Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thanh mai Miên Chi - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-08-16 11:58:27
Lượt xem: 765

Trong thời gian dự tiệc, Thẩm Thanh Huyền đưa tôi một ly rượu.

 

Tôi không thích uống rượu, thế là vô thức đưa tay ra chặn lại, nhưng không ngờ ly rượu đó lại đổ hết lên người cô ta, làm cho bộ lễ phục bị một vết ố vô cùng nổi bật.

 

Cô ta kinh ngạc hét lên, vô thức ngẩng đầu lên nhìn Giang Kỳ.

 

Giang Kỳ ngơ ngác, quay sang nhìn tôi, nhưng ngay sau đó vẫn nở nụ cười nói với cô ta: “Ôn Miên Chi không thích uống rượu, em đừng làm khó cậu ấy.’’

 

Thẩm Thanh Huyền dường như không ngờ tới cậu ta sẽ phản ứng như thế này, ngẩn người một hồi.

 

Sau đó lấy tay che đôi mắt đỏ ứng, đứng dậy mở cửa chạy thẳng ra ngoài.

 

Biểu cảm trên mặt của Giang Kỳ hầu như không có gì thay đổi, giống như căn bản chả để tâm chút nào.

 

Tôi rũ mắt nhìn xuống bàn, hai bàn tay nắm chặt.

 

 Nhưng tôi hiểu Giang Kỳ, tâm trạng của cậu ta hiện giờ thật sự không vui chút nào. 

 

7

 

Nơi tổ chức bữa tiệc đó cách Ôn gia và Giang gia không xa lắm, sau khi kết thúc bữa tiệc, tôi với Giang Lỳ cùng nhau đi bộ về nhà.

 

Giang Kỳ mặt mày hớn hở tán ngẫu với tôi về mấy câu chuyện bát quái trong giới nhà giàu.

 

Nhưng dần dần, chủ đề lại chuyển lên người Thẩm Thanh Huyền.

 

Cậu ta nói: “Cậu không cần quá nghiêm túc với Thẩm Thanh Huyền, cô ấy cũng khá bướng bỉnh và cứng đầu, cậu nhường cô ấy chút đi.’’

 

Tôi sững sờ, véo lên cánh tay cậu ta một cái đau điếng.

 

‘’Giang Kỳ cậu có thể nhịn nổi không, rốt cuộc cậu phe tôi hay phe cô ta?’’

 

Thiếu niên mỉm cười bất đắc dĩ: “Ông đây tất nhiên đứng về phía cậu rồi.’’

 

Thật không?

 

Giang Kỳ đút tay vào túi, trong mắt hiện ra vô số những việc Thẩm Thanh Huyền từng làm mà thốt lên hai chữ “Ngu ngốc.”

Thiết Mộc Lan

 

Tôi nghiêng đầu lặng lẽ nhìn cậu ta.

 

Đèn ở bên đường chiếu lên khuôn mặt của cậu ta, phác họa rõ những đường nét trên góc mặt của cậu ta.

 

Không sai, đây chính là dáng vẻ quen thuộc của Giang thiếu gia, nồng nhiệt, khoa trương, tùy tiện.

 

Nhưng mà.

 

Tôi đã bắt gặp sự nuông chiều vụt qua trong ánh mắt của Giang Kỳ khi cậu ta nhắc đến Thẩm Thanh Huyền.

 

Tôi rũ mắt nhìn xuống mặt đường, một cảm giác chua xót từ từ dâng lên nơi chóp mũi.

 

Tôi đi ở phía bên ngoài.

 

Mặc dù nhìn Giang Kỳ giống cái dạng không đâu vào đâu, nhưng thật ra bình thường cũng rất tinh tế, vào những lúc hai chúng tôi cùng nhau tản bộ, cậu ta sẽ luôn kéo tôi đi vào những bên đường an toàn hơn.

 

Nhưng hiện tại, cậu ta lại không để ý điều đó nữa.

 

“Ký chủ, tuyến tình cảm của nam chính bây giờ đã bắt đầu rồi, cô…”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thanh-mai-mien-chi/chuong-4.html.]

“Im miệng.”

8

 

Tốc độ trả lời tin nhắn của Giang Kỳ ngày càng chậm, trước đây cho dù là chơi game, xem phim, dự tiệc,... không cần biết đang làm gì cậu ta luôn trả lời tin nhắn của tôi trong vòng vài giây, nhưng bây giờ lại biến thành hơn một tiếng mới trả lời một lần.

 

Nếu là Ôn Miên Chi của trước kia, thì bây giờ nhất định đã gọi điện thoại qua đó mắng Giang Kỳ có phải đã c.h.ế.t ở nơi xó xỉnh nào rồi không.

 

Những lúc như vậy, Giang Kỳ sẽ dùng giọng điệu lười biếng mà nhường nhịn tôi.

Nhưng bây giờ….

Tôi đột nhiên cảm thấy làm như vậy chả còn ý nghĩa gì.

 

Dạo gần đây Giang Kỳ cũng coi như ở cạnh tôi, nhưng giữa chừng thường ném tôi sang một bên để trả lời tin nhắn của ai đó.

 

Ánh mắt của thiếu niên đó mang theo nét cười mà thậm chí ngay cả bản thân cậu ta cũng không nhận ra.

 

Sau khi hồi phục lại thần trí, cậu ta lại chỉ cười cười chia sẻ với tôi: “Thẩm Thanh Huyền đó ngốc thật…’’

 

Lại là cô ta.

 

Tôi không muốn nghe.

 

Hiện tại.

 

Tôi nhìn chằm chằm vào cái khung chat mà rất lâu cũng không thấy động tĩnh này, cong môi cười chế giễu, sau đó ấn tắt điện thoại.

 

Tôi nhẹ giọng hỏi: “Hệ thống, mê lực của ả nữ chính đó lớn đến vậy sao?”

 

Dựa vào cái gì mà xem nhẹ 15 năm tôi với cậu ta ở cạnh nhau

 

Lại dễ như trở bàn tay mà cướp cậu ta từ tôi đi.

 

Hệ thống không trả lời tôi mà lại hỏi: “Ký chủ, cô thích Giang Kỳ đến vậy sao?’’

 

Tôi nằm trên giường, mơ hồ nhìn lên trần nhà.

 

Có thích không?

 

Tôi cong cong khóe mắt: “Thích chứ.’’

 

Cậu ta đã bên cạnh tôi những 15 năm cơ mà.

 

Cuộc đời của Ôn Miên Chi từ lúc sinh ra đến nay, đại đa đều có sự tham gia của Giang Kỳ.

 

“Ký chủ, vậy cô đi nói với cậu ta đi, cũng tận 15 năm mà, kể cả là nữ phụ độc ác đi chăng nữa, nam chính có lẽ cũng có chút cảm xúc với cô.”

 

“Lấy quãng thời gian đó để đi làm khó Giang Kỳ, thì có ý nghĩa gì chứ.’’

 

Hệ thống trầm mặc một hồi.

 

Rất lâu mới nói: “Tôi với cô hiểu biết về thiết lập nhân vật trong cốt truyện không giống nhau.’’

 

“Không giống nhau chỗ nào?’’

 

‘’Chính là, căn bản cô không hề bướng bỉnh như những gì cô thể hiện ra, tại sao chứ?’’

 

Tôi nhắm mắt lại khẽ cười.

Loading...