THANH LĂNG HI DUYÊN - PHẦN 2

Cập nhật lúc: 2024-07-08 10:57:33
Lượt xem: 339

4.

Ta như hồn bay phách lạc trở về phòng,

 

Cứ nghĩ đến chuyện hôn sự này là da đầu lại tê rần.

 

Bỏ qua việc Trưởng công chúa tính tình hung hãn,

 

Vấn đề chính là ta không có "khả năng" đó, làm sao có thể đem lại cuộc sống "tính phúc" cho Trưởng công chúa?

 

Nhưng đành chịu, thánh chỉ đã ban xuống, làm bề tôi sao có thể từ chối, trừ khi Hoàng Thượng thu hồi thánh mệnh...

 

Phụ thân ta vì muốn từ chối hôn sự này thậm chí đã bất chấp danh tiếng của ta, chạy đến cung điện, tâu với Hoàng Thượng rằng ta không thể làm chuyện ấy, không ngờ Trưởng công chúa lại chẳng quan tâm, nhất quyết muốn hạ giá lấy ta.

 

Ta không khỏi soi gương tự ngắm, nhìn khuôn mặt trong gương kia hoàn toàn kế thừa nhan sắc của mẫu thân, thầm nghĩ, Tiêu Lan không thể nào vì chuyện ta “không được” mà chọn ta làm phò mã, hay là nàng ta chỉ nhìn trúng khuôn mặt thanh tú lạnh lùng của ta?

 

Haizz, quả nhiên là mỹ sắc hại người...

 

5.

Thời gian như thoi đưa, thoắt cái đã đến ngày ta và Trưởng công chúa Tiêu Lan thành thân

 

Hôn lễ của người ta thường tràn ngập tiếng cười, rạng rỡ vui tươi, còn ngày ta thú thê, phụ thân gượng cười, mẫu thân thậm chí còn chẳng nở nổi một nụ cười.

 

Dù khách khứa đầy nhà, nhưng trên mặt họ đều hiện rõ vẻ ái ngại, thậm chí còn có người nhìn ta với ánh mắt thương cảm...

 

Ta: ... Không đến mức vậy chứ.

 

Tiếng chiêng trống vang dội, dù sao đây cũng là hôn lễ của Trưởng công chúa được Hoàng thượng sủng ái nhất, nghi thức mười dặm rước dâu ắt hẳn không thể thiếu.

 

Ta khoác lên mình bộ hỷ phục đỏ rực, trước n.g.ự.c cài một bông hoa đỏ to, đứng trên bậc thềm trước cửa chờ đợi công chúa đến...

 

Bản tính ta vốn là tùy ngộ nhi an*, sau khi nghĩ thông suốt, ta cũng vui vẻ làm tân lang quân này.

 

*tùy ngộ nhi an: thích ứng trong mọi tình cảnh; thoả mãn trong mọi tình cảnh; gặp sao yên vậy

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thanh-lang-hi-duyen/phan-2.html.]

 

Kiệu hoa của Trưởng công chúa đã đến, mọi người thúc giục ta tiến lên đón dâu.

 

Ta vén mành kiệu, nhìn thấy Tiêu Lan đội khăn voan đỏ che mặt ngồi yên lặng trong kiệu, lòng ta bỗng dưng dấy lên một tia kích động, đưa tay về phía Tiêu Lan.

 

Tiêu Lan đặt tay lên tay ta, đứng dậy và bước xuống khỏi kiệu hoa, vừa khi Tiêu Lan bước ra khỏi kiệu hoa, ta bỗng có một cảm giác kỳ lạ.

 

Tầm vóc của nàng so ra lại cao hơn ta một cái đầu, khi đứng cạnh nhau, tân lang quân như ta lại trông vô cùng nhỏ bé trước mặt nàng.

 

Lúc này, bàn tay của nàng mà ta đang nắm giữ có chút lạnh, ngón tay thon dài trắng nõn như ngọc, lòng bàn tay cũng rộng hơn ta, hai bàn tay đan xen vào nhau trông như ta đang bị nàng nắm trong lòng bàn tay vậy...

 

Có lẽ là do nàng từ nhỏ đã luyện võ, nên khớp xương mới to hơn nữ tử bình thường.

 

Ta tự an ủi bản thân, che giấu cảm giác kỳ lạ trong lòng, dắt tay nàng đi đến tiền đường, bước qua chậu lửa, bái thiên địa.

 

6.

Suốt dọc đường đi, Tiêu Lan đều rất im lặng, vì nàng đội khăn voan đỏ che mặt, ta không thể nhìn thấy dung nhan của nàng. Sau khi đưa nàng vào tân phòng, ta với vai trò tân lang, phải ở lại tiếp đãi quan khách, cùng các vị triều thần nâng ly chúc tụng.

 

Mãi đến khi khách khứa đã gần như tan đi, ta mang theo một thân mùi rượu, đầu óc choáng váng, được gia nhân dìu dắt bước vào tân phòng.

 

Trong phòng, Tiêu Lan vẫn im lặng ngồi bên giường, che mặt bằng khăn voan đỏ.

 

Nghĩ đến việc từ nay đã có thê tử, ta vui vẻ nheo mắt, cầm lấy gậy hỷ xứng tiến đến, nhẹ nhàng vén khăn voan của nàng lên.

 

Ngay khi khăn voan được gỡ ra, một dung mạo khuynh quốc khuynh thành, đẹp đến kinh ngạc bỗng hiện ra trước mắt ta,

 

Lúc này, Tiêu Lan trang điểm tinh tế, môi đỏ mọng, một đôi mắt phượng dài hẹp khẽ nâng lên nhìn ta khi ta vén khăn voan.

 

Rõ ràng trong đôi mắt ấy không có bất kỳ biểu cảm nào, nhưng ta lại không tự chủ được bị thu hút bởi đôi mắt cổ điển không gợn sóng này, chìm đắm trong đó.

 

Không chỉ vậy, giữa hai hàng lông mày của nàng còn toát lên vẻ anh khí lạnh lùng, khiến cả người nàng mang vẻ đẹp phi giới tính.

 

Có lẽ vì đã uống rượu, dưới sự kích thích của vẻ đẹp này, ta bỗng cảm thấy miệng khô lưỡi đắng, lỡ lời thốt lên: "Hì hì.... mỹ nhân..."

Bình luận

5 bình luận

Loading...