Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 211

Cập nhật lúc: 2024-10-19 06:24:09
Lượt xem: 3

Sau khi gọi điện thoại, Tống Văn Cảnh bước nhanh đến văn phòng chính ủy.

"Xin chào."

Cố Nguyên ở sau nhìn thấy anh bất thường, vội vàng đi theo. Anh ấy sợ Tống Văn Cảnh có thể mất kiểm soát nên ngăn lại:

"Đội trưởng Tống, có anh rể ở cùng cô ấy, chắc chắn sẽ an toàn thôi."

Cố Nguyên lại đưa hoàn cảnh của mình làm dẫn chứng, rằng vợ của anh ấy đang mang thai cũng lấy danh nghĩa thăm chồng nhập ngũ rồi bỏ trốn.

Cố Nguyên sợ như phát điên. Mặc dù rất muốn cười, nhưng anh ấy cảm thấy bạn mình như sắp phát điên nên anh ấy chỉ hỏi:

"Cậu sẽ làm gì bây giờ?"

Tống Văn Cảnh muốn tìm người nhưng vấn đề là làm cách nào để tìm người?

Quân nhân rất ít ngày nghỉ. Dù cho tình thế cấp bách đến đâu cũng không phải anh muốn làm gì là được.

"Tôi sẽ về nhà một chuyến."

Tống Văn Cảnh cố kiềm chế, giọng nói rất bình tĩnh, không ai có thể nhìn ra tâm tình của anh lúc này.

Cố Nguyên thật sự rất muốn cười châm chọc. Anh thật sự không nghĩ tới người bạn của mình sẽ có một ngày như vậy.

DTV

Không bao giờ được mềm lòng với kẻ thù, nhưng nếu kẻ thù này là vợ của mình thì sao? Chuyện này quả thực nan giải.

Vừa thuyết phục bạn mình, anh ấy vừa cười thầm từ đáy lòng: Cậu ấy chưa bao giờ bị bạn bè làm khổ, vậy mà bây giờ anh lại bị chính vợ mình làm khổ. Cố Nguyên trong lòng chỉ cảm thấy háo hức muốn xem kịch hay: ha ha ha, vừa nghĩ tới liền buồn cười muốn chết. Hahaha.

Cố Nguyên luôn bị bạn bè làm cho khổ sở. Anh ấy không ngờ lại nhờ chị dâu mà bạn anh ấy mới chịu quay trở về.

Nhưng sắc mặt của bạn anh ấy rất khó coi, cho dù cảm thấy chị dâu có người bên cạnh, cảm thấy an toàn không có vấn đề gì thì Cố Nguyên cũng không dám sờ m.ô.n.g hổ.

Hahaha.

Cố Nguyên ngược lại cố gắng xoa dịu. Anh ấy đi thẳng đến trước mặt Tống Văn Cảnh rồi dừng lại, vội vàng thu hồi nụ cười:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-211.html.]

"Yên tâm đi, khụ khụ... Để tớ giúp cậu tìm người được không?"

Nếu không phải sợ bạn giận, anh ấy thật sự muốn cười.Thấy bạn nhìn mình, anh ấy lập tức nín cười.

Cố Nguyên tò mò chị dâu: đây thật sự là một người vợ xấu xí quê mùa sao? Dù bị sét đánh c.h.ế.t anh ấy cũng không tin.

Bạn của anh ấy không hề bị cám dỗ.

Tống Văn Cảnh nhìn bạn mình với đôi mắt sâu và lạnh lùng, dừng lại nói :

“ Cảm ơn."

Cố Nguyên lúc này còn nhịn cười, chủ yếu là bởi vì anh ấy biết bạn của mình rất may mắn. Bạn của anh ấy chưa có phát điên thì hẳn là chị dâu không có việc gì.

Ở bên cạnh nhau lâu như vậy, anh ấy chưa hề thấy bạn mình muốn làm gì mà sẽ thất bại. Cố Nguyên nhịn cười, nghĩ đến vận may, lại hỏi:

"Đúng rồi, số mệnh của cậu luôn rất tốt, cậu có linh cảm chị dâu ở chỗ nào không?"

Tống Văn Cảnh sắp đến chính ủy văn phòng, lông mày rậm hơi nhíu lại, thật lâu sau mới nói:

"Ở chỗ nào sao?"

"Phía bắc."

Cố Nguyên nghe không rõ, cuối cùng mới nghe ra được là phía bắc. Cố Nguyên sửng sốt: đây thật sự là đáp án sao?

"Ở chỗ nào phía bắc?"

Cố Nguyên ngơ ngác vội vàng đi theo, trên mặt lộ ra vẻ khó hiểu:

"Chính xác là chỗ nào phía bắc?"

"Không phải là Đông Bắc sao?"

Chỉ là Tống Văn Cảnh đã mở cửa đi vào, cho nên anh ấy chỉ có thể đi theo. Nếu không lần này sẽ là bạn bè giả tạo.

Cố Nguyên cảm thấy cuộc sống của mình thật thống khổ: Là cái quỷ gì, mình không có vợ, sao có thể làm ngựa cho người đã có vợ?

Loading...