Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thanh Hoè - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-08-08 16:54:30
Lượt xem: 3,618

Ta tên là Lâm Tang Hòe là dưỡng nữ của ngự y về hưu nổi tiếng kinh thành Lâm Tương Thành

Năm đó ta mười tuổi, cha ta, cùng mẹ ta là Nguyễn Vi lên núi hái thuốc thì phát hiện ra ta. Theo lời cha thuật lại, thời điểm được tìm thấy, ta đang đứng trước cây hoè lớn nhất Tang Linh Sơn mà nói mê sảng.

Nhưng mà về sau bọn họ liền phát hiện, ta không hề nói mê sảng mà ta đang trò chuỵện.

Không sai, ta nghe hiểu hết thảy ngôn ngữ của động thực vật!

Khi đó cha ta vẫn là ngự y, đã nhìn quá nhiều sự lục đục trong cung cùng ngoan lệ của các gia tộc thế gia, dặn dò ta ngàn vạn lần không thể nói lỡ miệng, cha mẹ cũng đem bí mật này giấu sâu cất kỹ.

Lúc đầu coi là cứ như vậy đi theo cha mẹ hái hái thuốc, thăm bệnh, làm một tiểu thần tiên vui vẻ hạnh phúc

Ai mà ngờ tới......

Nửa đường nhảy ra một kẻ tên là Giang Hoành Thanh!

Sáng sớm ta tại Tang Linh Sơn hái xong thuốc, ngồi bên cạnh Hoè đại ca, ngồi kể chuyện cho hắn và đám hoa cỏ xung quanh vở kịch mà mình mới nghe được trong tửu lâu hôm trước.

"Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, một đám thích khách áo đen từ sau núi g.i.ế.c ra......"

Đột nhiên một tiếng tiếng ho khan dọa ta giật mình.

Ta cùng Hoè đại ca đối mặt nhìn nhau vài tích tắc.

...... Ngươi thành tinh rồi hả?!"

"Cút đi! Ta cũng muốn a!"

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Ta cẩn thận từng li từng tí theo tiếng đến gần, chỉ gặp một thiếu niên từ từ nhắm hai mắt, suy yếu nằm bên trong bãi cỏ.

Mặt mũi này, khí chất này......

Ta xin tự phong hắn là đỉnh cao của giới quý tộc đi!!!

Nắm tay hắn thử bắt mạch, rất suy yếu, độc bên trong không ít.

Không biết ai lòng dạ độc ác, công tử này trông tốt như vậy cũng muốn đẩy hắn vào chỗ c.h.ế.t sao!?

Thế là ta cố hết sức cõng hắn lên lưng, thật vất vả đi đến cửa nhà, chân mềm nhũn quỳ gối thì va phải cục đá trên mặt đất, đầu gối truyền đến từng cơn đau, đau đến mức ta ngửa mặt lên trời thét dài.

Cha mẹ đi ra.

Cha mẹ trông thấy ta cõng người ta quỳ trên mặt đất khóc rống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/thanh-hoe/chuong-1.html.]

Hai người liếc nhau, nhìn thiếu niên trên lưng rồi lại nhìn ta, vui mừng cười.

Gì vậy???

Con hoài nghi hai người nhìn sai trọng điểm rồi đúng không.

Quý công tử tỉnh lại rồi.

Ta ngồi bên cạnh chiếc giường của mình hiện tại đã bị hắn chiếm giũ, một bên khóc ròng ròng, còn một bên lại phải bôi thuốc cho hắn nữa.

“...... Là cô nương đã cứu ta?"

Ta nhìn chằm chằm đôi mắt kia, trống rỗng vô thần, có lẽ hắn nhìn không thấy nữa, lập tức quyết định hiên ngang lẫm liệt đem cái giường này nhường cho hắn.

"Không phải ta, là cha ta."

Quý công tử muốn ngồi dậy.

Ta lúc này mới phát hiện, thì ra khi hắn mở mắt ra là một loại khí chất khác, vừa hung hãn nhưng cũng thu liễm vô cùng.

"Tạ ân cứu mạng."

Ta vịn hắn nằm xuống, nghĩ đến hắn dù sao cũng không nhìn thấy, thừa cơ chiếm cái món lời nhỏ, đưa tay lên đầu hắn vò nhẹ.

"Không cần cảm tạ không cần cảm tạ, làm nghề y cứu người mà!"

Xúc cảm thế này cũng coi như không tệ!

Cảm giác so với sờ lông Đại Hoàng nhà hàng xóm thích hơn nhiều!!!

"Ngươi tên là gì?"

“...... Giang Hoành Thanh."

...... Khá lắm người này làm sao dám phạm huý với Tam hoàng tử sát phạt quyết đoán được thánh thượng kiêng kỵ nhất bây giờ vậy!

"Ta tên Lâm Tang Hoè, cha ta là Lâm Tương Thành!"

Đối phương không nói gì.

Nói đúng ra, là vô luận ta nói cái gì hắn cũng sẽ không tiếp tục mở miệng.

Ban ngày ngẫu nhiên ra ngoài đi dạo, trong đêm ta nửa đêm thường xuyên không thấy hắn, nhưng mà ngày thứ hai vẫn là lành lặn xuất hiện ở trước mặt ta.

Ta cũng liền mặc kệ.

Bởi vì hắn nhìn không thấy, ban đêm trong phòng ta mặc áo ló..t đảo thuốc, sinh hoạt bình thường như trước đây thật thoải mái!

Loading...