THANH YÊN - Chương 13

Cập nhật lúc: 2024-07-06 21:41:09
Lượt xem: 201

Ta cũng lười nói dong dài, trực tiếp kêu hai hộ vệ đứng ngoài cửa:

“Hai người kia tới Bách Hoa Lâu quấy rối, nên xử lý như thế nào liền xử lý như thế đó đi…”

Hộ vệ đều là người được huấn luyện nghiêm khắc của Hoàng ma ma, từng người lớn lên đều hung hãn, mới vừa đi ra liền làm cho cha mẹ ta hoảng sợ.

Nương ta chĩa tay vào ta tức giận nói:

“Tiện nhân, ta là nương ngươi, ngươi dám kêu người đuổi ta đi ra ngoài?”

Ta lười đến phản ứng.

Nương ta thấy vậy trực tiếp đem trên đầu cây trâm bạc rút xuống nhắm ngay phần cổ của chính mình, đối với ta gào rống:

“Ngươi hôm nay không cho ta bạc, ta sẽ c.h.ế.t trước mặt ngươi …”

Giờ phút này bà đã hoàn toàn không màng đến thể diện.

Hai hộ vệ nhìn nhìn lẫn nhau, ngừng bước chân, hiển nhiên bọn họ cũng không dám quá bức bách, nếu Bách Hoa Lâu có c.h.ế.t người, ảnh hưởng cũng không tốt.

Thấy hộ vệ ném chuột sợ vỡ đồ, nương ta vẻ mặt đắc ý, tựa hồ cảm thấy đã bắt ép được chúng ta.

Ta lạnh lùng mà nhìn bà, từ cổ tay áo móc ra một con d.a.o nhỏ, trực tiếp ném tới bên chân bà nói:

“Một cái bạc thoa đ.â.m không c.h.ế.t người, con d.a.o nhỏ này cũng không tồi, c.ắ.t c.ổ sạch sẽ mà lưu loát…”

Ta nói làm cho nương cùng cha ta không dám tin, bọn họ nhìn chằm chằm vào ta một cách gắt gao, tưởng chừng từ trên mặt ta tìm ra phô trương thanh thế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thanh-yen/chuong-13.html.]

Nhưng là làm cho bọn họ thất vọng rồi, sau khi bọn họ nhìn thấy hai tròng mắt lạnh lùng của ta, sau lưng đều nổi lên từng đợt mồ hôi lạnh, hiển nhiên là ta đang nghiêm túc, giờ phút này bọn họ rốt cuộc phát hiện ra sự khác thường của ta, bọn họ cũng luống cuống.

Hai người hộ vệ nhân cơ hội đã một người túm lấy cổ áo của bọn họ liền đem ra ngoài.

Nương ta còn không cam lòng mà gào rống uy hiếp:

“Tiện nhân, về sau ngươi không phải con gái của chúng ta, cho dù ngươi có quỳ xuống cầu xin chúng ta, chúng ta cũng sẽ không tha thứ cho ngươi…”

Trả lời bà bằng cách ta trực tiếp đóng lại cánh cửa lớn, ai cần trở thành con gái của bọn họ, thật là đen đủi.

Đuổi cha mẹ đi được lúc sau ta liền canh giữ ở phía trước cửa sổ lầu hai, vẫn luôn chờ đến màn đêm buông xuống, ta rốt cuộc nhìn đến người mà ta muốn nhìn.

Liễu Tố Tố trong lòng n.g.ự.c ôm đồ vật, hoang mang rối loạn mà chạy tiến vào khách điếm Vân Lai.

Không bao lâu cha mẹ khóc lóc đuổi lại đây, đằng sau còn dẫn theo Liễu Diệu Tổ.

Ba người bị người ngăn ở bên ngoài cửa của khách điếm Vân Lai.

Nương ta chửi ầm lên:

“Tiểu tiện nhân, dám trộm bạc trong nhà, thật là tìm chết.”

Cha ta cũng đi theo mắng:

“Ngươi lăn ra đây cho ta, nếu không ta c.h.é.m c.h.ế.t ngươi.”

Liễu Diệu Tổ không nói chuyện, nhưng là khuôn mặt nhỏ vẻ mặt âm trầm, hiển nhiên hắn cũng tức giận đến không được.

Bình luận

1 bình luận

Loading...