Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 278 - Bất Ngờ Về Cháu Trai Út

Cập nhật lúc: 2024-07-04 22:33:48
Lượt xem: 1,385

“Cháu lại đọc trang 452.” Ông nội Khương không thể tin được vào tai mình, ông cảm thấy chính mình có phải hay không già nên nghễnh ngãng và xuất hiện ảo giác.

Tạ Minh Đồ lại đọc nội dung trang 452 thêm một lần, anh thật sự đã đem cuốn sách từ điển này học thuộc xong rồi, hiện tại vẫn còn nhớ rõ nó như mới. Dù là ông nội Khương lật trang nào anh đều có thể nói ra.

Đương nhiên, nói cũng chỉ là nói ra mà thôi. Lý giải ý nghĩa cụ thể thì không nhất định anh có thể hiểu được, Mạn Mạn cũng nói anh rất mạnh về phần trí nhớ máy móc, nhưng về phần cảm xúc văn học thì anh lại rất yếu.

Ông trời đã mở ra cho anh một cánh cửa nhưng cũng đóng lại một cánh cửa khác.

Ông nội Khương “Bang” một tiếng đem cuốn từ điển đóng lại, cầm lấy cánh tay Tạ Minh Đồ, “Không được, Tiểu Đồ, ông nội muốn dẫn cháu đi gặp lão Vương ở bên cạnh, đi đi đi, cùng ông nội đi gặp lão Vương đi!! Lão nhị, cháu có muốn đi cùng nhau không?”

Khương Lôi Ngạn tay đỡ trán: “Cháu không đi, ông nội mang theo em trai đi là được rồi.”

“Ha ha ha ha, ông muốn đi tìm ông nội lão Vương nhà bọn họ!!” Ông nội Khương kích động một tay mang theo từ điển, một tay lôi kéo Tạ Minh Đồ đi ra ngoài.

Ông muốn đi tìm lão Vương, trước kia ông ta luôn cười nhạo ông khoác lác, nói rằng lão Khương ông không thể học thuộc từ điển, nhưng mà hiện tại…… Cháu trai của ông đều có thể làm được, ông năm đó tuổi trẻ làm sao có thể làm không được?!

Ha ha ha ha ha!!!!

Ông muốn mang cháu nội đi trước mặt mấy ông bạn già biểu diễn.

Tô Hiểu Mạn và bà nội Khương làm xong hết các việc, ra đến bên ngoài chỉ nhìn thấy một mình Khương Lôi Ngạn, lại không nhìn thấy ông nội Khương và Tạ Minh Đồ.

Bà nội Khương thắc mắc: “Người đâu?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-278-bat-ngo-ve-chau-trai-ut.html.]

Khương Lôi Ngạn cầm lấy một miếng bí đỏ nướng cho vào miệng ăn luôn: “đi cùng với ông Vương nhà bên cạnh rồi.”

“Dẫn theo Tiểu Đồ đi chung luôn hả? tại sao con không đi chung luôn?”

Khương Lôi Ngạn ngồi lả lơi ở trên sô pha: “Con đi theo làm gì, còn không bằng ở nhà ăn cái gì đó, khó lắm mới có được ngày nghỉ, con chỉ muốn nằm bất động thôi.”

Bà nội Khương nghe vậy thì cảm thấy rất đau lòng cho cháu trai mình: “Vậy con ăn nhiều một chút, là bà nội với em dâu con mới làm đó.”

“Nếu mà bọn họ còn không quay về thì một mình con ăn hết luôn rồi.”

“Bà nội ơi, ngày mai com sẽ về luôn, tổng cộng cũng không có mấy ngày nghỉ, em trai út và Hiểu Mạn sẽ ở lại với ông bà thêm mấy ngày nữa.” Một năm tổng cộng Khương Lôi Ngạn cũng không xin được mấy ngày nghỉ, chuyến này dẫn theo em trai và em dâu về đây, cũng đã tốn hơn nửa kỳ nghỉ trong năm, có lẽ tết năm nay anh ta cũng không dễ dàng xin nghỉ nữa.

“Bà nội ơi, tết năm nay con sẽ không về đây nữa.”

