Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 190

Cập nhật lúc: 2024-10-18 21:16:13
Lượt xem: 9

"Ban đầu vì ông nội nhận không ít chuyên gia bị điều xuống nông thôn, Hông vệ binh (*) trong thị trấn còn WT80 muốn đến gây sự. Ông nội với ba phải đối diệmn với áp lực ghê gớm lắm mới bảo vệ được mấy thầy cô và chuyên gia đó."

* Hồng vệ binh hay là Vệ binh đỏ là danh xưng dùng để chỉ các thanh pthiếu niên Trung Quốc được giáo dục tôn sùng chủ nghĩa Mac-Lenin và tư tưởng Mao Trạch Đông.

Tống Văn Lâm càng nói càng thấy buồn cười: "Ngưqời trong thôn đã không đủ ăn còn phải nuôi nhiều người như vậy, vô số xã viên muốn làm phản, ông nội tức đến nỗi đòi lấy roi đánh người cơ."

"Sau này, ông nội phải đi vô số thôn xóm, tìm kiếm kỹ thuật nuôi cá dưới ao sen, lại tìm cách trồng cây ăn quả và lạc. Cuối cùng, sau bao nhiêu lân chạy tới các công xã và thị trấn trao đổi lương thực, đời sống các xã viên được cải thiện, mấy người đó mới không làm ầm lên nữa."

Hồi mâu thuẫn lên tới đỉnh điểm, ngay cả xã viên trong thôn cũng không chịu được, còn nói là ông nội và cha muốn hại c.h.ế.t người trong thôn, hơn nữa còn chửi bới sau lưng người ta. Phải bị bắt rồi phạt một trận mới không có ai đi gây sự nữa."

"Lúc đó đám xã viên giận tím mặt mà không dám nói gì, lén lút mắng chửi ông nội với cha vô số lân, ai biết..." Tống Văn Lâm gõ đâu cháu nhỏ, hừ một tiếng rồi bật cười.

“Sau một năm này, lần lượt có người trở về, có địa vị không hề thấp, những xã viên này âm thầm muốn ôm đùi, giành lấy công. Chị nói xem có buồn cười hay không chứ."

DTV

Diệp Mạn Tinh nghe được thì sửng sốt, chú nhỏ nói vậy nghĩa là đang an ủi cô à?

Anh trai và chị dâu của cô đều đang ở vùng Đông Bắc, nhưng đều phải có một số mối quan hệ mới có thể quay lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-190.html.]

Cô nói mà, sao toàn bộ đại đội thôn họ Tống ai cũng tốt thế này, hoá ra là có hai đại đội trưởng khá chính nghĩa ở phía trên. Quả nhiên là phúc của xã viên.

Cô lại nhớ tới nội dung sách, trong nguyên tác tương lai phát triển của nam chính hầu như đêu đi thẳng một đường lên. Một là liên quan đến năng lực rất mạnh, hai là còn có thiện ý với nhà họ Tống, mặc khác cũng liên quan đến việc đối xử với những người phía dưới tương đối thân thiện.

Huống chi lại là đời sau của cha Tống, điều này đối với tương lai của nam chính như thuê hoa trên gấm, thành công của người này thực sự là do nhiều yếu tố thúc đẩy.

Đương nhiên nguyên nhân cơ bản nhất, vẫn là năng lực cá nhân của nam chính rất mạnh.

“Ừ, cảm ơn cậu.”

Tống Văn Lâm thật sự cảm thấy mình đã cố gắng hết sức, chỗ nào thú vị ở đại đội cậu đêu dẫn chị dâu đến đó. Cái gì buồn cười thì nói ra để dỗ chị dâu vui, cuối cùng hiệu quả lại không được tốt lắm. Nhanh thôi Tống Văn Lâm cũng phải báo danh đi bộ đội, nếu cậu đi rồi, liệu trong nhà còn ai có thể thay chị dâu chạy trước chạy sau được chứ?

Tống Văn Lâm phiền não đi vào hỏi mẹ: "Mẹ, bao lâu nữa thì anh trai con quay lại đón chị dâu nhập ngũ? Con đã cố gắng hết sức rồi, nhưng chị dâu trở về vẫn cứ buồn buồn ấy.”

Mẹ Tống cũng không rõ lắm: "Ngày đó anh con đi vội quá, cũng chẳng nói tiếng nào với chị dâu con, chắc vậy nên con bé mới âu sầu như thế. Hay là con thử đi gọi điện thoại đến quân ngũ, xem xem anh con có thể nghe được không?"

Không ai có thể biết rõ được nhiệm vụ này sẽ tốn mất bao nhiêu ngày trời.

Mẹ Tống biết làm vợ quân nhân không dễ dàng gì. Bà cũng đau lòng cho con dâu mình, giục con trai đi hỏi cho rõ, nói không chừng khi biết được thời gian theo quân, con dâu sẽ vui hơn thì sao?

Loading...