Thanh Nghiên Như Mộng - 8

Cập nhật lúc: 2024-07-13 02:43:21
Lượt xem: 130

Gáy ta bỗng lạnh toát, vội vàng quay lại mỉm cười nắm c.h.ặ.t t.a.y hắn, thấy sắc mặt hắn bình thường mới dám lên tiếng: "Họ chỉ thích đùa thôi, vừa rồi không dọa ngài chứ?"

“Ngài xem, nơi đây có đẹp không?"

Hôm nay gió nhẹ, nắng trước ao hồ cũng trong trẻo. Hoài Lang vốn định nói gì đó, nhưng khi nghe vậy lại khẽ ngẩn người, ngược lại mím môi im lặng.

Hắn dường như đang suy nghĩ điều gì đó, liếc nhìn bàn tay chúng ta nắm chặt, bỗng nhiên nở nụ cười rạng rỡ, siết c.h.ặ.t t.a.y ta hơn.

"Chỉ cần tỷ tỷ dẫn ta đến xem, ta đều thích."

"Lúc nào cũng vậy."

Trong hương sen nồng nàn, mùi thuốc đắng nhẹ và mùi cam thảo ngọt ngào trên người hắn hòa quyện, hương thơm thoang thoảng càng thanh tao, khiến người ta không thể rời bước.

Khi ta và Hoài Lang trở về đại sảnh, mấy vị tiểu thư đã miễn cưỡng bị mẫu thân của họ trấn áp. Ta chỉ có thể nói, các phu nhân thật oai phong, đã cứu ta khỏi cảnh nước sôi lửa bỏng.

Đối với một quý nữ dị biệt như ta, chưa gả đi đã có mấy kẻ ngứa miệng bàn tán, luôn nói ta không ra gì, nếu như cứ qua lại với ta, sau này có thể gả cho ai chứ?

Dần dần, những phu nhân hay tụ tập thành nhóm không muốn nữ nhi mình qua lại với ta. Tuyệt đối không phải vì ta giơ roi ngựa quất nát mấy cái bình sứ trước mặt những kẻ nhiều lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thanh-nghien-nhu-mong/8.html.]

Thật sự không phải.

Nên không phải chứ?

Nếu không, sao còn có người dám khiêu khích phu quân của ta trước mặt ta, là vì ghét ta lúc trước không quất roi vào người, không biết đau à?

Tam hoàng tử luôn thích nheo mắt, có lẽ như vậy khiến hắn ta trông rất kiêu ngạo, đáng tiếc là có một cái miệng nói năng lưu loát, nhưng lại không nói lời tử tế.

Hắn ta khinh thường huýt sáo một tiếng, vẻ mặt trụy lạc quá độ, không một chút phong thái phóng khoáng của một thiếu niên, chỉ có sự nhờn nhét xộc thẳng lên đỉnh đầu mà nói: "Ồ, đây không phải Tiểu Ngũ sao? Nuôi trên núi mười năm không thấy khỏi bệnh tật, giờ thì khỏi rồi, không uổng phí phụ hoàng thương yêu ngươi như vậy."

Hắn ta nhíu mày nheo mắt, lại giả vờ giả vịt nói: "Là phủ tướng nuôi dưỡng? Hay là nói...Là Tần tướng quân lợi hại, biết tẩm bổ người khác à?"

Hắn nói xong một câu, cả sảnh đường chấn động.

Trưởng nữ nhà họ Triệu đang nhai điểm tâm, nàng ta đánh rơi "bốp" một tiếng rơi xuống đất.

Đánh hoàng tử cần đánh gấp, rất gấp. Ta trực tiếp giơ nắm đ.ấ.m to bằng bao cát đ.ấ.m hắn ta hai cú. Có thể động tay thì cố gắng đừng động miệng.

Một buổi tiệc, người khác thu hoạch được gì có thể chưa biết. Nhưng ta biết, vết thâm tím của Tam hoàng tử, e rằng sẽ phải ở cùng hắn ta trong một hoặc hai tháng.

Ta đã kiềm chế lực, nhưng không hoàn toàn kiềm chế được. Thân thể ta thì không chịu nghe lời. Giữa tiếng ồn ào của cả sảnh, chỉ có tiếng la hét kinh hoàng của Tam hoàng tử. Hoàng đế nhíu mày, nhìn Tam hoàng tử bị ta đánh đập tơi tả nằm quỵ dưới đất, ho mạnh hai tiếng.

Bình luận

0 bình luận

    Loading...