng cậu chính là chuyện thêm một đôi đũa thêm một cái bát, nhưng trong lòng cháu lại là tình cảm cứu mạng. Đúng không?"

Lúc này cậu mới nặng nề gật đầu: "Hiểu rồi, cậu an tâm phẫu thuật."

Mợ nói với ông ấy: “Ông cứ tiết kiệm mù quáng, trông thấy nước rau thừa của bọn nhỏ, không nỡ đổ đi, còn muốn ăn thêm một miếng cơm, ăn đến mập cái bụng, cũng ăn hỏng trái tim luôn. Còn có thịt muối của mẹ nữa, đừng có làm việc mệt mỏi, lúc về một miếng thịt muối… "

Loading...