Bà nội Khương nghe xong thở dài, cháu trai làm việc ở xa, ít ngày nghỉ, chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều cũng không còn cách nào khác, dù sao thì bọn nhỏ cũng đã trưởng thành, làm sao có thể ở bên cạnh ông bà cha mẹ mãi được: “Vậy con phải nhớ gọi điện thoại với gửi thư thật thường xuyên cho ông bà nha… Đúng rồi, hôm nay con có về nhà không?”

Ngày hôm qua ở Nhà họ Khương ấm ĩ đến mức tan rã trong không vui, đứa nhỏ Tiểu Đồ kia thì không nói nhưng Khương Lôi Ngạn cũng không ở nhà nhiều, tết năm nay nếu mà không quay về, như vậy thì lần này đi có lẽ là hơn nửa năm mới có cơ hội gặp mặt.

Tóm lại vẫn nên đi nói nói mấy câu với ba mẹ.

Khương Lôi Ngạn vẫy vẫy tay: “Thôi khỏi đi bà nội, con không quay về, hôm nay ở lại đây với bà nội và ông nội thêm một ngày, ngày mai con sẽ đi luôn.”

Nghĩ đến việc phải về cái nhà kia, Khương Lôi Ngạn nhún vai, tạm thời anh ta không tính toán về nha, quay về làm gì? Về đến nhà chắc chắn sẽ bị Tạ Nhã Tri mắng chuyện ban ngày, bị nói qua điện thoại còn chưa tính, gặp mặt nghe thì lại càng đau đầu hơn.

Ngày hôm qua anh ta nói ra hết những gì muốn nói rồi, nói thì cũng nói rồi, cũng chính là bát nước đã hắt đi, Khương Lôi Ngạn không hối hận một chút nào.

Bình luận

16 bình luận

  • các bạn ơi xin Các bạn review cái kết của tôn mai và khương yến đường, và bà mẹ ruột của nam 9 bà ta có hối hận khi biết con trai ruột ưu tú hơn, hãy hơn giỏi hơn và là học bá hãy không, minh thích nhất là vả mặt cực phẩm nghe chát chát và thích nhìn thấy họ hối hận và họ sẽ không nhận được gì từ nam 9. Thanks các bạn nhiều nhé ❤️

    Chi 1 tuần trước · Trả lời

  • tui có thắc mắc là sao không được đặt tên 2 chữ vậy, có ai am hiểu văn hóa lịch sử Trung Quốc ko giải thích giùm với

    Lư Y Đạo Nhân 1 tháng trước · Trả lời

  • hay quá đi à cảm ơn nhà dịch rất rất nhiều ☺️☺️❤️

    donng999 1 tháng trước · Trả lời

  • Mình thấy truyện còn khoảng 200 chương nữa mới kết cục mà nhóm dịch không làm nữa ạ

    Tram 2 tháng trước · Trả lời

  • Không biết editor có beta lại truyện chưa, đọc còn nhiều sạn cấn quá

    Mờ on 2 tháng trước · Trả lời

  • Tại sao màn hình giao diện truyện không kéo xuống được vậy ạ? Cứ bị kẹt 1 chỗ, phải tắt trình duyệt đi mở lại mấy lần mới đọc được hết trang. Thật sự khó chịu.

    Daisy 2 tháng trước · Trả lời

    • Ôi fen chúng ta cùng gặp 1 rắc rối Cậu thử kéo sát mép màn hình đi

      We 2 tháng trước · Trả lời

  • ế tui thắc mắc nhà a cả có hẩn 2 con trai thì phải ngon lành hơn Diệu Tổ của ông 2 chứ nhỉ? có nhầm lẫn gì k ta

    thaokttbu 2 tháng trước · Trả lời

    • 1 là vì anh cả không đi theo con đường trí thức, 2 là con trai ổng cơ vết bớt trên mặt bị Tôn Mai chê

      baovan1907 2 tháng trước · Trả lời

  • lấy máu rồi làm sao bảo quản dc ta?

    thaokttbu 2 tháng trước · Trả lời

  • Truyện hay lắm ó

    dilyn 2 tháng trước · Trả lời

  • Team năng suất quáaaaa ra một phát 300 mấy chương iuuu team ❤❤❤

    dilyn 2 tháng trước · Trả lời

Loading...